CÁNH CỬA KHÉP TỪ MỘT GIẤC MƠ. ___________________________________ 




Nàng có nụ cười biết cười ở mắt 
Nàng có những buổi chiều buồn tênh 
Nàng mang thơ người dấu vào bài hát 
Nàng vẽ cho nàng cái thế giới gọi là riêng 

Hình như mọi điều ở nàng là không có thật 
Từ kỷ niệm cũ có hình bóng ngày xưa 
Bụi hoàng anh đã là một màu hoa nhớ 
Của cơn mưa bụi mờ ngày xưa 

Nàng mang thơ người làm tình khúc 
Chàng thơ đã như hoàng tử chuyện cổ tích 
( Trong câu chuyện cổ tích có cô công chúa ) 
Và cứ như thế,nàng hình dung và tưởng tượng 

Tôi không nằm trong giấc mơ ấy 
Tôi chưa bao giờ thấy chàng hoàng tử trong thơ nàng 
Ôi ! Những bài thơ tưởng chừng rất miên man 
Đã khép cánh cửa buồng tim tôi trao nàng...... 


Trần.K.Sơn