.
BÀ CỤ NON .
___________________________________________________
.chuyện 1 .
Cái số tôi không may trên đường duyên phận . Gặp ai thua đấy . Chẳng có ai yêu tôi lâu dài . Chỉ là bóng bẩy đường mật chốc lát mà thôi .
Ngó qua,ngó lại thấy bạn bè trang lứa,ai cũng nên vợ nên chồng . Chỉ còn mình tôi cứ mãi lang thang . Cha mẹ tôi thấy nóng mặt,nóng lòng .
Bữa nọ, mẹ tôi kéo tôi ra bờ ao, níu áo . Giọng mẹ khẩn trương :
- Nói thiệt ta nghe coi . Mày có bệnh gì không ?
Tôi trố mắt :
- Sao má hỏi kỳ ? Bệnh gì hả má ? !
Mẹ lắc đầu, ngửa mặt nhìn trời cao :
- Ở cái phố này,tao biết tụi nó yêu cùng phái nhiều lắm . Còn mày thì sao ? Láng cháng,tao đuổi mày ra khỏi nhà nha con . Đừng có bày đặt theo trào lưu của mấy xứ da trắng . Hối không kịp đa,con .
Quả là má nghi ngờ oan cho tôi . Đẻ ra thằng con,lẽ nào má không hiểu tính nết nó ?
Ra đường ,đi chợ búa với con trai thì má rõ rồi mà : Hễ có nhỏ nào ngồ ngộ là thằng con liếc tới , liếc lui . Gái ngộ thì nó hay làm chảnh,gái không ngộ thì lại có khi học giỏi quá,con hay mặc cảm,con sợ lấy vợ cao hơn con .
Thằng con xụ mặt, ngồi ở bờ ao,suy nghĩ lung tung rồi chợt nhớ về con nhỏ kia :
Nó không sắc nước hưong trời, nó đeo kiếng cận ngó cái mặt khá dễ thương. Thương nhất là cái miệng có hình quai sếch , hai con mắt to như mắt bồ câu, cái đầu mũi to to theo kiểu nhân hậu theo sách tướng số . Mông đít nó bầu bầu,sàng sàng như con vịt cồ . Đặc biệt là nó cái hai bàn tay rất dài, xinh đẹp . Chữ nó viết lại quá đẹp .
Hỏi thăm thì nghe bạn bè nói là nhỏ này siêng năng,chịu khó . Ở nhà thì có hiếu, hay phụ đỡ cha mẹ già nua .
Hỏi ra thì biết là cũng đang học cùng trường . Bạn bè xúm lại mách nước giới thiệu tôi với Nhỏ . Thấy cô ta đàng hoàng thì mình khoai khoái . Chỉ có điều là nó hay lên giọng dạy đời ,làm bộ làm tịch .
Bữa kia,thò tay nắm tay nó . Nó hất ra, mặt càu quạu :
- Nè . Đừng nhả nhớt ha . Đừng để thiên hạ xì xầm
- Tôi thương em mà . Nắm tay chứ bộ nắm cái khác sao mà la ?
- Tui ghét mất thằng con trai nham nhở đó nha .
Nó đi xích xa xa .
Nó ngoe nguẩy .
Tôi nản thần,thối chí . Tôi đạp xe tới nhà chiều hôm ấy . Nói thẳng vào mặt nó :
- Tôi không muốn tiếp tục với em nữa . Em giống bà cụ non . Ở vậy đến già luôn đi . Tôi cầu cho chả ai lấy em .
Rồi quay đi . Mãi bây giờ là hai năm trôi qua, Nhỏ ấy học ra trường . Vẫn độc thân . Nghe bạn bè nói lại là Nhỏ vẫn âm thầm thương tôi .
Lỡ rồi . Thương sao hồi đó cứ chập chờn, cứ tiếc một cái nắm tay . Phải chi em đừng là bà cụ non hay dạy đời tôi, biết đâu chừng là ta đã lấy nhau .
Đành thôi . Tôi sợ bà cụ non lấy mình về để chỉ huy mình .
CHUYỆN 2
Nói cho ngay, thời gian là liều thuốc bổ để quên . Quên cho phức bà cụ non kia .
Nói thật thì ai đó nói đúng chóc : Tránh vỏ dưa,gặp vỏ dừa .
Con nhỏ thứ 2 này không tên là Dừa . Nhỏ tên là Dứa . Giọng người nam nghe ngọt như chè,ngọt hơn tiếng hát của Hương Lan . Trời hè đang nực gần chết mà hễ nghe giọng nó là mình thấy mát dạ .
Nhỏ này lười học vì học dốt . Nó thiệt thà khai báo : Cứ hễ vô lớp là em buồn ngủ . Em sợ chữ,sợ sách . Má em nói là con gái học cao vô ích . Học cao quá khó lấy chồng ......
Nghe có lý . Tôi thích vợ học ít hơn mình . Nó bằng cấp chữ nghĩa nhiều quá thì cưới về chỉ thích leo lên đầu, lên cổ mình thôi .
Nhưng . Sau một thời gian chèo qua,chèo lại , tôi phát hiện ra con nhỏ này là người yêu cả hai phái . Nó ngọt ngào lý luận cùn :
- Anh nà . Em thích sự mềm mại dịu dàng nữ tính của phụ nữ . Thích sự quyết liệt cứng rắn của nam nhi .
Im ỉm nghe xong lời thuyết giáo của bà cụ non kiểu tân thời như thế, tôi quyết liệt xách dép bỏ chạy .
Nghĩ lại thấy buồn . Má tôi đã nói oan ,nghi oan cho tôi .
Số mạng mà .
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire