* Viết bằng 2 ngón tay giữa cơn mưa .
.
..
Paris . 9.11 pm . Trời muốn mưa mà không mưa .
Dường như tất cả những vòng quay của đồng hồ đều đứng lại .
Cảm tưởng như thế vì mình đang có một ngày đẹp và rất dài . Dài từ 5.30 sáng , khi mở cửa ra vườn để lắng nghe nỗi thinh lặng .
Muà hạ vẫn còn đầy ấp trên tờ lịch và những việc cần làm ( Có khi chưa làm và để đó rồi sẽ làm ... )
Muà hạ và buổi sáng có nhiều hứa hẹn trên con đường đi . Đi và trở về . Đi đến những chỗ cần đi giữa những bài nhạc nhẹ ở FIF . FM , nhạc blues Jazz xen lẫn funky music . Lẳng lặng lái xe và nghĩ về một điều lơ lửng ở đâu đó : Chỗ thành phố trái táo có những chiếc taxi màu vàng khè ngó xấu xí .
Ở chỗ ấy , đã gặp cô , thấy cô ở căn phòng làm việc . Cô chăm chỉ như học trò gần ngày thi . Cô hay cười, nhăn nhăn khi bị ai đó trêu cô ...
Cô gâu gâu vài câu cho ra vẻ và cô lại cười hiền lành như một đoạn văn của cô nhỏ nhà văn người Cà Mau kia .
Thỉnh thoảng, làm như thích cái trò trêu ngươi, cô nhắc chừng :
'' Thấy ông ốm nhom . Xấu lắm ! Ông phải mập lên chút nị chứ, ông ... "
Làm như cô là người yêu của mình sao chứ ?
Chuyện ốm hay mập của mình không phải là chuyện của cô .
Mình cười - nhìn đồng hồ . Rời chỗ làm việc của cô . Chậm rãi ấn cửa thang máy . Ra đường . Vẫy chiếc taxi , chui vào lòng xe .
Khi khổng , khi không, lão da đen chú tài mở radio , giọng Sinatra hát :
'' Rời em - tôi bỏ lại trái tim mình giữa phố NY trời mưa .
Giả tỷ như em yêu tôi , hẳn ra em nhìn thấy và nghe rõ nhịp tim tôi .
Trời mưa ơi trời mưa , có lẽ nào trái tim em và tôi lạc hẳn nhau - Em ! ? '
Thành phố này - Thành phố kia . Tôi và em .....
Khi lià nhau . Chẳng lẽ nào tôi đánh rơi trái tim mình lăn lóc ở gầm bàn nơi em làm việc, chứ ?
Tôi về - Giữ lại một câu nói nào đó của em để bây giờ ngồi viết bằng hai ngón tay trên phím chữ .
Thôi thì thôi ; Lẽ nào tôi nói tôi yêu em ?
........
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire