lundi 7 septembre 2015

**( un samedi sur la terre )

.










Il arrive, elle le voit, elle le veut
Et ses yeux font le reste
Elle s'arrange pour mettre du feu
Dans chacun de ses gestes
Après c'est une histoire classique
Quelque soit la fumée
Quelque soit la musique
Elle relève ses cheveux, elle espère qu'il devine
Dans ses yeux de figurine

Il s'installe, il regarde partout
Il prépare ses phrases
Comme elle s'est avancée un peu
D'un coup leurs regards se croisent
Après c'est une histoire normale
Le verre qu'elle accepte, et les sourires qu'il étale
En s'approchant un peu, il voit les ombres fines
Dans ses yeux de figurine

Pas la peine que je précise
D'où ils viennent et ce qu'ils se disent
C'est une histoire d'enfant
Une histoire ordinaire
On est tout simplement, simplement
Un samedi soir sur la terre
Un samedi soir sur la terre

Ils se parlent, ils se frôlent, ils savent bien
Qu'il va falloir qu'ils sortent
Ils sont obligés de se toucher
Tellement la musique est forte
Après, c'est juste une aventure
Qui commence sur le siège arrière d'une voiture
Il voit les ombres bleues
Que le désir dessine
À son front de figurine

Pas la peine que je précise
D'où ils viennent et ce qu'ils se disent
C'est une histoire d'enfant
Une histoire ordinaire
On est tout simplement, simplement
Un samedi soir sur la terre
Un samedi soir sur la terre
Pas la peine d'être plus précis
Cette histoire est déjà finie
On en ferait autant
Si c'était à refaire
On est tout simplement, simplement
Un samedi soir sur la terre
Un samedi soir sur la terre
Un samedi soir...

( françis Cabrel )


Cabrel


.






Je suis venu te dire Adieu 

Ta hẹn nhau lần cuối
Ở những ngày đầu tiên của mùa mưa
Ta mang theo mối tình từ những ngày tươi vui nhất
Khi mà em đã đẹp hơn tất cả những loài hoa
trong một ngôi vườn đã có hai ba đời chủ

Ta ngồi truớc mặt nhau nơi chỗ hẹn
Bản Love Story hát từ cái cd não nề
Em cúi xuống - tránh nhìn tôi
Tôi ngoảnh đi,nhìn giòng nước ngoài quán

Đôi mình đắng hơn giọt cà phê
đang nhỏ xuống trong tận cùng lòng nhau
bằng tất cả nỗi đau...

Je suis venu te dire adieu
( tôi đến nói vơí em lời từ biệt )
như từ lúc đầu,tôi vẫn biết
khi thử bám víu lấy một trong những điều hy vọng
Hy vọng chuyện tình mình xanh ở đường cửa mắt
như gã ăn mày ngồi ở đầu ngôi chợ
chờ cho bằng được đồng tiền từ túi người qua lại


Em đã cho tôi những ngày hẹn hò
Em - Từ ngón tay búp măng và những vần thơ
Thơ thẩn thế thôi.Rồi quay đi như trốn chạy

Tôi lang thang đầu đường xó chợ
như con chó dại đi hoang
Nhìn nước trôi trên sông
Sông đã là một nỗi buồn
Ở những ngày em trở lại là một người dưng

Ta đã đến bên nhau
Không là tình duyên ( cũng chẳng thể nào là định mệnh )


Je suis venu te dire adieu
tôi đến,nói vơí em
Lời từ giã nơi chỗ hẹn cũ

Mưa tuôn bên thềm
Tôi hứa trả lại em
Những lời ước hẹn không bao giờ có thật
Như nét hững hờ đã xót lại nơi em

Ta,có lẽ,không còn gì để nói
Nói gì thêm cho đau lòng nhau
Nỗi lặng thinh có thể trở thành điều cần thiết

Rồi mưa sẽ chỉ là mưa
Mưa rơi trên bài hát blue của một Eric Clapton
Khi anh ta hoà nhạc vơí tiếng dương cầm của Elton John
Điệu blue xanh rêu màu quá khứ
như ánh nhìn của đôi mắt em

Mưa rơi - còn rơi bên cửa quán chiều
Mùi vị cà phê đắng ngắt
Chẳng còn nụ hôn nào có mùi ngọc lan đêm ấy
Sẽ chẳng lời hẹn nào run run tập thơ tình dài nhất
Khi đôi mình chia tay


Je suis venu te dire adieu

tôi nói lời chia tay
biết thế là như thế

Tình chỉ còn lại giọt sương đêm
Để chúng ta có thêm điều mà quên
Quên để mà quên - Em 

đăng sơn.fr







dang son ( c ) 2012



TRẢ LẠI NGÀY THÁNG CŨ _




Tôi để lại cho em tia nắng ấm
Ngòn ngọt lời tình xưa
Đăng đắng nửa hạt mưa
Tình là giấc chiêm bao


Tôi trả về em ngày vui ấy
Thưở bàn tay tìm bàn tay
Giọt cà phê nhỏ giọt
Có vị đắng đầu môi cay
 Quay đi và để lại
Một khoảng trống cho nhau
Trái cấm kia đã hái
Chẳng còn gì về sau


Trả lại để trả ảại
Chốn xưa có lời tình ghi trên lá úa
Công viên lộng gió sẽ vẽ hình sự cô đơn
Tôi quay đi,về tìm lại tôi.





Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr 








dang son ( c ) 2012





Ở LẠI BÊN NHAU 




Ở lại đây vơí tôi
Trải lên nắng nụ cười
Thảm cỏ xanh màu gió
Để dành lại nỗi vui


Ở lại đây vơí nhau
Con buồn nằm cọ quậy
Ngày vui nào qua mau
Sẽ tiếc một đời sau.


nguyễntrườngan

.


____________________________

lặng


lặng thầm thôi
lặng như tờ giấy trắng
lặng như nụ em cười
khi ngày thiếu nắng
những buổi chiều rơi
mình lặng thinh thấy vắng
một tiếng cười vui

Lặng thầm ở đó
Lặng thầm ở đây
Buồn ướt cánh vai
Yêu người,người nào hay ...


Lặng thinh - lặng thầm
Để rớt hạt mưa êm



đăng sơn . fr








Tình Cũ
Sau Những Ngày Mưa 

* nguyễntrưngan - paris



Rồi những cơn mưa sẽ rất cũ
Ở những ngày hôm kia
Con đường mình lộng gió
Gió lạnh uà đến nhau
Giữa bờ Seine lạnh cóng
Tóc dài thêm từng ấy
Tóc chui vào kẽ tóc
Hơi ẩm ngày mưa, mưa
Chỉ là một thoáng , xưa 







Ở MỘT NƠI CÓ EM. 


_____________________________ 






Kể tôi nghe,con đường em cuối phố 
Con dốc dài theo rã rượi bước chân 
Quyển sách cũ tôi tặng em ngày đó 
Chắc chữ mòn,vàng võ đã nát nhàu ? 

Tôi đi ngang… mệt mỏi sống,chờ già 
như gạch vôi đang rã ở tường kia 
ngại cơn mưa bôi xóa từng kỷ niệm 
nên nhắm mắt,ngại nhắc nỗi chia lìa 


Nếu gặp tôi,nơi mà em còn nhớ 
kể nhau nghe câu chuyện cổ tích xưa 
đôi tình nhân đã hết duyên,dứt nợ 
ngẩn ngơ cùng ngậm nhấm trái đắng chua 

Khi lìa nhau,em vẫn ở cuối phố ? 
Có người qua,kẻ lại chẳng giống tôi 
Tôi đi ngang,ngoảnh lại,lòng ở đợ 
Nợ tình yêu khi đã dứt cuộc vui……. 



đăng sơn.fr






RƠI ĐÊM
ở chỗhẹncũ





Đứng ở chỗ đầu cơn gió ngược
Nghe dòng đêm trôi ngược
Sao thấy mình có điều gì buồn quá đỗi
Đêm thất tình hay ta thất tình ( ? )
( Đêm làm gì biết thất tình
Ở giữa câu chuyện chúng mình )

Ta thấy ta ngược mùa - trở gió
Như mẫu tin đài khí tượng
Mùa hạ trở về và những cơn giông lại trở về
Ở những ngày buồn lê thê

Ta tìm về chốn hẹn cũ
Đọc trang sách cũ
Có khi trầm lòng thấy mình cũng quá cũ
Vẫn từng ấy những điều chưa kịp chôn cất vào một dòng dĩ vãng
Để vẫn thấy ta thiếu thốn em
Như một kẻ cả đời nợ nần không thể dứt

( Ta nợ em một thứ ân tình không thể trả
Những vòng tay,những nụ hôn tưởng không nỡ dứt
Những vòng xe đêm trên phố rất khuya

Ta nợ em cả một bầu trời đầy sao trong ánh mắt
Cả một khu rừng có mùi hương trên mái tóc
Mùi ngọc lan dìu dịu khi sánh vai và bàn tay trong bàn tay
Đi ngang cái quán nước,đứng lại nghe tiếng dương cầm đêm )

Từng thứ ấy chỉ có được nơi em
Rồi bỗng chốc - hai đầu hai ngã
Như một chuyện phim đến thời kết cuộc
Bàn chân đêm rời đêm

Cơn gió trái mùa ,trở trời
Rơi vung vãi tiếng cười
Cười,lắm khi buồn hơn cả tiếng cười


Bây giờ thì...
Đêm rơi nặng trĩu
Đêm rơi trên phím chữ ở một nơi nào đó
Không rơi ở những ngón tay tìm vào FaceBook
Trang chữ của Google không thể nào hiểu được cách thức ta nhớ em

Chỉ có riêng mình ta hiểu
Ở một chốn hẹn cũ không còn dấu vết tình nhân
Ở cuối đêm

Rơi đêm !



đăng sơn.fr

..-


Aucun commentaire: