lundi 7 novembre 2016

- veiller tard - Thức Khuya

.







------ ảnh sưu tầm - net






Veiller Tard - Thức Khuya




Khi bóng đêm chìm xuống
Vĩa hè còn đọng nước mưa
Hàng quán vội vàng đóng cửa
Chẳng còn ai bán hay mua
( Cho dẫu là mua trả góp một nỗi buồn nào đó )

Khi tất cả đèn đường lẻ loi
Cơn gió cộng vào nhau lùa về
Là lúc tôi lục lại trí nhớ
Là lúc mỏi chân sau cuộc dạo
Nhìn lên đỉnh cây tìm chỗ những cánh chim còn thức
Nhắc mình gợi tên ai đó

( Ai đó đã rất xa
Giữa một trang giấy trắng ngày nào ngập đầy chữ
Người ta có thể giả vờ để lấp đầy một khoảng trống ở đêm thao thức
Người ta giả vờ yêu thương như ngày nào còn con gái
Con gái với tập vở và những vòng xe đạp
Con dốc cũng mang tên của con gái .... )


Thời con gái đã qua đi
Gập ghềnh cánh chim di
Từ căn vườn và tiếng nói thầm thì

Bây giờ và cả những năm tháng cũ ấy
Người ta thành đàn bà và biết giả vờ giả bộ
Như gối ấm thiếu mùi hương cũ
Như dòng thư tình viết tay mà không bao giờ có thật
Cho đến ngày ngỡ vậy mà không phải vậy

Ai cũng sẽ xóa những bức thư tình và chữ nghĩa không thật tình
Ở một chốc lát giữa khuya và nhìn thoáng ra cửa có cơn mưa vội

Chuyện tình trên trang giấy khép lại
Thành phố đêm thao thức
Bước chân thao thức ở khoảng không thấy mình lạnh lẽo
Như một bài hát vang lên từ chiếc xe đêm vụt ngang ...

" Quand le monde disparu l'on est face à soi
Les frissons où l'amour et l'automne s'emmêlent
Le noir où s'engloutissent notre foi nos lois
Cette inquiétude sourde qui coule en nos veines
Qui nous saisit même après les plus grandes joies
Ces visages oubliés qui reviennent à la charge
Ces étreintes qu'en rêve on peut vivre cent fois
Ces raisons-là qui font que nos raisons sont vaines
Ces choses au fond de nous qui nous font veiller tard " *

* * ( lyric : Jean Jacques Goldman )

Đêm ơi ! Đêm chờ sáng
Thao thức lắm ! Đêm ơi !


đăng sơn.fr






..



CHUYỆN THƯỜNG TÌNH,THẾ THÔI 


Người ta yêu nhau vào những ngày đẹp nắng 
tình yêu khoác vào người những tà áo trắng 
tay trong tay với từng nụ cười 
để thấy đời mình tươi 

Người ta xa nhau vào những ngày mưa gió 
buồn tìm đến khi bàn tay vẫy bàn tay 
rồi thời gian chỉ còn là những hạt bụi 
lẻ loi tan loãng giữa trời mây 

Chuyện thường tình,thế thôi 
Chỉ là những bình thường - Thế thôi... 



nguyễntrườngan 
( france ) 









Khi tất cả những ngày buồn trôi qua
Những ngày vui trở về



Ngày vui nằm yên trên cọng lá
Trên tiếng em cười tươi
Tôi đánh lạc chính tôi
Đổi lấy một chỗ ngồi




Thành phố này bừng lên đêm lễ hội
Từng đoàn xe nối đuôi nhau
Giữa kẽ bàn tay chúng mình và nhịp bước mau - mau
Những cửa hàng sáng rực
Những giọng nói cười - khúc khích



Tuổi trẻ nằm vắt vẻo ngang bờ sông
Tưởng như trái đất này không còn ai giữa chúng mình
Tưởng như lời đồn về ngày tận thế là không có thật
Tưởng như lời nguyền ngày xưa trong kinh thánh chỉ là điều dọa nạt .




Năm tháng đi qua
Nằm trên gói quà ngày sinh nhật
Ướt rượt nụ hôn
Ướt rượt lời hẹn ước....




Mỗi muà hè ra đi
Em cũng theo mùa hè bỏ đi mất
Những con đường còn in dấu những lần vui



Ngày buồn, ngày vui bây giờ thành vô nghĩa
Như một bài thơ viết về ngày vui .



( Ngày vui không còn cái tên để gọi )



Ngày Vui


__________________________________________________ ______
đăng sơn.fr





. DốiGian 


Rồi - Tất cả những kẻ yêu nhau biến thành người gian dối
Gian trong ánh mắt tối
Dối trên câu nói chưa kịp dứt


Rồi - Tất cả những dòng sông ngập nước mưa
Chiều trái trời, đổ gió
Những bàn tay thấy mình quá thừa
Như buổi tiệc thưà
Ở buổi cuối chiều, cuối cơn đau

Bàn ghế từ giã nhau
Những tên làm thơ tình thấy mình ăn mày vất vưỡng
Những tay viết văn ê chề với mớ chữ nghĩa

Một ngày nào đó, tình yêu không còn gì có ý nghĩa
Khi mà
Tất cả những kẻ đã yêu nhau lìa xa nhau .




đăng sơn.fr - Trần . K. Sơn 


Aucun commentaire: