.
VIẾT CHO CHA .
_________________________________________
Cả ngày hôm nay,trời trở lạnh hơn bình thường . Ngồi lại khá lâu ở bàn giấy,con bật ngọn đèn nhỏ . Mở net nghe lại những tình khúc của Nguyễn Ánh 9 . Con nhớ đến cha và những ngày ấy .
Cha nói với con :
- Hãy nghe cho kỹ lúc ông ấy chạy notes ,lên đồng .
Cha đeo saxo . Xoa đầu con trai :
- Có nghĩa là felling . Ở Saigon này chỉ có hai nhạc sĩ chơi dương cầm khác thiên hạ . Con hãy tự so sánh tiếng piano của Lê Văn Thiện và của Nguyễn Ánh 9 . Cha giải thích sau .
Cha lên sàn . Cha du dương đuổi theo những ngón tay chơi Blue của trưởng ban nhạc . Con đứng yên . Mê say khi ngón tay ông ấy thả những giọt cà phê đêm . Và con khám phá tâm hồn trong bóng đêm nghệ sĩ .
Hình như mưa rơi .
Dường như con đang bay , bay .
Cuối giờ phòng trà . Cha nói nhỏ :
- Chơi nhạc như vậy mới gọi là chơi .
Phải rồi - cha ơi !
Chơi kiểu chạy ngón , nhắm mắt như một Văn Phụng của Suối Tóc .
Con cám ơn cha đã cho con biết thế nào là hồn nhạc . Con cám ơn cha đã trợn mắt, ném con vào phòng nhạc của Đan Thọ,Đan Phú để học nhạc .
Và con không hiểu tại sao cha cấm con theo cái nghề nhạc sĩ .
Có phải vì bản nhạc Ánh đèn Màu của vua hề Charlot không,cha ơi ?
đăng sơn .fr
( Dâng tặng huơng hồn cha tôi )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire