vendredi 13 juin 2014

° ° ° HIỀN NHƯ ....


dangson.fr

















Ngày hôm kia , đọc được một bài viết rất hay về văn chương của ông giáo sư Nguyễn đăng Mạnh , ở bài viết ấy, giữ lại được một câu như sau :


"
Trong văn chương, có những thủ pháp tu từ, đại loại như cách ví von, so sánh, ẩn dụ, hoán dụ, nhân cách hóa, đối câu, chọi chữ, tạo thanh điệu trầm bổng nhịp nhàng v.v… Những cái đó cũng giống như đồ trang sức của phụ nữ. Có nội dung tốt mà khéo trang sức, có thể tạo nên một câu văn đẹp và sang. Tuy nhiên nếu trang sức vụng về thì chỉ làm hỏng nội dung, tạo ra những câu văn lòe loẹt, kệch cỡm, vô duyên. Nhiều thầy cô giáo dạy văn cứ thấy chỗ nào người viết dùng thủ pháp tu từ là khen hay. Thực ra sử dụng các biện pháp tu từ, mỹ từ đâu có khó khăn gì. Cái khó là dùng đúng chỗ, dùng cho khéo, để đạt hiệu quả thẩm mỹ cao. Văn chương cao nhất xưa nay là văn chương ít dùng tu từ, mỹ từ, và nếu có dùng, cũng dùng một cách kín đáo. Làm văn sao cho người đọc không "ngửi" thấy "mùi" văn chương mới là sang ".



Hoặc là :



...."
Những nhà văn lớn, những nhà phê bình lớn là những cây bút có tư tưởng lớn, đồng thời đặt câu, dùng chữ, nói chung, hành văn rất sang. Lép Tônxtôi có thói quen sửa đi sửa lại văn mình rất kỹ - văn chưa thật sang, chưa thể yên tâm. Nhiều khi bản thảo đã đưa tới nhà in rồi, còn đòi lại để sửa thêm nữa. Đấy là một con sư tử, dù bắt thỏ cũng dùng hết sức mình " .




°°°


Mới sáng sớm , mở máy , đọc lại vài lần để hiểu thêm một lần nữa thế nào là văn chương , là viết không như " cầy, cáo " mà viết như con sư tử bắt chuột .

Hình ảnh con sư tử thấy mà bắt sợ . Lẩm cẩm mà nghĩ thì chẳng biết con sư tử bắt chuột ra sao ( ? )


Đành vặn nhạc nghe và cố gắng viết thật hiền :



1.

HIỀN NHƯ ...



Sau bao ngày không gặp , đến nhà em lần nữa . Bấm chuông và chờ . Im rơ , im ru . Rất ghét nỗi quạnh vắng nên ghi một chữ duy nhất ( ngắn , gọn ) nhét vào khe cửa .


Ngày hôm sau , làm việc , mở hộp thư của mail . Nhận được dòng chữ nhỏ ngắn, gọn gàng :

" Hihihihi... Chỉ một chữ EM của anh, biết trả lời sao há ?

* Ghét chưa , anh chơi cút bắt hở, hở ? ........ "



Đọc xong như thế, không biết trả lời cho người gửi ra sao . Đọc chữ Cút Bắt lại chợt nhiên thấy lại một khoảng trời thơ ấu hay tìm nhau, rủ nhau chơi trò cút bắt . Ngày ấy, chưa có Em . Và chẳng biết Em là ai .





2.







NHƯ em NHƯ anh .




Có những ngày rất dễ yêu , cũng có những ngày rất bực bội vì chục thứ trắc trở .

Chuyện chẳng có gì là ầm ĩ như chuyện thời tiết của nắng mưa , tâm hồn con người thì có khi thế này, thế kia tùy lúc . Khi ở bên cạnh một ai đó, người ta cố gắng hiền hoà vui vẻ để đừng để lòi ra tất cả những cái xấu xí của mình như ca sĩ lên đài trình diễn đã được điểm trang thật kỹ dưới những luồng ánh sáng đẹp nhất, như ca si khi hát thâu âm ở phòng thu đã cố gắng lả lướt với chất giọng .


Em và anh - Mình không phải là nghệ sĩ trình diễn và chờ đợi màn vỗ tay của thiên hạ .

Anh biết : Có những ngày em diễn tuồng rất khéo, rất vui để anh tìm lại được thứ cảm giác cân bằng sau một ngày làm việc mệt mỏi .

Anh bật cười khi em nhắc nhở - Cười tươi hơn chút đi . Cười méo mó như con cáo , như con bò như thế thì xấu lắm !


Vậy sao ? Mỗi chúng ta đã là một hình tượng của muôn thú . Phải vậy không ?


Khi ở cạnh anh , em đang là con gì , em ? ( Chỉ mong là em đừng chìa móng của một con sư tử ) Anh muốn hiền lành bên em .






3.


HIỀN NHƯ CHƯA BAO GIỜ HIỀN -







Rất lưỡng lự khi đặt tựa bài như thế . Ở khoa tâm lý học, họ hay nói về sự lưỡng lự của những người bị xuống tinh thần : Giữa sự CÓ hoặc KHÔNG , người bị trầm cảm thấy khó lòng mà chọn lựa ( vì lúc thế này, lúc thế kia )


Em biết chứ - Bình thường thì anh quyết định mọi sự khá nhanh nhẹn - thế nhưng .....


Có những điều, có những lúc anh lại thích dùng thi giờ phải chăng để suy nghĩ, để viết, để nói .


Anh thích dùng thì giờ để nghe một vài bản nhạc rất nhẹ , êm khi đi làm về , ngồi cạnh tàn lá thiên lý, nhâm nhi một thứ để uống gì đó, tai ngơ ngẩn nghe đàn chim hót , đọc một vài trang truyện ngắn ...



Mấy ngày hôm nay, anh chọn trên kệ sách một tập truyện ngắn của cái ông nhà văn rất tham ăn kia và đọc những mẫu chuyện khôi hài của ông ta . Đọc xong, thấy mình tươi và trẻ .


Và khi tươi như thế, anh mở hộp thư đọc lá thư ngắn em mới gửi ... Em viết gì ở dòng chữ nhẹ nhàng - em ?


Đọc xong , anh giữ lại một câu viết cần giữ lại của em : "
" Em không biết đóng kịch màu mè đâu, lòng có sao nói vậy hà. Ghét! "




Ừ phải rồi - Không phải chợt nhiên mà em ghét anh . Anh lúc nào cũng hiền lành để viết những hàng chữ như những lần chợt nhiên để có được nhau .


Như em, như anh


đăng sơn.fr






..................











dangsonfr.blogspot.com





.

.  

Aucun commentaire: