dimanche 1 janvier 2017

Thêm Thời Gian ...

.

dangson.fr









______________________________________________________________




*

Bữa ăn tối giáng sinh ở đây giống y chang nhau , ai cũng dành riêng cho gia đình , ăn uống xong rồi mở quà , ngó nhau chúm chím cười thấy dễ thương như con nít . 

Còn đêm cuối của năm thì sao ? Như thường lệ, bạn bè quây quần ơi ới gọi nhau để họp mặt . Đến nhà bạn , đã thấy mấy chiếc xe đậu kín trên lề đường , đèn vườn lung linh nhấp nháy phát chóng mặt ( Có lẽ cặp vợ chồng bạn mình đang sung sức nên năm nay chơi đèn hết cỡ ! ) 

Bấm chuông, đẩy cửa vào nhà , thấy ê hề bàn ghế , ly tách và nghe đầy tiếng cười hi hi . Ai nấy đều xinh đẹp . 

Đưa cho bạn hai chai vang , nghe bạn hỏi uống cái chi khi bạn chỉ lên cái bàn đầy ấp chai lọ . Lắc đầu, xin bạn ly nước có cái màu của trái đào và 5 cục đá . 
- Bữa nay tu há ? 

Ai nói là mình tu chứ ? 

Tùy lúc , bữa nào hứng chí thì có thể lỳ một lam ( Làm một ly ) . Bữa nay thèm uống nước ngọt thôi mà . Nhạc từ hai cái loa đang để cậu Nguyễn Hưng hát ỏm tỏi, mình chẳng khoái chất giọng của anh chàng này tí nào, đứng tránh cái loa, cụng ly với bạn đàn ông . Tội nghiệp cho mấy nàng, mấy nàng loay hoay dọn đủ món ăn . Kể ra làm đàn ông cũng là cái sướng : Chỉ việc tán dóc và nhậu nhẹt khi có tiệc tùng.

30 mạng ngồi vào bàn, nghe vợ chồng lão chủ nhà mời nâng ly và phán câu Đít Cua khai mạc dở ẹt : 

- Dzô bà con . 

Rồi ai nấy hoan hỉ đớp hít . Sướng chết đi thôi ! Nhăm nhăm ? 

Vì đã ăn trưa quá muộn nên chẳng ăn gì, ngồi nhìn thiên hạ đớp hít làm gì cho chật chỗ ( ? ) Mở cửa ra cổng đi dạo . Trời không quá lạnh như năm trước nên tha hồ tản bộ ở những con đường vắng tanh . Thỉnh thoảng mới thấy một vài chiếc xe chạy vụt ngang, nghe nhạc vang lên từ lòng xe . 


Đi dạo là một cái thú khi tìm về với chính mình . Ngất ngưỡng với chút buồn vui nào đó . 

Nhớ lại lúc chiều, đi làm về, tạt vào thương xá, mua cho mấy đứa em vài món quà vì sau giáng sinh, họ đại hạ giá , thấy một con bé xinh xinh, tóc cột cái đuôi gà đang đứng trên cái xe đẩy đựng hàng, hai con mắt bé thấy mà phải mê, hai hạt nhãn tròn, tròn . Bé ôm khư khư một con gấu bông đang cười tíu tít với mẹ bé . 

Mẹ bé nhìn kẻ dưng đang ngắm nghía con mình, bà nhẻn môi cười . Lòng thấy ấm và vui, móc túi quần, tìm hai viên kẹo , dúi vào tay bé . Bé ngước lên tìm mắt mẹ - Mẹ gật đầu, thế là bé hí hửng ăn kẹo . Định quay đi, thì thấy bé đưa cho con gấu nhồi lông . Mắt bé cười . 

- ..... ? 


Bà mẹ nói : 

- Nó muốn cho ông đó, ông nhận đi . 

Hỏi bé con : 

- Bé à ! Bé tên là gì - Bé ? 


- ... 


Mẹ bé nói hộ bé : 

- Nó tên là Alice, 6 tuổi . Cháu bị câm từ lúc lọt lòng . 

Ôi ! 

Bé con không nói được thì làm sao tôi biết được con gấu của bé tên là gì ? Tôi nhận lấy con gấu bông, nhét vào tay mẹ bé một tờ giấy trị giá đoán thầm tiền của món quà lạ lùng ... 


Sao lạ quá ! Sao vừa thấy buồn buồn cộng với cái vui bất ngờ ? ! Hay tại là tâm hồn có điều rất nhạy cảm dấu kín ? 



Không biết câu trả lời khi tiếp tục bước trên vỉa hè đầy lá khô đang khô xác bây giờ . Thấy mấy căn vườn sáng đèn thì bước đến gần để ngắm . Nhà kia lạ quá, họ treo nguyên chiếc xe đạp trên ban công có gắn dây đèn chung quanh hai bánh xe . Đang ngơ ngẩn ngắm nghía cái tác phẩm nghệ thuật ấy thì nghe gừ gừ tiếng chó sủa vang . 

Đó là chú nhỏ nhe răng với bộ lông có hai màu trắng đen, chú nhóc bị nhốt ngoài vườn trong khi cả nhà nó đang tụ tập ăn uống đón năm mới . Nhìn chú, băng qua bên kia đường để chó yên tâm , vậy mà nó cứ chồm lên song cổng gỗ để gừ gừ gâu gâu . 


Thấy buồn cười, chẳng lẽ quay trở lại, thọt hai tay vào túi quần để gừ gừ lại với nó và nói với nó rằng : 

- Mày biết tao là ai không , nhóc con ? Bữa nay là tết tây nên tao muốn hiền để không sủa lại với mày . Tao có tên là Ngụy Húc . Khi tao húc, tao sẵn sàng . 




Mà thôi, muốn mình thấy mình dịu đi , mình hiền lành như một con gấu nhồi bông từ bàn tay của cô bé ấy của một buổi chiều cuối năm . 



Gâu Gâu ơi ! 











đăng sơn.fr 
( to You - Alice .2016.2017 ) 


































Aucun commentaire: