TÊNlàTÌNHKHÚC
___________________
@nguyênhạ
là nắng hiền lành trên suối tóc
là sương buổi sáng dịu tình em
anh mở cổng,đón xuân cười ấm áp
đón giọng chim hót giữa cửa tim
là sách vở những ngày em thôi học
cánh phượng hồng ngơ ngẩn cứ thế bay
là cánh gió đón chờ vòng xe đạp
mỗi lần về áo trắng thướt tha bay
là tình khúc mỗi lần em khó ngủ
Tựa gối mềm chọn thao thức làm đêm -
___________________________________
Ở BÊN NÀY. __________
Mùa này
Mùa đông chưa trở về
Mới bắt đầu vào thu
Lá chưa kịp rơi
Mà đã tối nụ cười
Gió chưa kịp thổi
Mà đã lạnh lòng tôi
..Giờ này ,em làm gì ?
Hẳn đang đi dạo phố ?
Hẳn đang ngồi ở một hàng nước ?
Hẳn đang nhìn vu vơ ?
Thành phố cũ,nơi tôi ở
Cũng có những quán nước
Cũng có những thương xá ngập người
Cũng có những công viên ghế đá
Cũng có cả bóng dáng tôi
Tôi ,hằng ngày đi lên đi xuống
ở những bậc cầu thang dài
Ngày nào cũng ngửa mặt nhìn mây
Thử tìm kiếm em
Từ một bài hát của người bạn cũ
Khi anh ta hát : Giờ này em làm gì bên đó ?
Làm sao tôi biết được
Em làm gì - Nghĩ gì ?
Chỉ biết rõ một điều :
" Ở nơi đây,tôi nhớ em "
đăng sơn.fr
_____________________________
---
Gửi Em cho anh
______________
N.DuyToàn
Gửi anh trái tim em
Ở ngày mưa mềm
Gửi mùi hương em
Giữa ngày gió lên
Gửi thêm một chỗ hẹn
Như ngọn lửa trong đêm
Thì thầm lời nguyện ngắn
Cứ như thế mà yêu
BỞI VÌ
___________
đăng sơn.fr
Bởi vì như thế mà thôi
Thèm -
___________
đăng sơn.fr
Bởi vì như thế mà thôi
Chỉ vì có hẹn vơí lời thương yêu
Bởi vì mưa nắng giữa chiều
Bởi vì mưa nắng giữa chiều
Thế nên lỡ bước tình mềm trong tim
Bởi vì hình ảnh của em
Thế nên có kẻ kiếm tìm nhớ nhung....
Thèm -
Thèm nếm vị ngọt ở mưa
Ở môi ,ở mắt trôi qua tay người
Thèm nhai nửa nụ cười tươi
Thèm hôn lên đó như lời dấu yêu
Thèm kêu,thèm gọi người ơi
Để người ta biết rằng tôi nhớ người
- nguyễnthịLoanPhiên - m&n
GẶPNHAU
ở Quán
_________________________
đăng sơn.fr
anh hẹn em ở quán nước
hai đứa ngồi ngó nhau
ngón tay cũng biết nói
khi vẽ hình nụ hôn
anh hẹn em quán chiều
nhạc tình muốn lên tiếng
từ ngày ấy yêu nhau
khi trăng sáng trên cầu
anh hẹn em chỗ cũ
chỉ em biết ở đâu -
_________________________________________
Đưa bàn tay cho anh nắm
Tay mềm như lụa
Đưa những sợi tóc em
Bay lạc hẳn vào tim
Anh dắt em dạo biển chiều
Bãi cát kia mềm mại lắm
Tựa tiếng rủ rỉ êm
Anh dắt em lên ngọn đồi vi vui gió
Thả vào môi em nụ tình duyên
Anh ngắm biển trong em
Vàng rực vạt nắng chiều
Đưa hồn em vào anh
Để em tan trong anh
Ở góc phố chúng mình
Hãy để anh yêu em- yêu em như thế
Em !
RẤM RỨC
trời thả mưa rấm rức
em ngồi nhớ anh
trời thả đêm rơi xuống
hạt sương nhỏ tội tình
rấm rức như thế
mưa buồn thì mưa khóc
em rấm rức cả đêm
thao thức giọt lệ thầm
mưa rấm rức như em....
________
nguyễnthịLoanPhiên
ỞNHỮNGCHỖcủaNhau
Giữ cho nhau một chỗ đi,chỗ đến
Giữ cho đầy góc nhỏ ở thời gian
Có chỗ nắng trong tim làm điểm hẹn
Cả lúc mưa cũng là chỗ nhớ nhau
@nguyênhạ-
ĐẾN với ChúngMình
______________________
@nguyênhạ
Đừng vội,đừng vội vã
Cứ thong thả mà đến
Giữa buổi sáng ngày xuân
Thả tình trong lòng mắt
Khi em chợt mất em
TỰKHÚC
vì em là đêm
đêm nhỏ hạt sầu
lạnh lá bên thềm
em cóng cuối đêm
vì anh là anh
mỗi khi thầm nhớ
kể chuyện đôi mình
để em nhớ anh
@nguyênhạ
vì em là đêm
đêm nhỏ hạt sầu
lạnh lá bên thềm
em cóng cuối đêm
vì anh là anh
mỗi khi thầm nhớ
kể chuyện đôi mình
để em nhớ anh
@nguyênhạ
ĐỂCÓTHỂVẼMƯA
Tôi là người biết vẽ ( những nỗi buồn từ mưa )
Tôi dùng màu mắt em khi vẽ em
Vẽ em từ ngàn hạt mưa đã chia ra rất nhỏ
Vẽ khi ngồi ở quán,lẳng lặng nhìn em
Cả một góc phố màu hồng đông người
Cả cái quãng trường đông ngập người
Cả những dòng sông đang tắm mưa dưới khúc trời mây xám
Cũng không thể nào bằng một ánh mắt
Tôi không nghĩ mình đang hoang tưởng
Khi lấy hơi ấm từ bàn tay nhỏ nhắn của em để vẽ mưa
Tôi đã biết mình yêu mưa
Từ khi sánh đôi với em đi dưới mưa
Mưa ngòn ngọt
( như hạt đường vướng trên môi em )
Mưa cũng có khi mằn mặn
( khi em dỗi hờn như con mèo vừa khỏi bệnh )
Mưa ôm em và tôi
Mưa thì thầm với giọng nỉ non rất lạ - rất Huế
Ngày mưa theo tôi từ khi bé dại
Cho đến ngày tôi gặp em
Em chia cho tôi một chặng sông để nhớ
Em sớt bớt của tôi một khoảng bóng tối
Mỗi lần tôi quay gót rời em
Đã nghe lòng mình đánh rơi điều gì đó không rõ rệt
( Hình như rơi mất giọng cười em
Chừng như thấy mình tiếc lắm !
Tiếc bờ môi em chúm chím như chim sẻ đang trú mưa
Chợt nhiên thấy có điều để tiếc
Để về nhà,thao thức thấy mình đang ốm - tương tư ... )
Em ,này em !
Tôi đặt cho hết thẩy những cơn mưa mà tôi đã vẽ mang tên em
Một Eva không giống bao nhiêu Eva khác của dương thế
Tôi chỉ biết vẽ bằng những ngón tay quê kệch của mình
Vẽ bằng màu sắc của một chuyện tình
Vẽ vì không biết cách làm thơ dù là bài thơ năm chữ
Hãy để tôi thầm thầm vẽ em
Hãy để tôi nặng nợ và nhung nhớ em
Từ một ngàn cơn mưa chiều
Từ một lẽ rất bình thường khi yêu...
đăng sơn.fr
-LẶNGthinh
Ơi ! Ơi ! Ta đang thèm giọt nắng
Trên tờ thư nằm trên bàn màu trắng
Ta thèm thấy người cười ,người nói
Thèm gần chết một cách thức bên người
Ta ngẩn ngơ,vẩn vơ đi tìm chữ
Chữ có khi nào rơi như lá rụng
Của một mùa xuân đầu tiên của ngày yêu thương
Ngày ấy nơi phố cũ
Ngày ấy có một hay những chỗ ngồi
Ngồi vơí nhau mà tưởng chừng trái đất này hạn hẹp
Khi mở lòng bàn tay cho nhau thấy
Trái tim run ở đầu ngón tay
Như đứa bé gái vừa biết e thẹn
Cầm tay nhau,nhận tờ thư tình đầu tiên
Mà chẳng biết nói năng gì vơí nhau
Chẳng biết cách mà hôn nhau
Rồi lại nữa ...
Chẳng biết cách nào để giữ nhau ở lại
Con nước ròng hay đến mùa con nước lớn
Ngọn trăng lên đầu đỉnh cây
Lặng thinh bóng ngày,bóng khuya
Con nước lớn theo mùa mưa lũ
Bão ở trong lòng nổi gió
Bão đẩy tình đi mất
Tất cả rồi qua đi
Lời từ ly
Vẫn chưa nói kịp
Rồi lặng thỉnh,lặng thinh
Để từ nay chỉ còn là chữ nghĩa vô tình trên lòng trang giấy trắng
Nỗi lặng thinh vô tình
Nỗi thinh lặng một mình
Ngày trôi nước cuốn
Ngày qua ngày
Rồi chẳng còn lại điều gì
Rồi chẳng còn ai trên dòng sống câm nín
Muà mưa về xoã tóc bên bờ sông gió lộng
Ta một mình thấy bóng mình
Nói năng vơí cái bóng của mình
Như nói vơí người
Người ơi dòng nhớ chảy xuôi về cuối thôn thời dĩ vãng
Người ơi, ! Người ơi !
nguyễnthịchữnghĩa & Trần.K.Sơn
Ơi ! Ơi ! Ta đang thèm giọt nắng
Trên tờ thư nằm trên bàn màu trắng
Ta thèm thấy người cười ,người nói
Thèm gần chết một cách thức bên người
Ta ngẩn ngơ,vẩn vơ đi tìm chữ
Chữ có khi nào rơi như lá rụng
Của một mùa xuân đầu tiên của ngày yêu thương
Ngày ấy nơi phố cũ
Ngày ấy có một hay những chỗ ngồi
Ngồi vơí nhau mà tưởng chừng trái đất này hạn hẹp
Khi mở lòng bàn tay cho nhau thấy
Trái tim run ở đầu ngón tay
Như đứa bé gái vừa biết e thẹn
Cầm tay nhau,nhận tờ thư tình đầu tiên
Mà chẳng biết nói năng gì vơí nhau
Chẳng biết cách mà hôn nhau
Rồi lại nữa ...
Chẳng biết cách nào để giữ nhau ở lại
Con nước ròng hay đến mùa con nước lớn
Ngọn trăng lên đầu đỉnh cây
Lặng thinh bóng ngày,bóng khuya
Con nước lớn theo mùa mưa lũ
Bão ở trong lòng nổi gió
Bão đẩy tình đi mất
Tất cả rồi qua đi
Lời từ ly
Vẫn chưa nói kịp
Rồi lặng thỉnh,lặng thinh
Để từ nay chỉ còn là chữ nghĩa vô tình trên lòng trang giấy trắng
Nỗi lặng thinh vô tình
Nỗi thinh lặng một mình
Ngày trôi nước cuốn
Ngày qua ngày
Rồi chẳng còn lại điều gì
Rồi chẳng còn ai trên dòng sống câm nín
Muà mưa về xoã tóc bên bờ sông gió lộng
Ta một mình thấy bóng mình
Nói năng vơí cái bóng của mình
Như nói vơí người
Người ơi dòng nhớ chảy xuôi về cuối thôn thời dĩ vãng
Người ơi, ! Người ơi !
nguyễnthịchữnghĩa & Trần.K.Sơn
Tuổi vừa Lớn.
16 tuổi nhỏ
Làm như con nít
Thấy mặt quay đi
Làm như còn nhỏ
Hở chút,dỗi hờn
17 ánh trăng
Thấy anh chung dường
bỗng chợt thấy thương
18 tuổi ngồ ngộ
Tóc bím cài hoa
Đúng chờ mưa qua
Chân ai chạm ngõ
Tình trần ngây thơ
19 đủ lớn
tập viết thơ tình
Ép vào tập vở
Ngơ ngẩn ,ngẩn ngơ
Thơ ai vừa ướt
Từ buổi chiều mơ
19 thấp thoáng
20 gần kề
Làm như còn bé
Làm như ngu ngơ
Làm thử bài thơ
Gửi người ta đó
21 người lớn
Ra trường ngoài lớp
Có chàng ngấp nghé
ngoe nguẩy chẳng ưng
--
Có thời con gái
Đẹp tựa dòng sông
Sông trôi từng khúc
Có khúc ngắn dài
Có đời trôi nổi
Biển hồ nặng vai
_____________Tuổi vừa Lớn.
@nguyênhạ
TỪ MỘT CHỖ MƯA RƠI
_________________________________
nguyễntrườngan & đăng sơn.fr
- Ừ - Em về đi,về dưới cơn mưa nặng hạt
Con đường rộng vẫn lộng gió tình tôi
Tôi ngồi lại nhìn cơn mưa qua cửa kính
Em quay đi,nhặt mất nơi tôi những tiếng cười
Ừ - Em , con phố núi đã buồn hơn tôi tưởng
Quyển sách dày nằm trên bàn trơ trọi
Những trang sách thiếu em vẫn lẻ bóng
Những con số quay đi,quẩn lại thế mà thôi
Ừ -
Ừ - Những buổi,những ngày như thế
Vẫn là tiếng mưa như lệ khúc trong lòng tôi.......
___________________________
Quán Mơ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire