dangson.fr |
BIỆTKHÚC...
__________________________
Vẫn biết thế,tình là hư ảo
Cuối con đường là ngõ vắng chia tay
Vui một chốc rồi người về thay áo
Vẩn vơ đời chỉ như thế mà thôi
Vẫn là thế,cuộc tình ta là thế
Chẳng còn gì khi mọi điều không thể
Người xa người như thuyền rời xa bến
Thôi hò hẹn - cũng đành thế từ đây.
N.Duy Toàn
VÀ NHƯ THẾ...
khi đã lìa nhau
________________________
Nếu là mưa - Xin người đừng trở lại
Nếu là gió - Hãy tan loãng ngoài sân
Đừng nuối tiếc một màu hoa tàn rụi
Đừng than khóc những ngày ấy còn đâu
Nếu là thơ,hãy đốt tình thơ cũ
Chỉ là mưa rơi xuống quạnh lòng đau
Nếu yêu người,hãy trở về chốn cũ
Cứ yên lặng rồi cũng sẽ quên mau
Và như thế,tình ta là dĩ vãng
Giữ trong lòng rồi có lúc sẽ quên
Nếu còn nhớ thì nhớ trong câm lặng
Còn gì nữa một thoáng chốc tình rơi
Giọt lệ nóng hãy dành cho biển vắng
Nơi ta ngồi là kỷ niệm mà thôi....
Trần.K.Sơn
HƯƠNG của TÓC XƯA.
___________________________________
Buồn tìm về treo nắng trên thềm gió
Gió lặng thầm nghiêng bóng dậy mùa thu
Ta lặng lẽ ngồi đọc tình thư cũ
Chợt rưng lòng nhớ lại một lời ru
... À ơi gió thoảng sau hè
Em về nơi đó chẳng chờ tình ta
Bây giờ ta hái sót sa
Về ươm thương nhớ đợi chờ bóng em
Nhớ mùi hương tóc ngày xưa
Sao mà nhớ quá chiều mưa chung đường
Ta giờ biết vẫn còn thương
Người ta có hiểu nỗi lòng ta không ?...
đăng sơn.fr
MÙAMƯA.
Quanh trời trở lại mùa mưa
em về nơi ấy , ngày xưa qua rồi
Ta nghe mình nặng tiếng đời
Rưng rưng mưa khóc,nặng lời nhớ thương.
Trần.K.Sơn
viếtchomột
MÙAHẠCŨ__________________
Mùa hạ đã qua đi, đi xa lắm
Bóng trăng hạ trong bài thơ ấy cũng mờ nhạt
Từng đợt sóng của một thời biển xanh cũng nhạt nhoà
Như cụm hoàng anh đã tả tơi hoa
Hình ảnh em và tôi cũng trôi theo mùa hạ nhạt nhòa như thế
Em ra đi và tôi lặng lẽ khép cánh cửa
Tiếng sóng biển chìm xa
Ánh trăng mang tên mùa hạ cũ khuất xa
Tất cả rồi chìm vào quá khứ
Như sợi thuốc xanh đổi sang màu vàng nhạt
Nơi quán cà phê của một góc Cali mang tên Cà Phê Dĩ Vãng
Tôi ngồi lại vơí tách cà phê vừa đủ đắng
Dường như trong tôi còn sót lại vài điều
Từ một ánh biển xanh ngày ấy
Đã có một mùa hạ hồng trên bãi cát
Đã có một khoảng đời vừa thay mùa
Mùa của tôi từ nay không còn cái tên để gọi
Bởi vì...
Tất cả đã đi qua
Ánh trăng của mùa hạ đi qua
Màu nước biển một thời cũ đi qua
Hạnh phúc lại thoát khỏi vòng tay với thêm một lần nữa
Để còn mình tôi ngồi nán lại
Nhìn những buổi sáng, buổi chiều buồn tênh
Và thảng hoặc
Ngỡ ngàng
Khi nghe lại bài hát tên nguyệt hạ của một thời xa xăm
Sau bài hát buồn bã đến tận cùng ấy
Chỉ còn sự lặng thinh
Lặng thầm , lặng thinh ....
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire