jeudi 10 mars 2016

* TìnhBé ( làmsao lớn )

.




















1.

Rời Khỏi Giấc Mơ .


   (    Thật là ba sạo khi biết từ bao nhiêu sách vở , họ đã khuyên : Để ngủ ngon thì đừng ăn quá nhiều vào buổi tối , đừng xem phim kinh dị , phim chiến tranh, đừng đọc những đề tài khó tiêu - và sẽ ngủ ngon, mơ ngon ) .

   Với những cái đừng đừng ấy thì nghĩ : Đã học thì phải thực hành .

  Vậy mà vẫn không yên ổn trong giấc ngủ :   Thấy mình đi thăm cảnh, ghé cái hồ cá nhỏ như bàn tay, có con cá kia màu xanh lè lè , mình ném xuống mặt nước vài mẩu bánh mì, cá đớp xong bỗng biến dạng  to đùng, nó nhảy ra khỏi mặt nước và rượt mình chạy tóe khói . Sợ gần đứng tim vì chạy .....



2..

   Trở về với đời sống THẬT .

   Em ngừng công việc đã đè muốn ngộp thở và ngao ngán . Ngày nào cũng làm và làm . Mở nhạc nghe bài Still loving you thì có mấy chữ của anh, anh mách về cơn ác mộng bị cá khổng lồ rượt chạy  đêm qua .

   Thấy anh thật vô duyên và quá rảnh hơi . Có vậy mà cũng kể cho phí chữ !

  Hình như đọc câu ai nói thế mà đúng y chang :  "    Những tay đàn ông chỉ là con nít có râu . Họ cần được nương tựa ngoài cái vẻ đàn ông ra vẻ  để dấu đi những thứ yếu đuối của họ  " !


   Em tủm tỉm cười thầm , mở hộp thư viết lại câu ấy cho anh và tắt máy . Đừng ỉ ôi , lèo nhèo than phiền về giấc mơ dỏm như thế chứ .



3.

 Lưng lững giữa Thời Gian .

   Chuyện nhỏ như con muỗi , vậy mà anh nổi giận khi giữ im lặng cả hai ngày sau khi bỏ lại 2 , 3 dấu chấm ở hộp thơ . Em mím môi , ấn ngón tay vào nút xóa để xem anh lì lợm đến bao lâu .

      Đã nói rồi , không ai rảnh hơi như mấy tay làm thơ , viết văn đâu . Người ta không cần đọc văn , ngâm nga thơ để sống . Có thực mới vực được đạo - Dường như ngài Steve Jobs đã nói  thế ! Hứ .

    Ở đó mà kể về những giấc mơ não nùng .



4.

    Hẹn hò với sự Thật .


   Quả nhiên như em đã đoán : Anh không thể nào đổ nhựa lì hơn 4 ngày với những bằng chứng mà em đã nắm trong tay .

  Anh không thích điện thoại , chỉ thích khủng bố người ta bằng mấy chữ trên màn ảnh :

   -   Hứa rồi - Sẽ không ì èo kể chuyện bị giấc mơ rượt nữa . Hứa và hứa . Sáng mai nha , nhỏ . Hẹn ở quán ngó sang công trường Place Tourny , anh có  quà cho em . Quà bự lắm ...


- Quà gì ha ? Nhẫn kim cương to như cái thúng hả ?


 Anh không trả lời sau chữ OK của em .  Ta sẽ xem sao ?



 5 .

 Hợp Âm cho buổi sáng .


   Mỗi khi có hẹn gì với ai,  anh hay đến sớm hơn gi hẹn vì không thích sự vật vờ vội vã phảy chạy .Khi cần chạy thì ta chạy , chạy với những gì phải cần làm gấp trong khoảng thời gian có hạn định . Chạy và làm cách nào để đừng vấp ngã .


      Mỗi lần nào hẹn với em, anh cũng phải đến trước . Chẳng có gì mà cần nôn nóng như cái hẹn đầu tiên thời cổng trường đầy áo trắng , đầy mùi hoa phượng và tiếng chim hót .

     Quay lưng lại khi rời bước từ quãng trường ngó qua những dẫy tiệm bán nước hoa, bán rượu vang nức tiếng tăm với những cái giá cắt cổ họng , anh đẩy cửa kính cái khách sạn, restaurant và bar gần hãng máy bay bán vé Air France .

 Hơi ấm ở bàn ghế trả khăn trắng muốt thấy dễ chịu . Bên ngoài là 3 độ lành lạnh với hơi nước của cơn mưa đêm qua . Có lẽ ở đây,  hơi ấm cạnh khung kính có bàn hai ghế nhìn ra ngoài thành phố là 20 độ C .


       Nhà hàng sớm , sớm lúc 10 giờ sáng đang để nhạc hoà tấu làm mình thoải mái . Sau đó , họ để mấy bài nhạc rất chậm của Sade , thích nhất là bài Still loving You , cách hoà âm nhuyễn nhừ và nồng nàn .

     - Ông thích dùng gì ?

   Cô hầu bàn mặc đồng phục màu đen, thắt nơ màu hồng thẫm  , nhìn ánh mắt và nụ cười của cô đẹp như tranh vẽ của Paul Cézane vùng trung nam đất Pháp .


    Anh thấy dáng em từ phía công viên giữa mấy hàng cây sung sũng nước . Em mặc áo choàng màu xám như bầu trời, cổ thắt khăn màu tim tím , anh mở máy ảnh, bắt zoom , bấm ngón tay lấy hình ảnh em từ bờ vai và tóc . Trông em nhỏ nhắn như cô thiên thần nào đó trong chuyện cổ tích .



    Cười bằng mắt :

 - Ông đến hồi nào, ông ?


    Thôi mà .
    Đừng khai chiến bằng chữ Ông , nghe kinh lắm .

 Không thèm trả lời cô . Kéo ghế , đứng dậy giúp cô cởi áo choàng , vắt cho cô cái khăn đeo cổ vào ghế của mình . Mình ngắm cô, nhìn thật kỹ ở dưới đôi mắt để biết cô đã ngủ rất ngon đêm qua .

 Gọi tách chocolat nóng nóng cho cô ,  nghe cô hỏi :

  -     Khuya qua, ông có bị con cá nào rượt hăm ông ?


     Tìm con cá ba xạo nào đó ở ánh mắt cô khi nhạc nhảy sang bài Lady - Oh ! Lady như lần nào say quá say khi viết bài Lady .


   Cô thấy người đối diện không nói câu nào bèn đổi tông nhạc :

- Bộ anh đang làm mặt ngầu để giận bé hả ?


Anh biết là em khôn vô cùng khi em đổi chủ từ của câu " em em " hàng ngày qua ngôi thứ ' bé '.

Em có trí nhớ quá tốt khi hiểu rằng lúc nào anh cũng yêu ngôi từ ấy kể từ ngày lỡ mắt đọc những câu chuyện kể về cái Bé kỳ cục ấy .

Ngày xưa và bây giờ không giống nhau đâu ( Ở lớp học, anh đã có những học viên không thể nào gọi là ' Bé ' vì những lý do không thể gọi .

     <   Bé không thể là chữ dành cho những cô choi choi bắt chước phim ảnh, ca sĩ mặc cái quần jean bạc màu, hở rốn hở đầu gối  rách teng beng và đua đòi mặc những cái áo lòi cồn ngực kiểu chạy  theo cho kịp thời trang  <


    Anh giả vờ làm mặt sưng sưng chỉ để nói chuyện với những ngón tay của em đang nâng ly sô cô la, anh tìm ngón út chút xíu xiu của em và thèm nói chuyện với nó . Hình dung ra những ngón tay của em khi  em gõ chữ như bay ở văn phòng làm việc .

      Hai ngón tay út có lẽ chẳng làm việc gì ( giống anh , khi anh viết trên phím chữ chỉ bằng 8 ngón tay mà thôi )


 - Quà của bé đâu, anh ?


     Anh tháo cái đồng hồ ở cổ tay, đưa cho em, anh cố gắng không nói năng gì khi Sade vẫn đang hát những lời lẽ giữa tiếng dương cầm chạy như mưa chực rơi  bên dãy phố ngoài kia .

 Có lắm lúc , ngôn ngữ của anh chỉ là những thứ thừa thãi . Đứng lên, ra quầy thu ngân trả tiền , thấy cổ tay mình trống trãi vì cái đồng hồ đã nằm gọn lõm trong cái sac của em .

 Rời quán đang ấm ,dắt em đi bộ khá lâu ở những con phố , bàn tay ấm của anh thọt sâu vào túi  áo choàng bên tay phải của em , anh đụng vào một khoảng cong của lưng đùi em . Ấm áp . Lặng thinh .


- Anh ! Bé muốn anh mở miệng . Bé muốn xin lỗi con cá ấy của anh .



    Trời ! Chuyện ấy đã cũ chừng 4, 5 ngày qua rồi .Bị mất trí nhớ rồi vì chỉ là chuyện nhỏ như những chuyến xe buýt nhìn từ đằng xa kia .


    Ghé vào nhà sách vừa mở cửa ở phố đường đi bộ,  anh mua cho em quyển sách nói về điều khác biệt giữa đàn ông và đàn bà .

 Ở trang  ghi số 189, có đoạn viết :

"    la différence en 2 sexes

Aujourd’hui, la différence entre l’homme et la femme est une réalité indéniable. Pour autant, elle ne semble pas aussi grande qu’on l’imaginait il y a quelques années. Orientation dans l’espace, aptitudes aux langages, performances en mathématiques, émotivité, etc. La liste est longue de ces prétendues disparités entre les sexes, érigées par certains en arguments irréfutables contre l’égalité homme-femme. Ces différences ont-elles été prouvées ?  "





...

 Em đ
c xong, em cười tươi .

Nắng lên đầy ở phía bờ sông .

 Gió nhè nhẹ ở mạn tay phải làm tóc em bay đầy trên vai áo anh . Những ngón tay anh đang gọi em : Bé ơi là bé ơi !









 ct















































3









... ct..

Aucun commentaire: