2.
Buổi chiều rơi xuống
Sao buồn quá đỗi
Tuyết đã ngừng rơi từ lúc nào
Như tiếng lặng thinh từ môi nhau
Có gì để làm mình vui
Chẳng lẽ âm thầm nghe lại bài nhạc cũ
Như lúc sẵn lòng quên đi trong giấc ngủ vùi
Giấc mơ nào đó không toàn vẹn
Như khi mình đến bên nhau
Chữ " Chúng mình " rơi rớt gãy đôi, từ lúc nào ta không rõ
Tình yêu < tự nó < đã có những điều không vui
Mỗi tháng hai trở về
Cánh lá nào trên cây còn sót lại
Như tiếng rụng vỡ từ chúng mình
Chúng mình không bao giờ còn lời hẹn cũ
Cho dù cả đến cả ngàn năm nữa
Mỗi tháng hai lạnh lẽo trở về
Chỉ như nỗi lặng câm giữa tôi - và - em
đăng sơn.fr
LoãngTan
Rồi
Có khi em lãng toan
Rồi
Muà xuân chưa trở về để chờ mùi ngọc lan
Bức thư tình ngày ấy
Rơi vào khoảng không có mùi tuyết
Lấp vùi đất lạnh
Ở thành phố muà đông
Rồi bài hát cho kẻ tình xưa
Chỉ là giọt mưa thừa
Như cỏ dại ở cổng trường thời áo trắng
Quyển sách cũ nát bià
Như những lời em nói
Rồi - từ đó - loãng tan
đăng sơn.fr & QuỳnhNgọcLan
© hoàng uyên mi
1000 bài hát CŨ
Đứng nán lại ở bờ sông lộng gió
Ném xuống viên sỏi trắng , lịm nghe tiếng gió
Tôi thả lòng oán trách em
Từ bài thơ đã đọc lại lần thứ 1000
Một ngàn lần oán trách
Cũng đã như không
Tình thơ không để gieo tiếng ác
Tình thơ là tình dịu, tình êm những đêm em thao thức
Ngọn đèn nhìn thấy em
Tôi mù loà trong ký ức
Từ một cái tên để gọi
4 giờ sáng đánh thức tôi và em
Em - Chim biển đi tìm hương ngọc lan
Ở một bài thơ tôi đã viết ngày xưa
Em xõa tóc đầy vai trên gối
Háo hức tiếng gọi thầm
Từ một điều nhung nhớ chẳng bao giờ rõ rệt
Em và tôi
Tiếng gõ trên phím chữ - ngón tay chạy rất nhanh trên phím
Là những lời tôi trách em
Là những im lìm tôi không còn ngôn từ để nói
Tôi chỉ là tiếng sóng dội lại
Ngóng nghe tiếng im lặng của em
Em mù mờ và mịt mùng như cánh chim biển
Biển dậy sóng
Từ nơi dấu kín nhịp tim tôi
Từ cổng Trưng Vương của người tóc xõa , áo dài trắng
Mùi ô mai, màu ô mai hồng hồng nụ môi đã chưa bao giờ biết hôn ai
Em tưởng chừng thấy tôi xe đạp trên con dốc đến đón em
Hẹn hò ở đầu cái quán có tiếng nhạc tình
Như thế - Làm như đã 1/4 thế kỷ
Hai đứa buông sách vở và mùi hương ngọc lan ở trang lưu bút
Ngỡ ngàng - đi xa
Như thế .
Tình cờ hương ngọc lan trở lại
Từ một nơi chốn như chỗ hẹn cũ
Như thế .
Những tình yêu không rõ tuổi tên
Như thế / Chốc lát / Và em bay đi
Dòng nước thời gian trong tôi ở lại
Thời gian theo sông trôi ra biển
Và
Từ đó , tôi đành nghe lại thêm 1000 lần nữa
Chỉ là tên một bài hát cũ mà thôi :
( BayĐiCánhChimBiển )
( đăng sơn.fr )
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire