dimanche 6 novembre 2016

* Chuyện nhỏ nằm trong Chuyện Lớn .

.








  Chuyện nhỏ nằm trong Chuyện Lớn .
.....





Tất cả những cái gì nhỏ bé nhất , nếu đựng mãi trong một cái hộp sẽ bị chật chội và thành chuyện lớn ....
Ai cũng biết là như thế . Chuyện như cái lỗ nhỏ sẽ làm đắm thuyền khi nước tràn vào - Chông Chênh .


Có những ngày như hôm kia, tháng nọ, anh hiền lành như gió trên bờ sông .
Có những ngày lành lạnh khi nhiệt độ tụt xuống lưng lửng và băng gi
á đóng một chút trên bãi cỏ ...
phải tập cho mình hiền lành chứ ! Hiền lành như Em .




Ừ < Em < Hiền như ánh đèn đầu giường ngủ sau một ngày mỏi mệt vì những thứ đã trải qua .
Ừ < Anh hứa là anh hiền mà < Hiền như ngày nào đó, em gặp anh sau khi đọc những gì anh đã viết ...






Ở phi trường , áo đầm trắng lững thững xuống những bậc thang từ máy bay hạ cánh .
Hai con mắt em tròn xoe trên những sợi tóc bạc chưa kịp nhuộm của anh .
Khung kính trong vắt để em chưa kịp nhìn thấy và nghe thấy tất cả những gì họ nói về Paris .
Những gì em đã đọc ở báo chí, sách vở chỉ là những dòng chữ mà họ cố tình lãng mạn hóa cái thành phố khá chật chội này .
Đỡ lấy hành lý cho em , kép em vào cái quầy bán cà phê .
Yên lặng nhìn em .
Em như người hành tinh đến .
Em tóc dài xõa đầy vai ( Có phải là trước khi rời ghế máy bay, em đã soi gương để chải lại mái tóc, để bôi thêm một lớp son môi để em đẹp hơn thường lệ há ? )




Đẹp để làm gì ?
Nếu những ngón tay dài của em đã gõ trên phím chữ để kể v
 tình người và tình quê hương là em đã đẹp . Đẹp ở tự bên trong .
Đẹp như thứ l
ửa ấm mong làm ấm lại một thứ tình tên là tình người cho người ...
Chờ em hít hà, nhăn mặt kêu là cà phê ở đây đắng quá . Anh cười với em .
..........................




Em không thể nào hiểu được đâu là tại sao muốn biết cái ngọt thì mình phải nếm cái đắng trước .
Trong những ngày viếng thăm nơi này, anh sẽ làm em nếm thêm những điều đắng và rất ngọt .
( và, anh nghĩ với trình độ tiếng pháp của em - Em dư sức hiểu rõ : ................................. )
Thay vì đưa em đến những khu vực tráng lệ nhất để đi sốp pinh , anh đưa em đến những nơi không thể tưởng mà bọn anh đang làm việc ) .


Ở đây <
Ở đây, khi xe ngừng lại bãi đậu, em sẽ thấy sau cánh cửa văn phòng là những cánh cửa sắt nặng nề, u ám .


Nơi mà anh cố gắng hà tiện lời nói kiểu thăm hỏi xã giao với dăm ba gã gác tù để dành hơi sức nghe chuyện tại sao có nhng kẻ nằm im trong ngục vì quá khứ ...
* Không phải vì tự nhiên và chợt nhiên mà người ta vào tù đếm lịch .
* Không phải vì tình cờ mà người ấy lên xe xuống ngựa đâu .
( Vì ................................... )






Làm sao nói và kể cho em hiểu về những thảm cảnh ở đây và ở bất cứ nơí nào trên quả đất méo xẹo này ?
Có những buổi tối, anh theo những người trong hội thiện nguyện lái xe và ngừng lại ở một vài con hẽm tối om om của cái thành phố tráng lệ này .
Ngừng xe, lại sát cái vỉa hè, khum lưng, cúi xuống , nói với người vô gia cư :
-Đêm nay sẽ lạnh lắm . Chừng 0 độ . Hãy theo chúng tôi về chỗ an toàn . 

Người đàn ông, đàn bà ấy nhất định lắc đầu :
- Để tôi yên . Tôi không ham sống nữa . Đời này còn gì đâu ...




Anh cay mắt - Quay đi về hướng bờ sông đang gờn gợn gió . Cái lạnh tràn về ở ngã phố .
Bên kia là ánh đèn rực rỡ của khu phố đầy nhung gấm .
Bên này là vỉa hè loang lỗ của những mảnh đời .
Mình làm gì ? Nghĩ gì ?
.......................
..

Làm gì như ngày hôm nọ, nhận vài bản tin từ GPS :
< Đã có hơn 3 triệu người thất nghiệp
Ở Paris , hiện đang có hơn 15000 người nghèo đói . Và chừng 10 phần trăm là dân học thức vô gia cư .<




Anh gặp một trong những người âý ở vỉa hè ..
Râu bạc, thân hình phì nộn quấn người trong tấm chăn cạnh mấy chai rượu vang để tự sưởi ấm .




Ông quắc mắt :
- Mày là ai ?
- Tôi là người, giống như ông .
- Đi khuất đi ! Tao không cần mày, tao không còn niềm tin cho lũ người ; Vợ tao bỏ tao, con tao cũng bỏ tao ....
-.......






Cái đau lòng nhất là khi người ta không còn một niềm tin nào để sống còn .
..




Đắng là như thế .
Những đêm khuya mệt mỏi trở về nhà .
Nghĩ lại một vài điều và thấy không an lòng .




Em nhỏ !
Anh cần em .
Hãy mở một tài khoản FB và viết, Làm những điều em có thể làm được nếu em còn một niềm tin .
Thời gian là thời gian - Với nó , anh phát hiện ra một điều cần thiết :
- Giữ dùm cho nhau một niềm tin .






Đắng hay ngọt không còn là điều quan trọng nữa .
Đắng như lúc đọc thêm những bản tin về quê nhà .
Đắng như lúc mình bật khóc vì không có gì để Ngọt .


Paris . Québec . Los có những điều để mình có thể pha ngọt vào đắng .




Có thể vậy không ?






đăng sơn.fr


Aucun commentaire: