mardi 20 août 2013

Chuyện Chúng Mình






Hình ảnh đã đăng
dangson.fr -  La Rochelle 2013








...
CHÚNG MÌNH ...



.

" Anh thử kể chuyện của chúng Mình
Có thể viết tắt và gọn ghẽ bằng hai chữ " CM "
Em có thể đọc và giải mã theo nhiều cách - Thí dụ như : Chứng Minh
Chỗ ( của ) Mình
hoặc là ...
( là gì gì đó theo sự hình dung của em - miễn là em xếp cho đúng dấu ,đúng chỗ )


Bắt đầu từ một lá thư đến từ xa.Xa lắm !
Chỗ mà anh đã đến,đã đi qua..
Los của một sân bay trời đầy nắng và những khoảng mây mềm như bông gòn .

Ở một quãng Sunset Blvd,ngang những cửa tiệm
Và vào một khu phố đầy người đi bộ,
anh đã đi ngang, lơ mơ nhìn xuống vỉa hè
.. Nhìn những ngôi sao,những dấu bàn tay,những chữ ký
và không làm sao thấy mình có dấu ấn ở những thứ kỳ dị ấy
Anh đã phì cười với cái ý nghĩ kiểu Anti-star của mình.
Và anh chưa hình dung thấy em ? Em ở đâu ?


Quanh quẩn với những ngày như thế ,anh đã cảm thấy anh ghét vô cùng khu phố Tiểu Sài Gòn với những cấu trúc không ra làm sao .. Những tiếng ơi ới gọi nhau từ một phía hè bên kia phố,những thứ lùm xùm ồn ào của đám người tụ tập quanh một bãi đậu xe làm anh cảm thấy mình xa lạ .
Anh đi vào những tiệm bán băng đĩa nhạc, đã lạc lõng vô cùng với những tấm bảng đại hạ giá.
Và ...
Anh không tìm thấy anh giữa những điều mình thấy .
Anh chỉ có cái cảm giác thực sự yên tĩnh khi đứng ở quày sách báo và chọn tựa sách . Như thế,anh biết,trên đoạn đường quay trở lại Pháp,anh có điều để đọc ( và sẽ có thêm điều để viết )
..


Khi anh quay trở về
Mỗi buổi sáng,buổi chiều lặng tĩnh ngồi trức màn ảnh.Một mình như mọi lúc,Thì em ghé .
Anh thấy dòng chữ của em.Lạ lùng lắm .Khả ái,gọn gàng từ một lời chào hỏi......
Chẳng biết em đã đọc gì từ những trang chữ,từ một góc cạnh của ý nghĩ nào đó...Nhưng ..Em nhắc lại cho anh một vài hình ảnh của Los ......
Và từ đó .Cái thành phố thiên thần của phim ảnh và âm nhạc ấy hình như lại gần hơn với anh,anh đã đỡ ghét những toà cao ốc,những chiếc xe đỏm dáng và những tấm bảng quảng cáo choáng ngộp .

Từ em,anh giữ lại một con đường vắng,một hàng dừa lao chao gió . Gió có mùi biển mằn mặn nào đó ở cái tên của em.Một màu xanh rưng rưng nắng êm .

Phải rồi . Từ đó đã trở thành êm,ngọt, và dịu
..


Mỗi buổi sáng nơi em Ở đó rất ít mưa.
Mỗi buổi chiều nơi anh, ở đây có nhiều mưa .Mưa trở thành điều cần thiết như một đoạn chữ ở ngày nào anh viết - Chữ ấy có dấu một chữ NHỚ .Nhớ gì chứ ? Nụ cười của em khi mở máy,đón đọc những gì anh diễn đạt từ một bài viết ...


Em có thể quên đi tất cả những gì anh đã viết ở nơi này,nơi kia nhưng em đã giữ lại điều em cần đọc trên những bức thư .....
Đó là một trong những điểm hẹn ,vì ở đó,em thấy em có lại một khoảng trời con gái bồi hồi ngồi đọc thư tình .
..
(................................................. ................................)

Em có biết thế nào là Những Bức Thư Tình Dài Nhất Thế Kỷ không ?
Có lắm kẻ ba xạo khi bịa thư tình .Ta có nhiều cách viết thư tình..Dĩ nhiên là như thế.Nhưng ,chỉ có một con đường để đi thẳng vào tim của nàng mà thôi : Con đường ấy là cửa mắt của nàng khi nàng cho chữ của chàng trôi vào mắt .
Con đường từ đôi mắt đẹp đến cửa trái tim không xa lắm đâu .Nàng biết rõ như thế khi chàng viết :

" Đưa bàn tay của em cho anh nắm.Xoè bàn tay em ra để nhận tín hiệu đến từ anh ,em ! Tín hiệu ấy là chữ ký của một phần trăm nỗi nhớ nhung ( Khi em khẽ nhắm mắt,đó là lúc em nhận được thứ tín hiệu lạ đời đó )

.. Có gì khó đâu mà không hiểu khi anh và em - chúng mình đọc được những bóng tối đã dấu rất kỹ trong nhau )


Và từ đó,có chữ Chúng Mình .Đơn giản như thế thôi em .





đăng sơn.fr









dangson.fr - 2013
 ~~~~~ Happy Birthday to you ~~~~~~




Quán Mơ


Aucun commentaire: