.
Chuyện của những đồng XU
__________________________________________________________
Hồi đó, còn đi học nên túng lắm!
Trời ơi, đón em ở cửa trường, em mặn mà tóc xỏa ngang vai, ngó thấy đôi mắt em là anh hết hồn vía để quên tên cha mẹ và quên cả tên mình là ai...
Trời ơi!
Bóng mát từ hàng cây ngoài cổng trường mát và lịm như ly nước dừa, nước mía có mùi sầu riêng. Để ngửi thấy mùi tóc em, để được yên bình bên em, anh kéo em qua hàng chè sát đường bên kia, bụng lẩm nhẩm tính toán để giúp trí nhớ biết đếm những đồng xu còn sót lại trong túi và anh tìm cách nói dối em:
- Ăn đi. Ngon lắm .
Môi hồng ấy, cái mũi ấy cộng thêm hai con mắt nai nai làm anh quên là mình cũng thèm ly cà phê màu đậm như một vùng tối còn sót lại trong mắt em mỗi lần em học bài thi và em ngừng việc để viết trên mẫu giấy cho ngày hôm sau - gặp nhau: ' Em nhớ anh '
Trời má ơi! Ơi!
Dăm ba chữ trên giấy học trò cũng đủ khiến anh nhịn cho em ăn chè, em gọi thêm ly kem để anh biết mình sẽ nhịn đói đi học vào 4 ngày hôm sau.
Truyện tình xưa - Chuyện ngày ấy đã không kéo dài lâu vì thời gian có lắm điều không như ý muốn.
Má ơi!
Em ơi!
Bây giờ, vẫn hàng cây toả bóng mát... Vẫn thêm một ngày nong nóng của tháng bảy này, anh ngồi viết bằng những ngón tay chạy trên phím từ một nơi có đầy ấp những người trẻ tuổi...
Bây giờ - chỉ còn một cách duy nhất là Viết - Viết như hình thức lại gần bên nhau.
Hỡi nhau ơi! Chừng đó, cũng đủ một khoảng trời mênh mông...
đăng sơn.fr
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire