. đăng sơn.fr |
...
Bắt đầu bữa ăn tối cuối tuần .
Giữa tiếng ồn ào vì ai cũng nói, tranh nhau mà nói , bà bạn xưng tội :
- Mấy quyển sách truyện mà ông đưa , chẳng thích chút nào cả vì văn chương khô lăn lóc . Con nhỏ Cà Mau Nguyễn Ngọc Tư và ông viết y chang nhau ....
Đành cười cười và giữ im lặng vì đang ù tai , đang bị chi phối bởi những câu chuyện của bạn bè bao quanh ( trời ơi ! Cũng may mà trời cho mỗi người chỉ có một cái miệng , nếu không thì .... )
...
Đến một lúc nào đó , để tránh tiếng động , phải mở cửa , bước ra sân, ngắm bầu trời đang đẹp, ngửi mùi thơm của cây cỏ và tìm lại mình , tìm lại một đoạn mà ai đó nơi nhà xuất bản sách của cái cô nhỏ nhà văn ấy đã viết ở bìa sách mang tên Đong Tấm Lòng .
Viết như sau :
" ... Một số độc giả khi biết cô Tư sắp ra sách , đã hỏi : Lần này cô ấy viết có buồn không ? Cái buồn đã là đặc điểm văn chương của Nguyễn Ngọc Tư .
Họ đọc cô - vừa thích nỗi buồn đó vừa muốn kháng cự nó . Không rõ cô có biêt điều đó không ? Nhưng trong tập tản văn ( ĐTL ) này , dường như chính cô lại kháng cự nỗi buồn của mình bằng sự lạnh lùng và gai góc .....
....
Nhìn lên bầu trời đang âm u kéo mây như đài khí tượng đã dự báo . Muà hè ở đây lạ quá , chợt nắng ráo , chợt mưa phùn để thay đổi sắc màu cho phù hợp từng ý thích riêng và chiều lòng mọi người như câu nói " Mỗi người , mỗi ý " .
Phải rồi , ai cũng có những sở thích từ màu sắc , từ món ăn , thức uống theo cung cách sống của mình . Chẳng ai giống ai .
Không để tâm đến những sự so sánh từ cách đọc, cách viết của từng độc giả, từng người viết , tôi chỉ giữ lại một điều duy nhất khi tìm đọc văn của nhỏ Cà Mau ấy : Cô viết giản dị và ân cần như một cách Đong Tấm Lòng .
Đọc và lắm lúc ngậm ngùi để yêu cách viết thật tình ,đơn giản .
Đọc và viết để còn có những tấm lòng trong đời sống lắm khi đầy ảo tưởng này .
Thế thôi .
đăng sơn.fr....
.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire