lundi 15 décembre 2014

( ) Thư không GỬI -

.





dangson.fr

















      Buổi sớm . Trời lạnh  ngắt . Vườn ướt nhem với cơn mưa đêm vừa qua .

      Rời nhà bếp sau ly cà phê sữa đậm , ngon . Mở cửa văn phòng , đọc lại một vài trang viết cũ ngày nào, nghe ở máy những bản nhạc chơi theo kiểu Pop Music,  nghe kỹ lại những ca từ, thấy buồn vì hầu như các bài hát tiếng việt đều có sự chia cách , buồn bã .

     Tại sao thế ? Tình yêu nào cũng buồn lắm  hay sao ?

     Có cách nào  để làm tình yêu cười và vui hơn không ?


    Có phải những buổi sáng muà đông nào cũng lạnh lùng cho dù là có tiếng chim hót ? Có phải là  những lời thơ nào cũng vướng nỗi buồn nào đó khi tình yêu không được trọn vẹn  ?

  Tình yêu chẳng bao giờ là một món ăn, một cái bánh ngọt lìm lịm .


 Biết rồi mà . Biết là người ta chỉ đến trong chốc lát như để tìm vui rồi quay đi . Biết mà ! Trách  ai . Trách gì ?


 Những quay gót, chia lià là một phần của đời sống . Có đó, mất đó .


 Những trang chữ còn ở lại . Một mình - Thênh thang như tiếng đàn buồn .





   đăng sơn.fr





    ( )









dangson.fr

Aucun commentaire: