.
CHUYỆN CỦA BÉ .
________________________________________________
Chuyện của bé và của anh chẳng có gì là lạ cả . Chuyện xưa như trái đất . Khi hai người quen nhau,đến với nhau như lửa gần rơm mà thôi .
Bé muốn lãng mạn và muốn đọc tiểu thuyết ba xu há ?
Vậy thì chiều bé - anh viết :
" ... "
Bé thấy 3 cái chấm như thế,bé la làng inh ỏi nhặng xị :
- Giời ! Dị mà nói là viết tiểu thuyết ?
- Chứ sao ? Ở ba cái chấm ấy là 3 chữ viết tắt .
- Trời ạ ! Có phải là chữ " anh yêu em " không ?
- Ai nói thế ? Chú sao yêu được cháu hả ,Xí Xọn ?
Bé dẫy nẫy lên . Bé đâu còn là con nít để ăn vạ chứ ? Coi kià .
Bé trở mặt cái vèo như đám mây héo úa :
- Nếu '' chú " không viết thì bé sẽ sinh sự á .
Ừ . Ừ ,bé - Để anh viết :
...
1.
Là một cơn gió mạnh ,bé ào đến bất ngờ,không kịp trở tay . Bé là cơn bão ở vận tốc 7 / 10 ( Biển động )
Bé còn trẻ,đầy sinh lực và đang chạm ngõ với đời . Ở bé,cái áo màu vàng rực có tấm bảng đề " on sale " là một cái áo đẹp . Một bài nhạc giật đùng đùng kiểu
thương mại như " Không Yêu Nữa Thì Thôi " hoặc là " Yêu một người,sống với một người " là top hit thời thượng .
Ở bé những ngôn từ như " Rất Máu " - " Rất Choáng " làm chú bị ngộp và hóng mặt .
Bé dòm chú,hai con mắt ngọc bích đẹp , vô tội vạ . Bé nói :
- Chú nhà quê ! Cổ lổ sĩ . Cỡ chú nên vào bảo tàng viện chung với lão Picasso .
Chú thấy quê khi đỏ mặt . Con nhỏ láo quá ! Dám nói mình cổ xưa . Trời ! Bé mà gặp chú thời ấy là bé rơi cái đùng .
Bé gân cổ ,ngang chướng làm chú muốn nổi cạu :
- Xưa rồi Diễm ơi !
Mẹ cha ơi ! Trong câu chuyện giản dị như thế mà bé đã nhắc đến hai kẻ mà chú chả bao giờ thích : Lão Picasso của tranh lập thể , ông TCS của ngày đại học thời áo trắng .
Ông bà ơi !
Bé không phải là một Diễm Xưa trong bài nhạc . Chú không có tên là Diễm của thời con gái . Picasso là người được ca tụng, đừng nhắc đến ông ta . Để ông ấy yên .
Để không nhắc đến hai nhân vật kỳ cục ấy,chú dẫn bé đi uống cà phê quán cóc .
Bé làm tiền chú :
- Quán có nhạc tình không,chú ?
- Không .
- Quán có bàn ghế đẹp không ?
- Không .
Mặt bé xầm xuống như cái bánh bao thiu :
- Chứ có cái gì hấp dẫn ?
- Thì ... có chú nè .
Bé chề cái môi: Chú xưa rồi .
...
Vậy mà bé cũng theo chú đi quán cóc . Quán ngồi chè bè ,xập xệ nhưng cà phê lại rất ngon . Chú gọi hai ly và kể cho bé nghe chuyện cà phê bí tất ở phố tàu Chợ Lớn .
- Ngon hăm chú ?
Chú cười :
- Ngon như ánh mắt bé đang nghía chú .
Bé cúi mặt :
- Chú kỳ ! Chú đang tán bé hả ?
- Ai nói là tán ? Chú người lớn mà . Bé xinh thì chú nói bé xinh . Mắt bé đẹp thì chú nói là đẹp . Mắc gì phải cong quẹo chứ ?
Bé chớp chớp mắt ,bất ngờ và tự nhiên :
- Chú nè ! Chú thấy bé đẹp há ? Thật không ?
- Chú thề với bé là bé đẹp ác liệt . Tiếc cho thằng nào vớ phải bé .
- Sao vậy ? Chú ác tâm quá !
- Người ta nói lấy vợ đẹp thì dễ mất .
- Chú đã mất bao nhiêu người rồi ? Họ ra sao ?
Vậy thì là phiền thật : Sinh sự thì sự sinh . Nhắc làm gì chuyện cũ thêm buồn . Nếu mình thích mưa thì nói rằng tình yêu là bóng mưa . Đến rồi tan , khi mưa dứt,mặt đất có mùi ẩm thấp và hoang vắng . Kể lại để làm gì cho đau lòng thêm ?
2.
Chuyện gì đến sẽ đến .
Anh đã có một ngày dài khá mệt nhọc . Định mở tv xem vài hình ảnh thời sự ,lại thấy mỏi mắt .
Mở hộp thư - Thấy chữ của bé :
" Ngày pha Đêm .
Chú thân yêu .
Bé chưa đi ngủ vì mải mê đọc sách . Quyển sách kể chuyện tình giữa hai kẻ bậm trợn . Đọc xong trang cuối,bé chưa ngủ được nên viết thư này .
Chú đang làm gì ? Chú đang đọc thư của bé ( hơ hơ he he ) Bé biết .
Chú đã nghĩ gì khi đi cà phê với bé ngày hôm kia . Chú không khai thật cho bé rõ những chuyện tình oái oăm, ác liệt của chú . Nhưng ... bé đoán và biết hết rồi .
Chú là một kẻ chuyên môn làm khổ đàn bà vì cái bậm trợn của chú . Chú khinh mạn,chú ra vẻ ngạo đời và ngạo mạn . Lẽ ra,bé rất ghét chú .
Bé đang làm một cuộc cách mạng để hạ bệ chú .
Bây giờ thì bé quyết định gọi chú bằng anh .
Anh không thích hay phản đối thì kệ anh .
Bé .
( Hãy trả lời thư cho em )
.......
3.
Không biết phải trả lời thư ấy như thế nào nên hắn im lặng như cách trốn chạy .
Hắn xin nghỉ một tuần,bị bọc lên thành phố núi . Chương trình chạy trốn của hắn mỗi ngày như sau :
7.30 - Thức dậy,chạy bộ,tắm ,ăn sáng .
9.30 - Dạo phố, lội rừng, chụp ảnh
12.00 - Ăn trưa ,xem phim ,đọc sách báo .
Buổi chiều,làm xong một giấc ,ngủ dậy đi bơi .
Buổi tối thì rủng rỉnh viết bài cho toà soạn . Giữa những chương trình như thế,hắn tắt ngấm cái điện thoại di động .
4.
Suy nghĩ rất chủ quan như thế ,hắn huýt sáo ra vẻ yêu đời ,tà tà dạo quanh phố phường vài bữa .
Hắn sợ nhất là vào cuối chiều,phố núi hay mưa . Ngồi một mình, nốc ly cà phê không phải là cà phê bí tất,hắn thấy trong đầu thiêu thiếu cái gì đó .
Chẳng lẽ ... ?
Còn hai ngày nữa là hết cuộc nghỉ hè kiểu chạy trốn rất hèn nhát . Hắn vừa mở cửa định ra đường với chiếc xe đạp mượn của chủ nhà thì hắn thấy chiếc xe hơi trờ đến .
Con bé thò đầu ra cửa xe . Chú ! Chú ! Anh !
Con bé mặc áo màu vàng tươi,quần jean thấy ngộ,tóc cài bím . Mặt phụng phịu giận hờn .
- Chú - á quên - anh trốn tui há ?
Hắn im ru ,chẳng biết nói gì . Thấy mình như trẻ nít phạm tôi . Con nhỏ " người lớn " kia vặn vẹo :
- Sao không trả lời thư cho tui hả ?
- Tôi ...
- Tôi cái con mốc xì ! Xưng bằng anh ha !
- Ờ , ờ ,anh.....
Con nhỏ xòe cho hắn gói quà cột nơ ,nói trống không :
- Nè . Cầm đi .
Hắn mở bao giấy,đút cái nơ màu xanh lơ vào túi quần . Đó là hai cái đĩa hát loại hòa tấu mà hắn thích , cộng thêm một tập album chụp chân dung của con nhỏ . Bờ môi,cặp mắt rất đẹp biết nói.
- Cám ơn bé.
- Cám ơn xuông vậy hở ? Dắt tui đi cà phê quán cóc như bữa hổm đi .
Lúc nhâm nhi
cà phê ,nhớ khen tui đẹp nha .
Hắn chịu thua,gật đầu quên hỏi là : Làm sao bé biết được anh trốn ở đây mà bé tìm ?
__________
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire