Buổi chiều đang đổi màu tím . Đèn đường vừa lên .
Em quay lại, ngó anh .
Anh nhìn em, nhẹ nhàng hỏi như trêu ghẹo em :
- Nếu viết văn, em sẽ viết gì ?
- Em .... Em .... không biết viết !
- Có biết viết thư tình không ?
- Chút chút .
- Chun chút là đại khái há ?
Em gật đầu, ngón tay quấn mấy lọn tóc . Anh đi lạc vào những đốm ánh sáng trong đôi mắt .Có lẽ tất cả những ngọn đèn đường phố không thể nào đẹp hơn ánh sáng nơi mắt em ..
Anh giả bộ hiền hơn những ngày rất hiền, rất dịu để dụ em :
- Viết đi . Nếu không thì cứ chớp bài viết của anh và đề tên là em viết - Lâu lâu, anh tử tế, cho em đạo văn kiểu đạo chích .
- Kỳ ! Lỡ anh kiện em làm sao ?
Anh phì cười vì cái trẻ con của em để nói :
- Thì anh giả vờ mù chữ để khỏi kiện em .
..
Em hết ý kiến - Lắc đầu, quay đi . Đến ngang khung cửa, em quay lại nhìn anh . Em ngỡ là anh đang bị chữ nhập, chữ vật nên ấm đầu .
Anh nói là anh giả bộ hiền, giả bộ để giả vờ mù chữ trong trái tim em .
Để tên của anh biến thành tên em .
Như thế chữ Giả Vờ hay là Giả Bộ cũng là một thứ na ná nhau .
Chỉ vì anh yêu em .
đăng sơn.fr
* écris -moi -
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire