vendredi 18 octobre 2013

mưa

.






 Thử yêu nhữngcơnmưa .





Không thể nào đếm mưa rơi
Vào những đêm thao thức

Không thể nào ngồi viết giữa khuya - mưa
Tôi gửi hồn tôi vào tiếng nhạc
Tôi mở khung cửa lạnh gió lùa
Tôi lục trí nhớ - nhớ lại em ngày ấy
( Bàn chân,bàn tay mềm đã dịu tiếng mưa
Ở ngôi quán học trò của Trưng Vương trời vào thu
Em hiền lành như bức tranh tôi muốn vẽ
Em dịu dàng hơn tất cả sự dịu dàng
Em nói với tôi bằng giọt mưa nơi cửa mắt
Em biến tôi thành tên lãng mạn nhất trần gian
Bởi vì một lẽ : tôi yêu em )


Không thể nào níu lại quãng thời gian đã biến mất
Khi em tan loãng giữa trời mưa ngày ấy
Hình như em tan thành bụi mờ trên đoạn đường đêm có tiếng dương cầm và câu vọng cổ người ta đã pha trộn


Hương ngọc lan thời cũ chỉ là thời cũ
Tôi không thể nào cứ lang thang như thế mãi - Em


Bây giờ, thỉnh thoảng nhớ lại
Tự nhiên,chợt nhiên và lưng chừng như thế
Mỗi lần mưa đêm về
Mỗi lần bực dọc với chính mình
Mở toang khung cửa trong phòng ngủ
Thử tìm lại vị ngọc lan ngày nào đó


Chỉ vô ích mà thôi
Đành thở dài vô vọng
Với những bài thơ bàng hoàng và vô nghĩa
Ở chủ đề '' nhữngbuổtốimưarơi "




đăng sơn.fr






TRƠTRỌILÁTHUBAY
Vàng lá rũ rượi mùa thu rơi
Quay lại thì ta biết thiếu nụ cười
Em đi đâu khi trời thu đến vội
Bàn chân mềm chơ vơ lắm giữa đời







   MƯAỞTHỜINGỌClAN



Mưa chưa rơi thì em tôi đã khóc
Khi ngồi nhớ lại chuyện ngày xưa
Thời thắt bím trên con đường đi học
Nụ ngọc lan dấu kín sợ dính mưa


Em ngày ấy,tóc dài trên vai tóc
Cửa trường áo trắng ,tình cài tóc
Anh ngơ ngẩn ,lặn lội quên lối về
Tìm ngôi quán mơ mộng viết bài thơ


Thơ học trò làm sao mà đăng báo ?
Nghĩ cho cùng cũng tại trời mưa bay -






     đăng sơn.fr




Aucun commentaire: