.
Ở BUỔI CHIỀU MƯA RƠI
____________________________
đăng sơn.fr & @Eve
Giữa cả tỷ người
Là hai chục tỷ nụ cười
Của những đầy ấp người và tôi
Người chen chúc trên đường phố
Người đi kiếm những mảng đời
Tôi không đi tìm ai
Có ai đang lạc lỏng giữa cơn mưa ngoài phố ?
Có bàn tay nào cần một bàn tay để sưởi ấm ?
Làm sao tôi biết được khi chợt bắt gặp một nụ cười nào đó ở cửa mắt
Mái tóc loà xoà trên vầng trán thông minh ấy
Không có dấu hiệu nào của một Eva đậm màu nguyên thuỷ
Bờ môi em không có chút nào hình dạng của một trái táo chín
Tôi biết rõ mình không bao giờ thích gặm trái táo
Tôi chỉ biết cầm cây bút chì để vẽ hình trái táo
Ở một ngày ấy đã xưa,đã mờ nhạt
Nàng con gái đầy nữ tính ấy đã có cái tên là Eva
..Eva ấy có hình thể của một đoá hồng nhung
Nhung từ dòng tóc lộng gió trên đường
Nhung và mềm như lụa gấm
Nàng biết cười ở môi đỏ và ánh mắt xanh
Nàng biết gây tiếng sóng rộn ở trái tim rất tội nghiệp của chàng
Chàng bị lời nguyền của tiếng sét tình yêu chạm ngõ
Và chàng quên cả tên tuổi thật của mình
Chàng mơ mộng và thấy mình đang bẻ khoá,nhảy hàng rào của vườn địa đàng
Chàng tưởng mình trở thành một gã thi sĩ có đầy chữ trong buồng óc
Chàng ngất ngưỡng từ môi hôn và bờ ngực đầy có hơi thở nóng
Người tên Eva ấy là một cành hoa có nhiều gai
Nụ cười và tia mắt quyến rũ của gai
Nhọn lễu dấu ở đôi bàn tay bọc găng êm ái
Trái táo tình màu đỏ bọc đường có tẫm chất đắng
Để biến thành những giọt lệ
Khi Eva quay đi
Cổng thiên đường khép lại
Con rắn quấn mình trên cành cây đã là điều canh giữ nghiêm ngặt
Adam lủi thủi trở lại,trần truồng cùng dương thế
Để thấy bóng mình của đêm và ngày cũ kỹ
Và hắn bắt đầu sợ tình yêu dấu trong những đoá hồng của hơn 50 loại hồng đủ kiểu...
2.
Vậy mà.
Chiều nay đi trên con phố nhìn mưa
Mưa nhỏ thả hạt nước phất phơ
Mưa đẹp như bài thơ
Cho dù có điều gì rất tạm bợ và buồn bã
Tôi thấy lại một Eva mơí tinh ngồi ở góc quán
Eva có đôi mắt biết nói đang nhìn ra ngoài ngắm mưa và thấy tôi đi ngang
Ánh mắt của Eva như có lời mời gọi
Lời gọi của một kẻ dưng
Rất dưng như dãy lá úa ngoài cổng thiên đường
Tôi đẩy cửa kính ,bước vào quán
Đôi mắt của Eva kiểu mới kéo tôi ngồi xuống trước mặt nàng
Tôi bắt gặp mình chết đuối và thật sự bất lực trước mặt nàng
Tôi kín đáo nhìn thật rõ hai bàn tay của nàng
Để tìm ra đôi găng tay bọc nhung
Tôi buông người vào bờ môi hồng
Để tìm ra một vết cắn đã rất đau của kỷ niệm xấu ngày cũ
Tôi hình dung ra hình tượng một con rắn dấu trong rừng tóc của nàng
Hình như sự mềm mại của dòng mưa đang làm tôi trở thành mù quáng
Hình như Eva đang dạo khúc mưa trong lòng tôi
Ngây dại !
Mềm đắm !
Và tôi biết mình có thêm một lần gặp nàng Eva kiểu mơí nhất
Tôi chỉ biết mình đang luống cuống và quên mất điều nghi ngại
Mưa ở cửa mắt Eva đang rơi
Rơi ánh mắt có hình trái táo ngon ngọt - lìm lịm
Và tôi rùng mình để vừa lạnh vừa ấm
Khi thêm một lần bên cạnh Eva
Ở cuối buổi chiều còn rơi mưa - Rơi !
đăng sơn.fr & @Eve
CÁCH VẼ MỘT NỤ CƯỜI.
... Lắng nghe tiếng chim hót giữa bầu trời ngát xanh.Nàng thử tìm một màu xanh đậm hơn ở trong mắt chàng.Cặp mắt nâu vẫn lặng tĩnh.Không nghe tiếng sóng nhỏ nào rì rào.Không nghe tiếng gió reo kẻo kịt ở những nhánh cây bắt đầu ra lá sau những ngày đã thật lạnh giá trong ánh mắt.
Chỉ nghe tiếng chàng hỏi :
- Em có đoán được ý nghĩ nào của anh không ?
Nàng tìm câu trả lời sau câu nói để có thể đoán.Điều khó nhất là đoán được ý nghĩ của người đối diện.
- Em nghĩ rằng anh sẽ nói là sai nếu khi đoán đúng.Anh hay đóng kịch.
- Sao vậy ?
Nàng dùng những ngón tay để vân vê lọn tóc đang cuống quýt trên bờ vai.Nhạc trong quán để bài Fellings rất nhẹ.Ở một chập sau ,cuối bản nhạc,chàng nói nhỏ :
- Sao ? Đoán được chưa ? Chờ lâu quá rồi
- Đoán là anh đang thích đi dạo trên bãi cát biển ngoài kia.Vì anh mê biển
- Đi vơí ai ?
- Hỏi khùng thật há ? Chả lẽ đi với một con ma tóc dài ?
Chàng bật cười.Nắng rạng rỡ trên nụ cười ngập mắt.Nàng bắt chước cười theo.Người ta nói nụ cười giống như một căn bệnh dễ lây.
Ngắm cách chụm môi uống nước của nàng,chàng nói :
- Uổng thật.Không mang theo máy chụp ảnh để chụp nụ em cười.
- Bộ người ta cười đẹp lắm sao ? Mà này anh ! Có cách nào giữ lại những nụ cười không anh ?
- Thì... thì thử vẽ hình
- Anh vẽ đi.
Trong vài hơi thở nhẹ,chàng vẽ nụ cười của nàng theo một cách riêng của mình.Và chỉ có nàng mới biết cách ngắm nụ cười riêng rất riêng ấy mà thôi.
đăng sơn.fr & m@anh
LỜI NGUYỆN THẦM
___________________________
đăng sơn.fr & m@anh
Bởi vì tôi yêu
Nên tôi hay đi lễ ở góc tim em
Tôi biết quỳ xuống để đọc kinh
Khi muốn cầu nguyện cho chúng mình
--
Chúng mình chỉ mỏng manh như những chiếc lá
Rơi trên vườn địa đàng
Chúng mình chỉ là hai nhân vật tầm thường và nhỏ bé
Như hai hòn đã cuội ở bên nhau trong một bức tranh tình
Tôi vẽ nụ hôn ở cuối mắt em
Tôi đã dấu nỗi buồn phiền
Ở những khi thấy rất buồn bã
Tôi đã giả vờ cười rất tươi và quyến rũ
Để em đừng lo ngại
Tôi biết đóng kịch để ra vẻ mình rất đàn ông
Bên một người tình nhỏ bé
Tôi đã bao lần phạm tội dối gian vơí đời
Đã đeo cái mặt nạ của thú dữ
Cho đến ngày ,tôi gặp em
Bao nhiêu cái tôi trần trụi rơi xuống
( Kể cả cái mặt nạ đàn ông hiếu chiến
Cũng tan rã ở tia mắt em ...)
--
Đã bao nhiêu năm tháng tôi sợ vào nhà thờ
Chúa nào tha tội cho tôi
Khi tôi mang hình hài của quỹ sứ
Chúa không hiểu được ngôn ngữ riêng của tôi
Khi tôi thiếu nụ cười
Khi tôi lầm lì đánh đấm với cuộc đời và thiên hạ
..
Tôi muốn vào nhà thờ dấu kín ở góc tim em
Quỳ xuống chấp tay để nhớ lại một vài câu kinh
Kinh tình yêu là bài thứ nhất
Kinh xám hối vì đã mềm lòng vì em
Một Eva như trong truyện thần thoại
Tôi xin Chúa trên cao tha tội
Khi có lần...
Tôi lỡ xem em là chúa phật của tình yêu
Ôi ! Tôi và hình ảnh tôi phản tặc
Giống y như một Adam khờ khạo ngày ấy
Đã dại khờ ăn trái cấm
--
Em !
Hãy giữ tôi lại trong góc nhà thờ của em
Hãy giữ tình yêu và niềm tin của tôi trên áo em trắng ngần
Khi em cúi xuống nhìn tôi và giúp tôi cầu nguyện
Hãy nếm dùm tôi những giọt lệ còn xót lại
Khi tôi đang muốn khóc
Khi tôi biết rõ mình đang yêu em
--
Em !
Hãy là nỗi bình thản trong trái tim tôi
Hãy là lời nguyện mà tôi còn biết đọc
Khi bàn tay em để yên trong bàn tay tôi
Giữa câu kinh cho ngày phục sinh như thế
Sẽ mãi là lời nguyện của tôi....
HÃY BIẾT RẰNG anh yêu em.
Đưa bàn tay cho anh nắm - em !
Giữa bàn tay của em và anh là ngày nào ta hai mươi tuổi
Là từng buổi sáng,buổi chiều
Là từng khoảng cách
Là những nhớ nhung thầm kín
Của những điều không tiện nói
Ở một bài thơ viết bằng tiếng mẹ đẻ
Thay vì nói bằng một ngôn ngữ khác :
" Je t'aime et j'ai envie đe toi "
( Chữ thèm muốn có điều gì đó của một bóng tối
Của ghế đá và công viên trong thành phố cũ
Nơi mà những người yêu nhau không còn một chỗ nào để đến
Để họ được tự do tình tự với nhau
Chỗ mà...
Những môi hôn đã rất ướt
Những ngón tay đã đê mê tìm nhau
Những khoảng cách ngại ngần của da thịt
Những hơi hướm của bao lần nhớ nhung
Mà chỉ riêng những ngưòi yêu nhau mới hiểu được ..; ! )
Đưa bàn tay cho anh nắm - Em
Buổi sáng đang rực nắng
Anh làm gì có được một bóng tối để hôn em mà không sợ ai nhìn thấy
để có thể làm em run rẫy và say khướt từ một cách hôn
Anh muốn hôn và đành hôn tạm lên những ngón tay nhỏ nhắn của em
Những ngón tay búp măng của em có mùi hoa chanh
Mùi thơm ấy nhắc anh một thưở nào mới lớn
Ngày ấy anh chưa đầy 20 tuổi
Anh ngẩn ngơ trên con đường chiều tan học
Mắt nhìn theo những tà áo dài
Lòng đã có một nỗi buồn vu vơ nào đó
( Ngày ấy anh chưa gặp em,để có em )
Đưa bàn tay em cho anh nắm
Anh dắt em băng qua đường trên dãy phố
Bàn tay em sẽ mềm hơn một chút nữa
Bàn tay em nắm gọn hình ảnh của trái tim anh
Nhịp tim biết khiêu vũ
Trên tình khúc đến từ môi mắt em
Tình khúc cũng có thể mang cái tên là định mệnh
Định mệnh nằm rõ trên những đường chỉ tay của em
Và em biết rõ một điều mà anh đang muốn nói - thì thầm :
" Hãy biến em thành anh để biết anh đang yêu em "
m&n - đăng sơn.fr
dangson.fr °°°°°°° |
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire