vendredi 4 octobre 2013

SAU CÁNH CỬA của CHỮ NGHĨA .

.






 SAU CÁNH CỬA của CHỮ NGHĨA .



________________________________________________________________






Em !


1.



Là người thích chụp ảnh và mê ảnh ,anh đã lặn lội qua rất nhiều làng mạc và những thành phố lạ . Có lúc những thứ ánh sáng là lạ đã thu  hút anh khi hướng ống kính về phía cao của một khung cửa sổ hoặc bắt gọn một khung cửa của dãy nhà phố vắng .


Khi bấm ngón tay như một quyết định và cái nút thâu  hình,anh nghe tiếng  click  rất nhỏ, và hình dung đến một hay những hình ảnh khác sau những khung cửa đó . ( Có thể là một cảnh trí bàn ghế, có thể là một dáng người,một ánh mắt ... )



Làm sao biết được vì mình đứng phía ngoài .


   Anh bắt chuyện với gã chụp ảnh chuyên nghiệp kia khi thấy gã loay hoay với ống nhắm  :


  - Ông thích chụp gì ?


   Gã nhìn anh - Lạ lẫm :

- Ông hỏi để làm gì ?



   Anh  quay đi,đóng nắp ống kính của mình và biết rõ là mình không thích những câu trả lời kiểu đậy kín tâm hồn .

   Trong cuộc đời kiểu đi dạo ,kiểu bỡn cợt với sắc thái đời như anh,anh đã gặp những kẻ rất LẠNH . Trong lòng họ ( trái tim ) đã có hình ảnh tuyết trắng băng đá . Có lúc,anh muốn dội nước sôi vào trái tim  của họ . Mà thôi - Thôi mà . Anh lắc đầu, băng qua một phía bên kia đường để tìm những điều ấm áp .




2.



   Khi  buông cái máy ảnh,anh tìm một chỗ ngồi ,giở cuốn tạp chí,tìm một đoạn chữ để đọc .


Em biết chứ ? Chữ nghĩa được ví như một thế giới của tâm hồn . Anh tìm thấy những  xao động,những bình an trên chữ nghĩa .



Anh nhìn thấy màu tím của chữ qua một đoạn văn rất lẻ loi như sau :



   '' Lặng Thinh .



Vậy là im lặng . Im hơn gió . Im hơn ánh nắng chiều trên bãi rác .

vậy là chia lìa . Sóng tràn vào bờ , sóng kéo đi  để những vỏ ốc lặng thầm. Chơ vơ  "



  ( Ở câu văn như thế,anh thấy ngón tay  anh bấm ảnh để có được một bãi biển rất vắng : Biển màu tím nhạt - Hoàng hôn rơi !  )




  Chiều nơi anh đang ngồi rơi xuống bên ly cà phê nguội ngắc . Mở cái Pad Book ,tìm một trang chữ của một anh nhà văn ,anh thấy chữ của mình nằm trơ trọi bên ngoài cánh cửa khép chặt  - Khép kín .


   Anh ghi vào đó một dòng chữ nhỏ : '' Cánh Cửa " - như một lời hỏi thăm .



   Em .



Hãy nói cho anh biết :  Làm sao để có thể mở toang những cánh cửa của tâm hồn người ?









đăng sơn.fr







.CHÚNG MÌNH          




Aucun commentaire: