dimanche 13 mai 2012

NGỒI LẠI BÊN NHAU ( thơ )



.




dangson.fr. 2012






Tôi biết trong tự riêng mình vẫn có những đồi núi.
Từ một câu thơ,một câu hát .Giả tỷ như :
" Phố núi cao,phố núi đầy sương
Anh khách lạ,đi lên đi xuống

Hoặc là ở chữ :
" Xin cám ơn thành phố có em
May mà có em ,đời còn dễ thương "

Những câu chữ của bài hát " Còn Chút gì để nhớ " tự một thưở xa xưa làm lòng tôi vẫn bồi hồi.Ngày ấy ở giảng đường của áo trắng,tôi đã đi dưới trời mưa của một vỉa hè Saigòn.Lá mơ phủ bóng mưa,áo trắng ươn ướt.Trú mưa ở một quán cà phê,tôi lấy bút và giấy ngồi nhìn mưa và viết :



CÒN CHIỀU ĐỂ mưa -




Ừ - Mưa thì mưa như thế
Ta ngồi đợi mãi bóng hình em
Cho dứt cơn mưa một buổi chiều
Hồn treo lơ lửng ở khu phố
Ngụm kem bỗng chừng lạnh hơn nữa
Có lẽ chiều nay sẽ còn mưa "
 
 - nđs -



Ừ - ừ em ! Những buổi chiều ngày ấy.Ừ em ! Những buổi chiều còn mưa.Mưa.


_____________________________________






BàihátRu

Ru mưa bằng nỗi nhớ
Ru tình bằng cơn đau
Có bụi hoa chùm đỏ
Tháng sáu nghĩ về nhau

Có bài thư 5 chữ
Viết ở buổi chiều mưa
Xưa rồi,xưa như thế
Vậy mà lạc mất nhau

Ru tình ở câu thơ
Ru em thành phố nhỏ
Buồn thiu con dốc đứng
Ru em nửa vần thơ




đăng sơn.fr



TỪ EM
ĐẾN TÔI


_______________________

Chẳng biết làm gì ở buổi tối
như thế này,như thế nọ…
Ngồi nghe những bản nhạc tình cũ mèm

( …Chai rượu lạnh đứng yên trên bàn
Và ly thủy tinh nghiêng nghiêng màu ngọc bích
Chúng nhìn mình lắc đầu ngán ngẩm
- Chẳng lẽ muốn say lướt khướt ?!
Sực nhớ rằng mình không thích rượu )

***Uống để làm gì ?
- Để đóng cửa đời một thời dĩ vãng ?
- Để nhớ bên này,quên bên kia ?
Nhớ những điều đã lẻ loi trong lòng
Khi chỗ này bật ngửa thấy mình
Chỗ kia – con chuột click chạy loanh quanh
Tìm đọc lại giòng chữ cũ một thời ngày ấy
Chữ của em,chữ của tôi thênh thang
vật lộn với những rung động ngây ngất
Buồn vui đã ôm nhau nhảy nhót
Trong điệu vũ chòng chành
Ở màn hình trước mặt
Chữ nhỏ như trái ớt,trái cà…
Mà biến dạng như có phép lạ
Run rẫy trong lòng…….


Chẳng biết làm gì cho hết một buổi tối như thế này
Tự dưng thèm nghe mưa qua cửa sổ
ở dãy phố về khuya
Và dặn lòng ôm nỗi nhớ nào đó
chạy trên dòng chữ
Từ em,từ tôi – đến với nhau
Và ở lại,hiền lành,giản dị
Như những câu thơ biết pha màu
tự do,thoải mái không cần vần chăm chút..

Mà thơ ơi ! Thơ nhỏ giọt tình
Từ Em đến tôi
Ở buổi tối như thế này….


đăng sơn.fr





NGỒI LẠI BÊN NHAU

_____________________________________




Trời đổ khuya
Ngồi lại bên nhau nghe tiếng nhạc
Rượu cạn ở đáy ly
Lời tình chưa cạn

Lời mưa ,mưa rơi ngoài cửa quán
để lòng mình cũng biết mưa
Mưa thì thầm kể chuyện
Về những người bạn rất thân
Người bạn thân lỡ tên Buồn
Đi đâu cũng một mình
Thui thủi ngó buồn tênh

Đã có những lần như thế
Ngồi quán khuya và ở lại vơí nhau
Nói với nhau thật ít
Vì đã có tiếng dương cầm dạ khúc nói dùm
Tiếng đàn êm có mùi hương của một bóng hình cũ
Mà chỉ có mình mới hiểu được nhau....


Mưa rơi - rơi mưa
Mưa rơi ở đầu phố
Ta cũng mưa trong lòng
Người ơi ! Người nào hay ......




- - -





NGỒI LẠI BÊN NHAU
( một lần nữa.. )


Ngồi lại bên nhau
Một lần nữa vơí nhau
Để làm gì - em ?
Đêm sắp sửa qua đêm

Bài hát cuối cùng vừa dứt
Tình chúng ta cũng vừa dứt
Ở những điểm không thể nào có thể tiếp nối

Tiếc gì vơí nhau từ những giọt mưa
Giữa giọt mưa và giọt nước mắt của em
Tôi tìm ra điều còn nói được niềm hối tiếc

Ngày tháng rồi qua đi
Tình tôi cũng trôi theo những chiếc lá
Như một câu chuyện thần thoại ( cổ tích )

Em đâu còn nhỏ bé nữa
Em đâu cần phải có những câu chuyện hoang đường cổ tích nữa
Em vẫn có thể dỗ mình để ngủ ngon
Em vẫn có thể trở lại những ngày hồn nhiên ấy
Như từ lúc
Tôi chưa hề gặp em
Như từ lúc
Tôi chưa hề viết cho em bức thư tỏ tình

Tình yêu là một cái tên mà người ta đặt ra cho có
Để tóm được một đôi điều đầy ảo tưởng
Tôi tìm thấy và hiểu rõ những điều ấy trong đôi mắt màu nâu của em
Tìm thấy những cơn mưa của thời áo trắng đầy mơ mộng
Khi em mơ màng ngồi nhìn mưa qua khung cửa sổ
Em thử tìm và vẽ ra cho mình điều lãng mạn nhất
Để làm những bài thơ tình da diết
Để tưởng tượng một hình bóng tình yêu ( duy nhất - đầm thắm - Gió mây quyện nhau )

Tôi đã bị cuộc đời này mài mòn quá đỗi
Để làm sao còn biết mơ và mộng
Những giấc mơ của tôi nào phải là của em

Em và tôi - Hai thế giới - hai thái cực
Tôi không phải là những cơn mưa trở về trên phố núi
Tôi đang chờ em lau khô dòng lệ nóng
Để nói lời từ giã em

Khi tiếng nhạc và lời hát buồn bã của Sade vừa dứt
Là lúc tôi rời bàn ghế ,quay đi
Tôi dặn lòng mình : Hãy đừng ngoái cổ lại
Tôi để em ngồi yên như thế vơí cơn mưa nhỏ của em

Và tôi biết :
Tình yêu và những cảm giác ảo tưởng như thế
Sẽ ở lại trong lòng em một thoáng
Như cơn mưa đến ,rồi đi
Chỉ là mưa thôi
Chỉ là mưa thôi....


đăng sơn.fr


           














Từ Khúc

 

Khi mùa thu bắt đầu với màu trắng mù sương
Là khi tôi nói tiếng xa rời em
Những ngày cũ những yêu thương
Cũng sẽ tan loãng
Trong ly cà phê buổi sáng em đang uống

Tan như viên đường
Và nỗi yên lặng bình thường của nó


Khi buổi sáng mới tinh của em được bắt đầu
Khi mà cả em cũng không thể hiểu từ đâu
Tình yêu của tôi trao em không còn nữa
Khi tôi đã thật sự biết mỏi mệt
Với sự trống vắng trong tâm hồn em

Khi tôi thấy không còn gì để có thể níu kéo
Níu kéo gì từ những nụ hôn lỡ cỡ ?
Níu được gì từ một nụ cười không thật sự là nụ cười ?


Đã đến lúc lìa nhau
Dù lòng còn xót lại nỗi chua xót

Đã đến lúc tình yêu thức dậy mặc quần áo
Tình yêu cúi xuống khoác vào vai cái túi xách
Tình yêu lỡ đánh rơi hai giòng lệ
Tình yêu làm nhoà màu mực trên trang nhật ký ngày đó


Ra đi - Trầm mình ở lưng chừng con dốc
Phố núi vỡ oà nỗi buồn câm nín
Những vần thơ chẳng bao giờ toàn vẹn
Như chuyện tình của chúng ta


Ra đi -
Và biết mình sẽ phải quên.

đăng sơn.fr


Lặng Thinh

 

Hình như người ta thiếu
Thiếu không gian và thời gian
Khi người ta yêu nhau

Thử dễ dãi mà yêu nhau
Qua bao cơn khó khăn mà yêu nhau

Hình như bao lần ,đã hình như
Như mưa trôi trên chiếc dù
Như gió lao qua đầu ngõ
Như ánh mắt nhìn về cõi hư vô

Hình như vẫn chừng đó nỗi lặng thinh
Giữa cơn mưa chiều giữa chúng mình
Chẳng ai gọi tên ai ở nỗi xa ấy
Chẳng ai nói gì - Cứ đành thế - Lặng thinh

đăng sơn.fr

Từ một nỗi lặng thinh của bóng đêm

 

Có lẽ tôi sẽ nhớ em lắm ...
Mỗi khi tôi một mình
Mỗi khi tôi lặng thinh

Tôi..và nỗi ngật ngưỡng với ly cà phê đắng
Tôi biết tôi sẽ nhớ nhung em
Ở tất cả những buổi chiều

Ở tất cả những điều
Có thể mang tên gọi của tình yêu
Tôi đã nhớ em và sẽ nhung nhớ
Để chấm dứt những buổi chiều
Và bắt đầu
Từ một nỗi lặng thinh của bóng đêm


đăng sơn.fr

Đêm

 

...



Để anh yêu em
như yêu một buổi tối
ở tận cùng bóng đêm
ở một nơi chờ đợi
Hãy để anh nhớ em
Khi loài chim đêm đã đi ngủ
Chỉ còn mình anh loay hoay
Lục lạo cái tổ nhớ
Đã ghi sẵn tên em
Như mở lòng bàn tay thấy rõ chữ định mệnh
..
Hãy để anh viết tên em
theo chiều dài của nỗi nhớ
Khi cả cái thành phố này đã ngủ vùi
Thì có một nỗi buồn nào đó chẳng vui

Em -
Hãy để anh nhung nhớ
Điềm tĩnh - thản nhiên mà nhung nhớ
Như từng đêm - Từng đêm
Hãy để anh biến thành giọt nước mắt của em
Âm thầm trong bóng đêm
Thầm lặng giữa nhịp tim

Tim của em có bao nhiêu ngăn - Em ?
Có chỗ nào để chứa đủ tình anh ?
Khi anh kể cho em nghe những chuyện tình
Mà anh đã cố tình chọn một câu chuyện đẹp nhất
Để kể về chúng mình.......

....

đăng sơn.fr

Để tạm gọi là màu hạnh phúc

Nếu em có dịp hỏi tôi :
" Có bao nhiêu màu sắc trong cuộc đời ?
Có bao nhiêu màu khi vui
Và sẽ màu sắc gì khi ta buồn ?


Làm sao tôi trả lời được, em ?
Khi em vui thì bầu trời tươi tắn lắm
Cụm lá vàng cũng đổi sắc xanh um
Khi em buồn thì mưa lặng lẽ xám
Cả góc phố rồi cũng chẳng được yên

Nhớ khi xưa,tôi có thời đi học vẽ
Vẽ chân dung ,tôi tìm điểm sáng trong ánh mắt
Tôi nhớ người ấy đã bỏ tôi đi
Và làm sao tôi có thể tìm thấy màu xanh trong mắt ?
Cũng từ đó,tôi bỏ cọ làm thơ tình

Hình như khi buồn bã thì thư tình cũng xám ngắt
Trong câu thơ có bóng thẫm và những điều hụt hẩng
Đâu có gì để ca tụng một thời nào áo trắng
Đâu có gì để nhớ lại nét mực xanh
Chỉ lặng lẽ đậm tím chuyện của mình

Những câu hỏi về màu sắc,tôi khất lại
Như món nợ trong tử vi bói toán chuyện tình duyên
Tôi chỉ biết dỗ dành lúc em buồn
Bằng câu hát vàng vọt dành cho nhau
Những chiều thu có màu vàng nhạt trong ánh nắng
Là những lúc nhớ lại và miên man
Từng mẫu đời và tình đời đầy đen trắng


Em ơi ! Em đừng hỏi
Vì tôi sẽ chẳng biết đủ tất cả những màu sắc trên thế gian này

Hãy ngồi yên và ngoan hiền trong cánh rừng thu ở hồn tôi
Nụ hồng từ cành môi sẽ thế mạng cho những câu trả lời
Hãy làm đẹp em ở nụ cười
Cũng có thể tôi thấy được màu sáp môi
Cũng có thể từ mùi hương riêng biệt ở rừng tóc em đen thẫm
Tôi tàm tạm tìm được màu tình yêu
Để tạm đặt tên cho màu hạnh phúc

Những điều bình thường và dị kỳ ở thế gian này
Đôi khi cũng là một loại màu sắc riêng

Và đôi khi...
Em tự nhìn thấy ở từng màu rất riêng ở nỗi buồn vui nơi tôi.

Nhé em....

đăng sơn.fr


XA


sao cay cay ở mắt
sao trống như thế ,một chỗ ngồi
sao buồn như thế,một bài hát
sao gần như thế mà xa nhau ?



nguyễnthịLoanPhiên
















ĐỂCÒNCHỖMÀ nhớnhau
_____________________

Hái một cành hoa
Ngồi chờ em qua

Hái một cụm nắng
Tặng người ở xa

Hát một lời tình
Như vậy vui lắm

Mai này có xa
Còn chỗ nhớ nhau

@nguyênhạ






VƠÍ NHAU

Ngồi lại vơí nhau
Dù chẳng nói năng
Nhìn nắng đổi màu
Nhìn đồi mây giăng

Ngồi lại bên nhau
Có bàn tay nắm
Có nụ hôn ngon
Giữa điều thì thầm

( ngồi lại bên nhau
ngồi sát bên nhau )

              nguyễnthịLoanPhiên

2 commentaires:

nds a dit…

-----------


Viết nhiều quá rồi nà -

Bữa nào chứng lên sẽ xóa một loạt cho bõ ghét.


Để xem sao ?



nđs.



___________________

Unknown a dit…

***


ĐỂCÒNCHỖ
mànhớnhau
_____________________


Hái một cành hoa
Ngồi chờ em qua

Hái một cụm nắng
Tặng người ở xa

Hát một lời tình
Như vậy vui lắm

Mai này có xa
Còn chỗ nhớ nhau


@nguyênhạ


***


GỞI NHỚ ...


Vốc một ngụm trăng
Soi mắt người tình

Vớt một nắm mây
Trải đầy trên tóc

Uống một giọt nắng
Ngọt lự lời yêu

Ngắm một chiều mưa
Gởi nhớ đến người


@Eve



----------------

... hăm he xoá bài cho bõ ghét, ghét ai dữ vậy anh???