&
dang son.fr ( c ) 2012
NGỠ
Ngỡ tôi là gió thoảng
Trên lọn tóc em bay
Hồ thu lặng ngày tháng
Nhả hạt mưa ướt vai
Ngỡ thầm dấu chân em
Dẫm mòn lá chiều thu
Bờ môi ngọt lời hát
Đã ướt một lời thơ
đăng sơn.fr
DU
HẠ
cuốithángnăm
_________________________
Với tay chạm năm tháng
Đếm vừa kịp ngón tay
Ru kịp mình vào nắng
Hát đủ lời tình say
Gần cuối tháng năm,có nụ hôn vừa chạm
Ngồi như thao thức ở cuối ngày
Em chợt đi,con gió mát vừa đến
Nụ hoa hồng thoang thoảng ngất trên vai
Ngày cứ chạm những điều ta hằng có
Ngơ ngẩn hoài từ thuở cổng trường tan
Cặp vở ấy giữ mùi hương thơ ấu
Tháng năm nào đưa hạ về bên nhau
đăng sơn.fr
16
___________
___________
16 tuổi - em hiền như nắng lụa
Anh ngang nhà ngơ ngẩn mấy ngày liền
16 tuổi - em vui như chân sáo
Đi học về tập sách thấy có duyên
Ngồi xoã tóc đợi cơn mưa chạm đến
Mỗi buổi chiều đầu ngõ gió cuốn lên
Bờ vai nhỏ,con mắt cười e thẹn
Mỗi lần anh ghé ,ở lại thăm
16 tuổi - Nhỏ biết chi mà nói
Lời thầm thì như lá ép vở kia
Anh cứ ngỡ nhỏ biết lòng anh chưa nói
Ai dè
nhỏ cứ nhỏ thế ,thì thôi
16 nhỏ -bé lắm như con nít
Anh cũng nhỏ ngơ dại ở mắt em
Cành hoa tím thấy giọt mưa chạm đến
Anh về nhà buồn bã cứ làm sao
Mười sáu ấy,em ơi - đừng vội lớn
Để tình anh ươm đượm thuở mộng mơ
Bài thơ nhỏ vừa ướt mi khi hờn dỗi
Tình ta thế dịu ngọt giữa vần thơ
16 sáu nhỏ - Ừ thì ,em còn nhỏ
Anh gọi thầm Nhỏ ơi lớn làm chi ?
Cứ nhỏ xíu như ngón chân con thỏ
Đừng chạy trốn tình anh vội những khi
16 ơi,có bài thơ anh vừa hứa
Hứa vơí em cho hồng ngọt giọng em
Anh làm mưa để tìm em khi nhớ
Tuổi nhỏ thế,anh đành đứng nhìn em....
đăng sơn.fr
. Trần.K.Sơn
Có gì vui không ?
Ở tháng ngày hình như vừa rất mơí
Tiếng đàn chim nghịch ngợm hót trên cành
Cỏ cây vui vẻ chào nắng mơí
Có điều gì lạ không ?
Hè phố đầy bóng người
Người ta đi mua sắm
Trộn nhau giữa tiếng cười
Có gì mơí không em ?
Giữa tim ta có điều muộn phiền
Đã nói và chưa tiện nói
Buổi sáng rực đời để chiều về lem nhem
Từng bóng tối bao quanh như thế
Vô chừng,vô chừng
Ta quay lại hỏi mình ta -thảngthốt
Có gì để vui không ?
THÁNG NĂM
vừa cũ
___________________
N.DuyToàn
Vẫn như thế đó em
Mỗi lần tháng 5 về qua đây
Đêm ngắn đi để ngày dài
Thành phố chậm lên đèn
Anh vẫn một mình quanh quẩn
Vỉa hè của từng ngọn gió hanh hanh lạnh
Góc đèn xanh nhập nhoè chớp nháy
Hình như thấy mình một mình hơn chút nữa
Hình như có điều gì đó ở mùi mưa
Để có thể gây thêm sự nhung nhớ
Những tháng năm trôi qua
Những lần biết xa thêm chút nữa
Rồi cũng lại có những lần tháng năm trở về
Rồi cũng chừng ấy
Như thế mà thôi....
________________________________________________
CHÚNGMÌNH
@nguyênhạ
Vòng ngón tay ly nước
Ngồi cạnh nhau phút chốc
Lặng nghe khúc nhạc tình
Nằng nặng cõi lòng anh
Nhẹ nhàng tình gió cuốn
Em bối rối tình anh
Em tìm ánh trăng muộn
Về kể chuyện chúng mình
__________________
KHITÌNH
lỡ bỏ nhau đi ________________________
Khi tình rũ áo,đi
thì nơi im lặng nhất lên tiếng thầm thìLoài quạ đen lại rúc mỏ vào cánh
Hoa lá đứng ngó nhìn nhau,chỉ vậy thôi
Khi ta quay mặt - quay lưng
Còn gì vơí nhau mà nói
Kể chuyện cũ làm gì ?
Từ khoảng cách dửng dưng
Khi tình khoác áo ,bỏ đi
Làm gì còn lời nào từ biệt ?
Con phố cũ - như thế - nhoài người hiu quạnh
_________________________
N.DuyToàn.
MƯA BÊN EM
________________
đăng sơn.fr
Mưa tìm mái nhà mưa gõ nhịp
Anh tìm hơi ấm ở nơi em
Một vòng ôm giữa nụ hôn mềm
Mềm mại trên đường cong thân thể
Mềm mại như khúc tình gõ nhịp êm
Nghe mưa - ngồi cạnh nhau nghe mưa đang hát
Nụ hôn gần sát
Hơi thở tìm nhau
--
Gió tìm đường nơi khe cửa ,gió chạy trốn
Những ngón tay của anh không còn đường chạy trốn
Bàn tay chúng mình hẹn hò nhau
Gọi tên nhau để cuống quýt
Vỡ bờ gót thời gian
Vỡ bờ anh trong em -
--
Mưa thì cứ mưa rơi như thế
Em rơi bờ ngực và hơi thở thì thầm
Anh tan loãng ở một nơi không còn tên để đặt
Một nơi chốn thần thoại
Trên thân thể người yêu
Là một vùng đất hứa
Những ngày,những đêm của nhau
Giữa hạt mưa rơi đêm
Đêm đánh rơi mưa và mưa một mình cứ mưa......
________________
đăng sơn.fr
Mưa tìm mái nhà mưa gõ nhịp
Anh tìm hơi ấm ở nơi em
Một vòng ôm giữa nụ hôn mềm
Mềm mại trên đường cong thân thể
Mềm mại như khúc tình gõ nhịp êm
Nghe mưa - ngồi cạnh nhau nghe mưa đang hát
Nụ hôn gần sát
Hơi thở tìm nhau
--
Gió tìm đường nơi khe cửa ,gió chạy trốn
Những ngón tay của anh không còn đường chạy trốn
Bàn tay chúng mình hẹn hò nhau
Gọi tên nhau để cuống quýt
Vỡ bờ gót thời gian
Vỡ bờ anh trong em -
--
Mưa thì cứ mưa rơi như thế
Em rơi bờ ngực và hơi thở thì thầm
Anh tan loãng ở một nơi không còn tên để đặt
Một nơi chốn thần thoại
Trên thân thể người yêu
Là một vùng đất hứa
Những ngày,những đêm của nhau
Giữa hạt mưa rơi đêm
Đêm đánh rơi mưa và mưa một mình cứ mưa......
KHÔNGPHẢI
là
ThángGiêng______________
Bây giờ là tháng năm
Không còn là tháng giêng của mùa tuyết lạnh
Những nụ hồng bắt đầu mọc trong vườn
Những cánh chim nhỏ đã trở về vui vẻ lắm
Bây giờ -
Tháng năm đã trở về ấm áp
Con dốc cũ nơi anh nhắc nhở em
Em đang vui hay đang buồn?
Làm sao anh có thể biết
Khi đã ở cách xa như thế?
Anh gửi em chùm nắng tháng năm
Gửi thêm những ấm áp thân tình về em
Hãy vui như ngày nào ta đã vui
Hãy dịu bước chân em trên con dốc nhỏ
Trên con đường đi làm về qua ngã phố
Em ngước nhìn lên khoảng trời cao lùa đùa gió
Và em biết có người nghĩ về em với nụ cười
Nụ cười tháng năm
Mà có lẽ, em chưa từng gặp - Nhé em
đăng sơn.fr
đăng sơn.fr & Trần.K.Sơn
Tôi biết như thế chứ
Có những buổi chiều chẳng bao giờ giống nhau
Khi nắng hừng hực rồi mây đen kéo đến
Chỗ tôi ngồi nơi khu vườn nhỏ bạc màu
Lá bạc lá,gió bạt gió xô đuổi những cánh chim chạy trốn
Tôi ngồi nhìn buổi chiều
Nghĩ đôi điều đến em
Trên một trang giấy đã bạc màu kỷ niệm
( Kỷ niệm đã là một cái tên gọi
Khi người ta có đầy đủ lý do để xa nhau )
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau ( Em biết chứ ? )
Chiều hôm ấy có bàn tay đi tìm bàn tay
Dưới vùng trời đầy mây bay
Nụ cười ấy đã xem chừng rất hớn hở
Cành môi ấy dường như mộng đỏ như trái dâu vừa mơí hái
Giọng cười rúc rích tựa như tiếng hót của bầy chim sẻ
Rồi,có buổi chiều như hôm nay
Mây xám đuổi nhau kéo về đầy ấp
Chẳng còn một nụ cười và ánh mắt nào kề vai
Chẳng còn ai để gần ai thêm chút nữa
Tôi ngồi yên như thế
Nghe lại bài hát cũ
Ừ để ừ và gật đầu
Chiều đánh rơi lưng lửng chiều
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau
Tôi buồn bã cúi đầu
Ly cà phê nhạt nhẽo cũng gật gưỡng chán chường,và mệt mỏi
Khi tôi nhắc đi,nhắc lại :
Ừ - Như thế,em - Chẳng có buổi chiều nào còn giống nhau.....
anh gửi em cây bút
em vẽ vòng môi em
anh gửi em giấy mực
em nắn nót chuyện tình em
gửi em một nhánh sông thời anh tuổi nhỏ
có con đê trời nắng đón bước mẹ bồng con
quả khế héo trông vậy mà ngon lắm
cả hồ ao con cá quẫy nhìn lên
gửi em chùm hoa quỳ anh vưà hái
ở bên đường ở một góc trời mưa
thấy mưa về ,con nít thích ghê lắm
đã cởi truồng ù té giữa hàng mưa
anh gửi em chút gió mùa xuân đến
có tiếng chim thánh thót đuổi theo nhau
khu vườn bé có cụm cây hò hẹn
như lời tình anh vẫn thích làm sao
gửi em cả thoáng lặng thinh cần thiết
mỗi khi buồn anh chẳng nói vơí ai
có ai đâu rảnh rổi ngồi nghe nói
làm như ở không cũng hết ngày
anh gửi em giấc chiêm bao buổi tối
trong giấc nồng anh thấy nắm tay em
em nhỏ xíu và anh cũng nhỏ xíu
hai đứa ngồi rủ rỉ kể chuyện yêu
gửi em những trang viết anh vừa xoá
mỗi lần buồn,sẵn dịp cứ làm nư
mỗi tật xấu là chỉ mình em biết
như thông lệ có đẹp cũng thành hư
gửi em cả những điều anh lúng túng
ở những ngày vơ vẩn chẳng ra sao
để em biết mở chồng thư ngày cũ
chọn màu mực anh đã vẽ hình mưa
anh gửi em cái hộp đựng tình anh
có tấm thiệp ,có lời chúc bình an
gửi...
gửi....
_____________________
đăng sơn.fr
là
ThángGiêng______________
Bây giờ là tháng năm
Không còn là tháng giêng của mùa tuyết lạnh
Những nụ hồng bắt đầu mọc trong vườn
Những cánh chim nhỏ đã trở về vui vẻ lắm
Bây giờ -
Tháng năm đã trở về ấm áp
Con dốc cũ nơi anh nhắc nhở em
Em đang vui hay đang buồn?
Làm sao anh có thể biết
Khi đã ở cách xa như thế?
Anh gửi em chùm nắng tháng năm
Gửi thêm những ấm áp thân tình về em
Hãy vui như ngày nào ta đã vui
Hãy dịu bước chân em trên con dốc nhỏ
Trên con đường đi làm về qua ngã phố
Em ngước nhìn lên khoảng trời cao lùa đùa gió
Và em biết có người nghĩ về em với nụ cười
Nụ cười tháng năm
Mà có lẽ, em chưa từng gặp - Nhé em
đăng sơn.fr
NẮNG HẠ
___________
Chưa phải là tháng sáu rừng rực nắng
Chưa đến ngày tan trường của áo trắng
Con đường vẫn cứ thế ngày hai buổi - em qua
Để em vẫn dẫm lên cơn nắng hạ khi về nhà
Tập vở ấy để dành nguyên mùi mực
Gió đầy vai thả ánh mắt nhìn lên
Cành đầy lá như lời ai tình tự
Dẫu một thời ,nắng hạ vẫn hẹn nhau
Chưa phải đến muà rời xa nhau
Anh chừng đó lóng ngóng hoài trước cổng
Đợi em về vớt cụm nắng ngọt ngào
Vẫn chừng ấy để dành dụm gửi cho nhau....
đăng sơn.fr
___________
Chưa phải là tháng sáu rừng rực nắng
Chưa đến ngày tan trường của áo trắng
Con đường vẫn cứ thế ngày hai buổi - em qua
Để em vẫn dẫm lên cơn nắng hạ khi về nhà
Tập vở ấy để dành nguyên mùi mực
Gió đầy vai thả ánh mắt nhìn lên
Cành đầy lá như lời ai tình tự
Dẫu một thời ,nắng hạ vẫn hẹn nhau
Chưa phải đến muà rời xa nhau
Anh chừng đó lóng ngóng hoài trước cổng
Đợi em về vớt cụm nắng ngọt ngào
Vẫn chừng ấy để dành dụm gửi cho nhau....
đăng sơn.fr
CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU
không giống nhau -__________________________
không giống nhau -__________________________
đăng sơn.fr & Trần.K.Sơn
Tôi biết như thế chứ
Có những buổi chiều chẳng bao giờ giống nhau
Khi nắng hừng hực rồi mây đen kéo đến
Chỗ tôi ngồi nơi khu vườn nhỏ bạc màu
Lá bạc lá,gió bạt gió xô đuổi những cánh chim chạy trốn
Tôi ngồi nhìn buổi chiều
Nghĩ đôi điều đến em
Trên một trang giấy đã bạc màu kỷ niệm
( Kỷ niệm đã là một cái tên gọi
Khi người ta có đầy đủ lý do để xa nhau )
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau ( Em biết chứ ? )
Chiều hôm ấy có bàn tay đi tìm bàn tay
Dưới vùng trời đầy mây bay
Nụ cười ấy đã xem chừng rất hớn hở
Cành môi ấy dường như mộng đỏ như trái dâu vừa mơí hái
Giọng cười rúc rích tựa như tiếng hót của bầy chim sẻ
Rồi,có buổi chiều như hôm nay
Mây xám đuổi nhau kéo về đầy ấp
Chẳng còn một nụ cười và ánh mắt nào kề vai
Chẳng còn ai để gần ai thêm chút nữa
Tôi ngồi yên như thế
Nghe lại bài hát cũ
Ừ để ừ và gật đầu
Chiều đánh rơi lưng lửng chiều
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau
Tôi buồn bã cúi đầu
Ly cà phê nhạt nhẽo cũng gật gưỡng chán chường,và mệt mỏi
Khi tôi nhắc đi,nhắc lại :
Ừ - Như thế,em - Chẳng có buổi chiều nào còn giống nhau.....
QUÀ
anh gửi em cây bút
em vẽ vòng môi em
anh gửi em giấy mực
em nắn nót chuyện tình em
gửi em một nhánh sông thời anh tuổi nhỏ
có con đê trời nắng đón bước mẹ bồng con
quả khế héo trông vậy mà ngon lắm
cả hồ ao con cá quẫy nhìn lên
gửi em chùm hoa quỳ anh vưà hái
ở bên đường ở một góc trời mưa
thấy mưa về ,con nít thích ghê lắm
đã cởi truồng ù té giữa hàng mưa
anh gửi em chút gió mùa xuân đến
có tiếng chim thánh thót đuổi theo nhau
khu vườn bé có cụm cây hò hẹn
như lời tình anh vẫn thích làm sao
gửi em cả thoáng lặng thinh cần thiết
mỗi khi buồn anh chẳng nói vơí ai
có ai đâu rảnh rổi ngồi nghe nói
làm như ở không cũng hết ngày
anh gửi em giấc chiêm bao buổi tối
trong giấc nồng anh thấy nắm tay em
em nhỏ xíu và anh cũng nhỏ xíu
hai đứa ngồi rủ rỉ kể chuyện yêu
gửi em những trang viết anh vừa xoá
mỗi lần buồn,sẵn dịp cứ làm nư
mỗi tật xấu là chỉ mình em biết
như thông lệ có đẹp cũng thành hư
gửi em cả những điều anh lúng túng
ở những ngày vơ vẩn chẳng ra sao
để em biết mở chồng thư ngày cũ
chọn màu mực anh đã vẽ hình mưa
anh gửi em cái hộp đựng tình anh
có tấm thiệp ,có lời chúc bình an
gửi...
gửi....
_____________________
đăng sơn.fr
Đêm
…
Để anh yêu em
như yêu một buổi tối
ở tận cùng bóng đêm
ở một nơi chờ đợi
Hãy để anh nhớ em
Khi loài chim đêm đã đi ngủ
Chỉ còn mình anh loay hoay
Lục lạo cái tổ nhớ
Đã ghi sẵn tên em
Như mở lòng bàn tay thấy rõ chữ định mệnh
..
Hãy để anh viết tên em
theo chiều dài của nỗi nhớ
Khi cả cái thành phố này đã ngủ vùi
Thì có một nỗi buồn nào đó chẳng vui
Em -
Hãy để anh nhung nhớ
Điềm tĩnh – thản nhiên mà nhung nhớ
Như từng đêm – Từng đêm
Hãy để anh biến thành giọt nước mắt của em
Âm thầm trong bóng đêm
Thầm lặng giữa nhịp tim
Tim của em có bao nhiêu ngăn – Em ?
Có chỗ nào để chứa đủ tình anh ?
Khi anh kể cho em nghe những chuyện tình
Mà anh đã cố tình chọn một câu chuyện đẹp nhất
Để kể về chúng mình…….
….
BÀIchoNắngtháng5
_______________________N.DuyToàn & @nguyênhạ
_______________________N.DuyToàn & @nguyênhạ
tháng 5 về -quay lại thấy nhẹ lắm
em đi về,con đường hát lời ru
buổi sáng mát cho áo bay nắng ấm
buổi chiều lại ngồi xuống đọc bài thơ
thơ thưở nhỏ lời ca dao của mẹ
khi ra đời có giọng nói cuả cha
ta vào đời,bàn chân như dại dột
vẫn nhớ hoài câu cha dạy ở ngày xưa
tháng 5 về như bao lần rơi gió
khung cửa nhỏ mở toang tìm ánh nắng
nắng hay mưa thời tiết chỉ vậy thôi
miễn làm sao ta có được nụ cười
4 commentaires:
--
Xời ơi !
Đang buồn !
_____________
SAD !
There 're no name ,
for what you feeling now .
But it has a name ,
A real name , I mean it !
If you could take a guess ?
You 'll win my heart ...
So far ,
so deep .
Much more than blue ocean ,
Darker than my hairs .
Bigger than your heart ,
Mystical than your beeps...
Would you like to take a guess,
Or lose ?
muaphonui
Hahaha...
Rầu rỉ râu ria ra rậm rạp
Rờ râu râu rụng rờ rún rún rung rinh...
"Chàng" đang buồn vì vắng "nàng" phải không nè?
Bi giờ có chữ của "nàng" rồi, hết buồn đi nhé....
Chọc cho anh vui, đừng xụ mặt nha.
@Eve
Anh,
Cám ơn anh đã gởi chữ của chúng mình cho em. Đẹp và dịu dàng lắm.
Em sẽ gởi chữ của em đến anh như đã hứa, chờ nhé.
@Eve
Enregistrer un commentaire