lundi 16 décembre 2013

THƯ MỀM MỀM -

.












Hình ảnh đã đăng
dangson.fr 






THƯ MỀM MỀM  -






  Đẹp hay xấu, vui hay buồn  ?


Tất cả những sự việc ấy đều xảy trong  trong cái đầu của mình mà thôi .  Thế ư ?  Anh đã lẩm nhẩm nhớ lại câu buồn, vui ấy khi đẩy cửa kính  của nhà bán sách báo đĩa hát giữa trung tâm phố .


   Bậc cầu thang cuốn quay đều , đ
ưa anh đến dãy đèn đuốc sáng choang đầy máy móc điện tử , nào là Ipad, nào là Samsung, LG, Sony ...đủ  thứ lung tung loạn  xà ngầu làm  ngộp mắt vì quảng cáo phát chóng mặt .



  Em -




Đã có những ngày đã làm anh chóng mặt ,quay cuồng nhức óc . Quay đến nỗi anh phải mở  rộng cửa văn phòng, tắt ngấm điện thoại, tắt màn ảnh vi tính và đá lăn cái ghế của bàn giấy . Anh ào ra cửa, nhảy những bậc cầu thang, tìm ra đường, đi bộ thật lâu dưới một hàng cây .



Anh tìm sự yên tĩnh trở lại ở một mé sông . Đứng nhìn dòng nước trôi, ngửa mắt nhìn  những khoảng mây  có hình thù lạ lùng, có khi mây vẽ hình cặp cá, có khi mây uốn khúc như  cái gối tựa đầu ....; Và chốc lát  tịnh  yên như thế,  những ý nghĩ lao đao của anh nhẹ nhàng trở lại - Trầm tĩnh ,tử tế, dịu dàng  với ý nghĩ vì biết mình không thể nào sống mà không nghĩ ngợi .



Em hiểu chứ ? Anh đã học, đã tìm đọc rất nhiều quyển sách nhưng chưa có trang sách nào dạy anh cách thức làm đông đặc, làm ngừng ý nghĩ của mình .


   Ngừng suy nghĩ để làm gì ? Nghĩ gì cho ra hồn .



   Bà kia, đau khổ, đã hỏi anh : - Con tôi chết dại sau khi dí súng vào đầu . Làm  sao để tôi không bị ám ảnh về nó nữa, hả ông ?


   Anh lắc đầu, bó tay . Chịu thua ....    Có những điều mình nghĩ là mình thua thì nên thú nhận . Chẳng ai  cười mình . Họ cười , kệ họ .



   Có cách nào gỡ bí, gỡ lối cho mình không ?



  Có chứ - Bằng một ngày nghỉ . Tung hê với bận rộn, tung hê với thời gian . Anh  ghé tiệm sách, tiệm bán điã hát . Anh tảng lờ những cái bảng kêu ơi ới quảng cáo  dụ khị . Anh biết anh muốn gì , mua gì để đọc và để nghe .


   Ném mắt lên hàng đĩa hát .,anh úp ống nghe vào tai nghe vài bản Jazz của một cái ông nhạc sĩ da đen . Dòng guitar chạy quá tuyệt , anh quyết định vồ cái Cd . ( + 1 )



   Vào những dịp lễ hội, người ta hay gồm những đĩa hát vào  một tuyển tập chọn lọc và hạ giá, anh lợi dụng cơ hội tìm những bản nhạc của những ca sĩ mà mình yêu thích .



   Người ta, báo chí hay giả vờ tán tụng nữ ca sĩ này nọ là Diva .


Diva là cái gì, em ?

Diva có phải là cứ gân cổ, múa may gào thét ầm ầm cho ra vẻ bốc lửa, choáng máu . Gào thét  khi hát nhạc Rock khác với gào thét ỏm tỏi khi hát nhạc xập xình . Đã bao lần  ,anh đã nhức đầu với những cô ca sĩ được mệnh danh là Diva nhạc  Việt . Họ nghe báo  ca tụng ghê lắm  nên tưởng mình là Diva thực thụ . Hát bản nào cũng điệu bộ,vờ vĩnh  nhấn giọng, kéo câu như đấm đá đô vật .



Trời . Cái ý nghĩ, danh từ Diva ấy bị lạm phát , lạm dụng rồi . Ngày xưa, Diva chỉ dành cho ca sĩ nữ hát Opéra nhạc cổ điển .Bây giờ, cứ  rống lên cho ra vẻ khỏe hơi là báo chí Việt xúm lại nâng lên hàng siêu ca .


  Họ, những ký giả nâng bi, những cô ca sĩ ,có khi nào nghĩ rằng cỡ hạng Diva ở trên thế giới này chỉ có độ chục mạng như Tony Braxton, Céline Dion, Withney Houston hoặc Mariah Carey và chừng vài người nữa .....



   Anh tạm quên những cái Diva kỳ lạ kiểu việt,tạm quên thằng nhóc mệnh danh là " Ông Hoàng Nhạc Việt " để chọn cho mình những tiếng hát thật  tình khi hát bằng tất cả tâm hồn của sự diễn đạt .



Ý  nghĩ của anh ngừng ở cái đĩa cũ mèm của  chàng Gérard Lenorman với bài Michèle .



Tu avais à peine quinze ans
Tes cheveux portaient des rubans
Tu habitais tout près
Du Grand Palais
Je t´appelais le matin
Et ensemble on prenait le train
Pour aller, au lycée.
Michèle, assis près de toi
Moi j´attendais la récré
Pour aller au café
Boire un chocolat
Et puis t´embrasser

Un jour tu as eu dix-sept ans
Tes cheveux volaient dans le vent
Et souvent tu chantais :
Oh! Yesterday!
Les jeudis après-midi
On allait au cinéma gris
Voir les films, de Marilyn
Michèle, un soir en décembre
La neige tombait sur les toits
Nous étions toi et moi
Endormis ensemble
Pour la première fois.

Le temps a passé doucement
Et déchu le Prince Charmant
Qui t´offrait des voyages
Dans ses nuages
On m´a dit que tu t´es mariée
En avril au printemps dernier
Que tu vis, à Paris.

Michèle, c´est bien loin tout ça
Les rues, les cafés joyeux
Mêmes les trains de banlieue
Se moquent de toi, se moquent de moi
Michèle, c´est bien loin tout ça
Les rues, les cafés joyeux
Mêmes les trains de banlieue
Se moquent de toi, se moquent de moi....
Se moquent de moi !






Nếu em  chưa bao giờ nghe bản nhạc này thì cứ tìm ở YouTube và nghe khi anh kể câu chuyện tình mang tên Michèle .  



Đó   là một mối tình của học trò thời ấy  .Nhẹ lắm ,em   :



Đại khái :  


.....  Ngày nào , em vừa 15 tuổi.
Mình hay đón xe lửa đi học
   Anh ngồi cạnh em
  Chờ vào giờ  chơi
  Rủ nhau đi uống nước  
để được hôn em


  Ngày nào, em 17 tuổi
  Mình hay đi xem phim những chiều thứ năm

Chiều  ngày kia ,  tháng 12, trời rơi tuyết  trắng
Chúng mình nằm bên nhau lần đầu tiên.... Em !




Thời gian trôi đi

   Hoàng tử ấy đến   tặng em nỗi mộng mơ


Và người ta nói  rằng em sang sông vào tháng tư

Em về sống ở Paris


   Em ơi ! Michèle !

Đã  xa lắm rồi, những  con đường, những quán cà phê vui ngày ấy và ngay cả những chuyến tàu đều chế diễu đôi mình . Em ơi ! Em ơi ......



..






   Nghe như thế, đọc như thế . Buồn chút nào không em ?




Em không có tên là Michèle của Lenorman .

   Anh cũng không là anh chàng ấy nhưng sao mỗi lần nghe lại tình khúc nhẹ nhàng  ấy, anh thấy quạnh hiu . Man mác .



  Có phải vì thế, anh yêu nhạc và yêu viết những bức thư tình mềm  ?







đăng sơn.fr



( Viết khi nghe Michèle -
GERARD LENORMAN )



   

Aucun commentaire: