.
Bây giờ tôi thử viết một truyện ngắn hết cỡ :
NGẮN LẮM .
Anh biết là như thế, em yêu anh chỉ vì em biết đọc và em đã tìm thấy một nỗi cô đơn .
Ở ngọn đèn đêm ,khi đọc những gì anh viết,em có thể nhìn thấy em .
Trong một chuyện tình,không hẳn là phải ở kề bên mới gọi là yêu .
2.
Lặng Thinh .
Đâu cần phải viết nhiều mới gọi là viết .
Viết gì ?
Viết truyện ngắn mãi cũng chán . Chuyện đời thật thì buồn lắm . Buồn ở hạt mưa màu hạ . Mùa hạ ở đây hay mưa . Em rồi cũng giống cơn mưa bất chợt - Đến rồi tan biến .
Tôi ở lại với cảm giác ngỡ ngàng .
Ừ - Em biến đi em .
3. CHỈ LÀ MƯA THÔI .
Dường như tôi thích mưa .
Chiều nay,gặp lại người cũ . Bàng hoàng,thảng hoặc . Hình như không còn gì để nói với nhau nữa . Hai đứa như hai tượng đá dưới mưa .
Đâu đó,có lời thơ của NguyễnTấtNhiên trở lại :
" Thà là giọt mưa,vỡ trên tựợng đá ..... "
Tôi nói với nàng - Ừ ,thôi . Đi đi em .
đăng sơn .fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire