dimanche 13 novembre 2016

---- Viết Tắt : ....

.







J’aime


__________________________________________________________________







 Để tiết kiệm thì giờ , người ta hay viết tắt và có khi khó hiểu vì dễ gây hiểu lầm .

 Ngày kia,  viết cho  ông anh lớn nhà văn ở nhà thờ Đức Bà Paris vài chữ và ký cái tên vắn tắt : Nđs  --


. Thế là chỉ vài giờ sau , ông anh chơi đẹp , tải một bài viết  và kê thêm hàng chữ từ 3 mẫu tự  viết tắt ấy : ' ..... Tặng Người Đéo Sợ  .... '


Thật là kinh hoàng với chữ ' Đéo ' ấy  kiểu người bắc . Vì ....   ta có hiểu theo kiểu tục và kiểu thanh .

( Từ một trang sách cũ có kể câu chuyện thâm nho của điển tích Đá Bèo nói tiếng lóng và tiếng lái  )

 Nghe vui vui . Đéo cũng có thể hiểu theo nghĩa giang hồ khác là Bất Cần : Tao đéo sợ !



   Nàng nhà tôi, người không biết sợ là cái quái gì nên đã nhắm mắt đưa chân để đeo vòng vào cổ cho dù là đã nghe bao lời khuyến cáo từ bạn hữu : - Đừng dại gì lấy nó - Cái thằng con cả dân bắc . Mẹ nó khó lắm á !

 Nào là :  Đàn ông người bắc  đểu lắm ! Nói vậy mà không phải  vậy đâu ....


 Tình yêu dễ gây mù quáng và ảo  giác . Kẻ mù này khuyến khích kẻ mù kia :

- Đừng lo,  cứ lấy anh đi,  anh lo  cho em đến nơi, đến chốn .


 Dĩ nhiên là giữa 2 kẻ mù , thế nào cũng có kẻ này sáng mắt hơn kẻ kia :

- Thế nào là lo đến nơi đến chốn hả anh ? Anh có nhiều tiền không ? Anh có gì gọi là quyền lực để bảo vệ tương lai cho nhà mình hăm anh ?



 Ông bà , ba mẹ ơi .

 Mình có bị tối mắt vì tình thì vẫn còn cái mồm để trả lời, chứ ha  :

- Anh chân tình khi viết thư tình cho em mà .

- Người ta đâu sống được bằng thư tình đâu , anh ? !

- Thì em cứ tin anh đi mà - Anh hứa  với em ....





   Không biết là bị bùa mê , thuốc ếm thế nào  mà cô ta  nhắm mắt đưa bàn tay ở nửa khuya trên bãi biển lành lạnh ấy khi gật đầu trong  70 % của ngờ vực .

   Hắn nghi ngờ cũng phải khi lấy cái thằng chẳng bao giờ thích cầm kìm, cầm  búa đục đẻo .

  Đã bao lần, hắn tủi thân , tủi phận :

- Phải chi anh biết xây nhà , sửa nhà như mấy ông chồng bạn mình ... Vợ con được nhờ ....


 Nghe mà tủi hổ quá !

 Đành ngụy biện :

-    Trời sinh phận ai , nấy chịu chứ . Trời không sinh ra anh để gõ búa và sửa  chữa nhà cửa cho em ....



 Hết ý kiến . Hắn ngậm ngùi và tiếp tục mơ mộng như  một tay viết văn , làm thơ .   Tội nghiệp !

 Tội cho người ấy ở những ngày son trẻ khi thấy thằng gà mái đang xem phim tình cảm với vợ, phải bỏ trốn vào cầu tiêu khóc vì phim quá buồn thảm vì đầy bi kịch tính . Tội cho người ấy khi thấy chồng mình tiu nghỉu đẩy cửa trở vào hơi ấm trong nhà ( và thầm thì : Tối nay, không đến được để đưa mẹ đi ăn, vì mẹ nói  mẹ bận và lười ra đường trời tối ... )


 Người mang tên nhà hiểu và im lặng .

 Nàng hiểu rõ cái Sợ của hắn . Hắn không phải lúc nào cũng ' Đéo Sợ ' đâu . Và đêm hôm ấy, hắn nằm mơ thấy mẹ mình bỏ rơi mình . Mặn ! Cay !





....



2.


 Sáng sớm .

 Mò dậy , mở mail viết cho ông anh nhà văn :

"" ..... Anh  !


   Em biết SỢ đấy chứ . Có nhiều cái trên đời này để sợ : Sợ đói , sợ khát . Sợ cái lạnh nhất ở lòng đời và lòng NGƯờI . 

 Bởi thế nên em Viết .... Và tránh viết tắt . Viết rõ ràng .









 đăng sơn.fr

























 ....










....






   














Aucun commentaire: