mercredi 30 mai 2012

CUỐI . ( thơ )

.





















MÀUcủaNẮNG                                                            



Ánh vàng
đổ xuống gót chân di .

Dù lộng che ngang,
nắng dỗi hờn ...

Sao chẳng ?
để vương mồ hôi giọt ...

Lấm tấm ...
hồn anh say mộng chiều.





DuLan.


__________________________________________________

                                                                                                     


CỬAKHÉP


Khép cánh cửa đời
Từ góc tim tôi
Mở ra bóng tối
Tìm mình chơi vơi


Khép cánh cửa em
Từ một chặng đêm
Khi tình vụt mất
Một thoáng bình yên


Khép cánh cửa nhau
Thả lại tình nhau
Xoá nỗi muộn phiền
Khi khép cửa nhau

Trần.K.Sơn







Ở chỗ này -
Nơi tôi ở
Ngày đi nhanh như gió
Gió đẩy tuyết về
Tôi chậm chạp ,lê thê

Ngồi một mình trong quán
Nghe lại " Đỗ Quỳnh Hương "
Ngày nào em đã hát
Giọng hát pha chất buồn

Ngày ấy ,tôi chưa hiểu
Chữ ray rức - buồn phiền
Của những kẻ lỡ ở xa nhau
Giữa góc mùa đông u sầu



















Giờ Này - Em Làm Gì Nơi Ấy ?

Làm sao tôi biết được
Điều em nghĩ trong đầu
Những gì em đoán trước ?
Khi chúng mình rời nhau.

Tôi chỉ biết một điều
Và tôi chỉ nhìn thấy :
Hình ảnh của buổi chiều
Thấp thoáng bóng hình Em....



Bây giờ .Trời còn giữa đông
Từng cơn lạnh về,tuyết lại rơi ( Run người )
Tôi thèm chuyện trò với người đã thương

Ngày ấy đã qua như những niềm vui
Khi tôi rời giảng đường để giữ lại
Những bài học không thể nhớ
Vì trí óc mình hạn hẹp
Chỉ vừa đủ nhét chữ "Tình Yêu ".....


Bóng hình em không mang tên Đỗ quỳnh Hương
Khi em đã là người dưng
Em làm tôi luyến tiếc
Khi đã lỡ rời người dưng

Giờ em làm gì - Nghĩ gì về nhau?
Trong nỗi yên lặng giữa tôi và.....

Giờ tôi phải làm gi ?
Giữa trời đông đổ tuyết trắng
Màu đen lẫn màu trắng
là ý nghĩ từng khi

Khi mà tôi tự hỏi :
" Giờ Em làm gì bên ấy ? "




đăng sơn.fr


( Viết tặng ĐứcHuy và những người yêu đã xa nhau
Những người yêu không mang tên Đỗ Quỳnh Hương !)


CHỖHẸNCŨ - MỘTMÌNH


Đi ngược lại con dốc nhỏ
Ngơ ngẩn đứng nhìn mây
Nghe tiếng hót của loài chim cổ đỏ
Ta thử nếm quạnh quẻ quanh đây

Có chỗ hẹn để ta quanh quẩn
Có lời yêu,mà người đi mất
Bao giờ vui,ta tự hỏi mình ta.

đăng sơn.fr





HẸN ĐÊM______________________



Đêm nghe trái tim mình đập
Đập nhịp nhàng tiếng yêu em
Em ở đâu khi tình tôi lên tiếng ?
Tiếng thời gian nhịp mãi ở cõi đêm

Đêm cúi đầu,đêm dãy dụa đêm
Tiếng nhạc đậm,loãng gió ở cành mềm
Tôi mềm mại niềm riêng vẫn ôm giữ
Từ đường khua rít gió vẫn gọi em

Đêm chìm xuống - đêm đi về sáng
Tôi một mình,nghe bước chân mình mỏi
Ánh trăng thề ngày nào vẫn thầm lặng
Xỏa bờ tóc từ lời hẹn về sau
@nguyênhạ




XARỒI,tình buồn rơi.________________



Hình như giọt lá rơi
Hình như thiếu tiếng cười
Giật mình -Sáng thức dậy
Biết người đã xa xôi


Hình như tình biết nói
Hình như tình quay lưng
Con đường xưa,chân mỏi
Để buồn về ở chung


Hình như,chỉ hình như
Như một điều mỏng manh
Trên giọt sương đọng lá
Quay lại thấy bóng mình
Hình như....

Hình như....



Trần.K.Sơn








GIỮA CHIỀU RƠI





Chiều !

Một mình

Nghe lòng mình hiu hắt

Hình như thầm lặng theo ngày tháng trở về

Trên bài thơ xưa khi ngồi đọc lại

Để nhung nhớ ái ân ngày cũ


Ngày trôi theo ngày

Như vết bay của những con chim sẻ

Như lời dấu yêu vẫn còn mặn trên môi



Chiều buông
Buông theo tiếng đàn hụt hẫng
Đàn nghe vọng lại ở cõi tịch liêu
Buồn theo tiếng dương cầm chạy về
Buồn và nỗi lặng thinh ôm lấy nhau ve vuốt
Như những ngón tay tình nhân
Buồn ứa môi,buồn đến nơi cùng cạn

Chiều

Lằng lặng - Im hơi !

Chiều rơi,chiều rơi !


đăng sơn.fr

































Ô CỬA MÀU NÂU
__________________________
ThyNguyên 81

Dấu hỏi lặng trong vô thức khơi gợi
em vẫn còn đây
hằn in trên môi anh gầy.

Cây gai
còn tãi mình trên vết xước
lại nhớ về sự tích tầm gai...


Trên cao
dưới thấp
em thả ước mơ lên trời theo con trăn gió
tìm về dốc cạn mùa sinh.

Ở đâu đó
thoai thoải bên kia đại dương
linh hồn anh còn neo về trú ngụ
nguồn gốc này
ô cửa màu nâu này
vẫn đợi ngày
xâu chuỗi chữ
phía mặt trời chếch chếch đông.







Mưa Xuân
Mưa đến nhẹ nhàng thôi mưa nhé
Còn cơn nhớ nhung nho nhỏ về nhau
Làm sao biết được nhớ thương dài hay ngắn
khi mưa xuân rơi trên má lụa đào ..


biểnhồng




CUỐI ...

Cuối vườn lam
Những chiếc lá sót lại
Đóng băng
Chùng buốt giá

Cuối bìa rừng
Những ngọn thông chụm đầu
Thì thầm
Khúc đông xám

Cuối con dốc
Những bước chân đếm bước
Rùng mình
Gió lạnh căm

Cuối phố nhỏ
Những ngón tay đợi chờ
Đan nhau
Truyền hơi ấm

Cuối đêm dài
Mặt trời chẳng bừng lên
Lê thê
Ôi không gian!
.....

Dulan








Ở BÊN NÀY.



__________





Mùa này
Mùa đông chưa trở về
Mới bắt đầu vào thu
Lá chưa kịp rơi
Mà đã tối nụ cười
Gió chưa kịp thổi
Mà đã lạnh lòng tôi


..Giờ này ,em làm gì ?
Hẳn đang đi dạo phố ?
Hẳn đang ngồi ở một hàng nước ?
Hẳn đang nhìn vu vơ ?


Thành phố cũ,nơi tôi ở
Cũng có những quán nước
Cũng có những thương xá ngập người
Cũng có những công viên ghế đá
Cũng có cả bóng dáng tôi

Tôi ,hằng ngày đi lên đi xuống
ở những bậc cầu thang dài
Ngày nào cũng ngửa mặt nhìn mây
Thử tìm kiếm em
Từ một bài hát của người bạn cũ
Khi anh ta hát : Giờ này em làm gì bên đó ?

Làm sao tôi biết được
Em làm gì - Nghĩ gì ?

Chỉ biết rõ một điều :
" Ở nơi đây,tôi nhớ em "
đăng sơn.fr


CHÙNG

Ta về gom nến vụn
Thắp vàng vọt qua song
Bước thời gian chùng lại
Đủ cho mùa xanh xao ...

DuLan.







SAY BÓNG
của mình.

_____________________
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr







Về đi em
Để tôi ngồi lại
Lai rai nhậu nhẹt vơí nỗi tình tôi

Về đi - Xa đi em
Về mang theo tiếng cười và cả giọng nói em
Về rồi ngồi một mình ở bóng tối nơi em
Như những ngày nào chưa biết yêu nhau
Ngày mà hồn mình phơi phơí lắm dù có hơi cô đơn một chút

Em sẽ tìm lại ngày tháng cũ như thời còn thơ ngây
Thời con gái mộng mơ khi ngồi đọc bài thơ tình thiếu nữ
Chuyện tình yêu cư như thế mà mơ mộng

Về nhé - em
Tôi quen rồi lúc một mình tịnh yên
Tôi dùng đũa gắp nụ cười của mình bỏ vào chén
Tôi thử nhai hạt gạo tưởng như là những hạt lệ nóng
Tôi uống cho cạn một nửa bóng tối đọng trên thành ly

Để rồi khật khưỡng
Ư ử hát một bài vọng cổ còn sót lại trong trí nhớ
Anh kép già hết thời ngồi vỗ tay
Ầm ì nhớ lại thời dĩ vãng
Cô đào hát đã là em


Ừ - Em
Ừ .Em !


Rồi ngày mai ,tôi sẽ sực tỉnh
Để biết rằng tim mình đang nhuốm bệnh từ em

Bây giờ thì -
Chuyện phim tình đứt bóng
Màn ảnh trơ trơ cái bóng mờ nhàn nhạt
Tôi im lìm,lơ láo
Để tiếc nuối màn kịch tự biên tự diễn
Tôi nói với cái bóng của mình đang lè nhè :
" Quên đi - Hãy tự tội nghiệp lấy chính mình để quên
Tình yêu là hạt lệ vừa nóng bỏng để say "

Ơi ! Tội nghiệp em - tội tình tôi !
Tôi say khướt và ngồi bệt xuống để ôm lấy cái bóng của mình
Tôi đè lên bóng tôi bí tỉ
Tôi ôm tôi khi em quay lưng đi mất ở đầu ngõ






_Chỉ như một thoáng_________

Buồn buồn con mắt ngó nhau
Biết rằng tình đã nhạt màu trong nhau
Nước trôi,gió cuốn chân cầu
Biển xanh ngời ngợp mỗi lần sóng lên

Tình yêu,chẳng phải tình yêu
Chỉ như một thoáng những điều đã xa


@nguyênhạ





LÀM THINH ______________



Muốn làm thinh như một tờ giấy trắng
Nằm trên bàn chờ đợi ánh đèn đêm
Muốn làm thinh ngó bóng mình câm lặng
Ở trên tường khi ta nghĩ về em

Em - Gió cuốn những bờ sông trải nắng
Con thuyền cũ đã tạt mộng bến mơ
Em - thuở ấy,áo dài bay thấp thoáng
Ta theo hoài vơ vẩn mấy lời thơ

Ta làm thinh vì chẳng có gì để nói
Ngồi một mình,ta lặng ,muốn làm thinh....

Trần.K.Sơn & @nguyênhạ





 
Ở CÕI CHÂN KHÔNG


Tự dưng thấy mình có điều thừa thãi
Thừa cho dài lắm ở buổi chiều
Khi tôi không còn đợi chờ em
Đợi em ở một khái niệm tạm bợ của niềm hạnh phúc

Có lẽ
Hạnh phúc ở lời tình ái là điều không có thật
Từ một khoảng cách mơ hồ
Từ một lời hẹn như gió thoảng
Từ những điều thừa mứa tạm gọi
Làm gì có thật nơi chúng ta ở
Nỗi buồn và cái cảm giác vu vơ
Của nửa buổi chiều khi nắng ,khi mưa

Những giọt lệ nào đó nơi em
Giữa chiều
Những khắc khoải nào đó không hình thể nơi tôi
Giữa chiều và tiếng lá rơi

Thảng thốt như thế
Hoẵng sâu như thế
Đâu thể nào gọi là niềm hạnh phúc
Đâu thể nào cứ thăm thẵm mãi như thế

Ngày mai của thêm một ngày đầu tháng
Tôi hững hờ ghé mắt vào tờ lịch trên tường
Thấy lòng mình trở nên hờ hững bình thường
Bình thường và lặng lẽ
Đang là điều tôi nghe được - Đang...


Ừ - Phải rồi Em
Tôi cúi xuống mặt bàn tìm phím chữ
Viết như nhớ lại một cảm xúc
Từ một ngày ở chúng ta không còn đủ niềm hy vọng
( Cho dù nhỏ nhoi nhất )

Trên phím chữ và ở dưới sức nặng của những ngón tay tôi
Là một nỗi đau nào đó không thể sờ mó được
Chỉ là cảm nhận

Chỉ là như thế
Hạnh phúc,tình yêu,chờ đợi ,khao khát
Chỉ là một cảm giác trừu tượng
Bởi vì một lẽ
Em và tôi từ hai thế giới không bao giờ có thể nhập chung lại
Chỉ là sự im lặng mà thôi - em ...


Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan



Bài thơ thất tình thứ 2000. ________________________________________





Tôi đang muốn làm thêm một ngàn bài thơ thất tình
Thơ kể về những chuyện tình
Vừa đủ lớn,vừa đủ nhỏ
Những chuyện tình đến rất nhanh
Và có khi cũng tan biến rất nhanh

Trong bài thơ thất tình của tôi
Có bóng dáng một nụ cười
Có chật chội những vùng tối thẫm
Trong ánh mắt người tình


Trong những bài thơ kiểu buồn bã thất tình của tôi
Hình như...
Cũng có lưng chừng từng ấy khoảng đời
Mà những người yêu nhau vội vã sống
Họ đến vớí nhau bằng ánh mắt có nụ cười
Và họ xa rời nhau trong một khoảng trống
Vắng lặng lấp đầy trũng mắt
Trống trãi tìm về trong mê hoặc
Những kẻ biết cách và không bao giờ biết cách rời nhau
( Ở trong họ có tôi )
Những kẻ bỏ cả đời đi tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu
Cũng có lúc biết ngậm ngùi,mệt mỏi
Để tìm một chỗ ngồi xuống
Lặng thầm và suy nghĩ
Để xem làm cách nào
Để có thể viết thêm một bài thơ tình

Bài thơ này sẽ oằn mình buồn hơn bài thơ trước
Bài thơ tình thứ 2000 của những năm 2000
Sẽ làm nhiều người nhuốm bệnh thất tình

..


Ôi ! Tình yêu là những chuyện muôn đời không thể hiểu
Tình yêu cũng giống như một bài thơ
( Không phải là một trò chơi vô tội )
Ôi ! Tình yêu nằm trong những bài thơ thất tình
Buồn rũ ruợi và sẽ buồn hơn thế nữa.Tình yêu ơi !
đăng sơn.fr



Để tình ta cũ

Ta mơ thấy em
khi buổi chiều ta đi ngủ
Ta tưởng ta quên em
Đã quên trong giấc ngủ vùi
Ta muốn thật lòng mà quên
Quên em
Quên chỗ hẹn lối cũ
Chỗ có tiếng cười rất êm
Chỗ có giọt mưa trên môi em
Khi ta đã ghé nụ hôn
Ở ngang cầu sông Seine
Paris mưa nhiều
Paris nói nó nhớ em
Ta tưởng tượng cách nhung nhớ ấy
Trong buổi chiều mưa bay
Mưa rơi từng hạt đẫm vai
Để tình ta cũ ướt dầm theo mưa...
............


@nguyênhạ.

16

___________

















16 tuổi - em hiền như nắng lụa
Anh ngang nhà ngơ ngẩn mấy ngày liền
16 tuổi - em vui như chân sáo
Đi học về tập sách thấy có duyên

Ngồi xoã tóc đợi cơn mưa chạm đến
Mỗi buổi chiều đầu ngõ gió cuốn lên
Bờ vai nhỏ,con mắt cười e thẹn
Mỗi lần anh ghé ,ở lại thăm

16 tuổi - Nhỏ biết chi mà nói
Lời thầm thì như lá ép vở kia
Anh cứ ngỡ nhỏ biết lòng anh chưa nói
Ai dè
nhỏ cứ nhỏ thế ,thì thôi


16 nhỏ -bé lắm như con nít
Anh cũng nhỏ ngơ dại ở mắt em
Cành hoa tím thấy giọt mưa chạm đến
Anh về nhà buồn bã cứ làm sao


Mười sáu ấy,em ơi - đừng vội lớn
Để tình anh ươm đượm thuở mộng mơ
Bài thơ nhỏ vừa ướt mi khi hờn dỗi
Tình ta thế dịu ngọt giữa vần thơ

16 sáu nhỏ - Ừ thì ,em còn nhỏ
Anh gọi thầm Nhỏ ơi lớn làm chi ?
Cứ nhỏ xíu như ngón chân con thỏ
Đừng chạy trốn tình anh vội những khi

16 ơi,có bài thơ anh vừa hứa
Hứa vơí em cho hồng ngọt giọng em
Anh làm mưa để tìm em khi nhớ
Tuổi nhỏ thế,anh đành đứng nhìn em....







đăng sơn.fr

- Viết như một lời hứa -


1 commentaire:

Thy Nguyên a dit…

Em đã làm 1 entry để nhớ Thầy và để kỉ nịêm những ảnh hưởng tư duy từ Thầy bên nhà cũ.