samedi 26 septembre 2015

* KhôngPhảiLàThíDụ -

.



1 -




 Hôm nọ, đọc xong 3 đoạn viết về chuyện thí Dụ, em càu nhàu :
- Những nhân vật của anh vô duyên lắm !
 Gì mà chú mà đi tán tỉnh con bé ấy để rồi tẻn tò , lỡ làng . Người ta có bồ rồi mà lại còn tán tỉnh vu vơ .
Chuyện chẳng thực tế  chút nào .
...




Đáng lẽ ra , anh phải giận em để sưng mặt trong vài tuần lễ .
 Nghĩ lại thì thôi .
 ( Mình tu hành hỉ xả mà )
Anh sẽ cố gắng viết những câu chuyện khác thực tế và sống sượng hơn .
 Chuyện đấm đá ác ôn ! Chuyện kể về con nhỏ tí ti kia hay bị mù chữ bất tử !
 Nó không biết đọc  truyện ướt át .
 Nó cũng rất lì .



 Anh sẽ trả thù con bé ấy ở tập truyện mang tên Thí Dụ tập 4, 5 và dài dài .
 Nếu cô ấy không đọc thì những ngón chân xinh xinh của cô sẽ đọc dưới chăn ấm ở những buổi đêm  muà đông mưa gió .

 Những ngón chân ấy sẽ thấy ấm áp với những mẫu đối thoại đơn giản .
 Tỷ như :
- Tối kia, anh lỡ quên em rồi . Anh chỉ nhớ mấy ngón chân của em mà thôi .
 Anh thấy chúng dễ thương hơn em nhiều .
 Nhớ có lần anh cởi trần nằm đọc sách, chúng bò lên ngực trần để tìm anh . Và anh hôn chúng . Dịu dàng mà hôn .
 Những ngón chân ấy đã nhón gót ở buổi dạ hội khi anh hôn chủ của chúng .
 Nhẹ - Dịu - Ấm áp .


   Em !


 Buổi đêm nay tàn ngày, em nhớ cho anh gửi lời thăm những ngón chân rất có duyên ấy .
 Nhé em !




2 -





 Chuyện ở ban đêm .



   ..........   Nghe mãi nhạc tình cũng chán . Cô chủ tắt đèn, sửa soạn đi ngủ bỗng nghe thấy tiếng động, tiếng rì rào sát giường .
 Tò mò, cô nhỏm dậy lắng nghe :
- Này, chuyện lạ lạ quá thể, tui nghe là có những người chẳng bao giờ hợp nhau mà lấy phải nhau ....
...
-   Nè, nếu mình nhiều tình cảm, mình có nên lấy nhầm kẻ quá khô khan không ?


       Cô nhỏ im ỉm lắng nghe mấy ngón chân đang ngọ nguậy và kháo chuyện tầm phào như thế, cô bực mình la lên :
- Ngủ đi nà . Đừng lắm chuyện nữa . Mai còn đi làm .



  Ở đời.
 Ở trần gian, tình cảm rất khó nói . Ở cùng một nhà mà có kẻ được cưng chiều hơn kẻ khác .
    Những ngón chân kia đã chùm kín chăn đi ngủ và ngáy khò khò, chỉ còn hai ngón út tí nị là còn thức .
Út nị vòi vỉnh là đang nghĩ đến hắn !
 Út kia cũng ngóc cổ đòi nhớ chung .


     Cô nhỏ nhăn nhăn môi . Cô dỗ dành :
- Ngủ đi, cuối tuần này sẽ cho đi chơi .
- Rồi....rồi có gặp chàng không , cô ơi ?



Thật là lắm chuyện .
 Gặp hay không rồi biết . Gặp chàng để nói gì với chàng ?
 Chẳng lẽ u u và ư ư mấy cái khi thú thật :
- Đêm kia ,em lỡ nhớ anh ....



 Mèn !
 Chuyện xưa như trái đất .
 Tắt đèn đi ngủ . Bỗng chợt nhớ nhau ....








đăng sơn.fr




.

Aucun commentaire: