dimanche 31 août 2014

** BóngTối



*

























 BT -




    Mỗi lần đi đâu nghe nhạc , tôi ghét nhất là nghe nhạc với ánh đèn néon nhạt nhẽo sáng rực .


    Khi làm việc thì dưới ánh néon , ta thấy rõ . Khi vào một quán ăn , đèn néon làm những món đồ ăn nhạt phèo cho dù là đầu bếp cừ khôi .



*

     Em và tôi , chúng mình yêu ánh mặt trời buổi sáng .

    Buổi sáng thức dậy, đứng ở ban công hứng gió , nhìn mặt trời thức dậy trên mặt biển, thứ ánh sáng nhẹ nhàng, long lanh như mùi cà phê đang nhỏ giọt và em . Em đang hong tóc, em nhìn tôi với thứ ánh sáng mới tinh để chúng ta bắt đầu một buổi sáng .


     Mỗi người đều có cho mình mỗi cách thức để bắt đầu một ngày . Ở ngày nghĩ, rãnh rỗi, tôi thức sớm , nhìn em.  Tôi  không bắt chước những đoạn phim tình để cúi xuống hôn trên má em hoặc trên vùng tóc rối ( tôi để em ngủ ngon , biết đâu em đang xem cuốn phim tình ái nào đó trong cơn mơ .... )


      Khi em trở mình, tỉnh thức, là lúc tôi đứng ở ban công nghe tiếng sóng biển rì rào . Không quay lại nhưng tôi biết ánh mắt em đang đậu trên vai áo tôi, tôi ngửi thấy mùi tóc, mùi thân thể em .


      Tôi thích hà tiện những lời nói để không hỏi " Em ngủ ngon không ? " Ngủ ngon, ngủ đẹp hay không không phải là vấn đề . Em thức dậy, em có tôi ở sáng sớm - Là đủ -


     Cà phê đã pha sẵn , em đừng mở radio nghe tin tức vì tôi sợ những bản tin về bạo động, chiến tranh chém giết ....   Chúng mình biết chúng mình cần gì để tặng mình một ngày đẹp với nắng lên cao .


    Ở dưới kia, cặp tình nhân đã thức dậy sớm đi dạo trên bãi cát . Bàn tay trong bàn tay, bàn chân dẫm trên cát .Ngoài xa kia , còn lắp ló ánh đèn của những tàu đánh cá về bến . Tôi cười với em khi hình dung cái giỏ đi chợ của em và câu em hỏi " anh thích ăn món cá gì ? "


   Rời nụ cười, quay lại, dụi mũi vào vùng tóc em, thèm nghe tiếng " ư ư " nho nhỏ của em . Kiểu ư ư như một chữ ký từ ngày mình bên nhau .


   Ư của một đêm khuya kia . Ư khi mưa kéo về trên tàng lá giữa phố và tôi nghĩ đến những nụ hôn trên  vùng cổ em .    Tôi đã rời cái  ư ư quen thuộc ấy vì tôi sợ tôi không đủ sức cầm lòng ở giữa hàng mưa trên cánh dù .


   Thôi Nhỏ - Đàn bà ơi, đừng ư nữa ở buổi sáng này . Ngồi vào bàn , chậm rãi pha mấy giọt sữa vào cà phê của em và ngồi nhìn tôi lật vài trang tạp chí . Tôi chọn bài nói về đàn bà và tình yêu để có chuyện kể cho em nghe khi mình lái xe ra phố chút nữa . Tôi sẽ chọn mẫu chuyện buồn cười nhất để đón lấy tiếng hơ hơ hi hi nào đó .


    Dường như tôi đã học cách thức khi tôi yêu em . Hình như em cũng đã có cái thói quen nói rất ít khi nhìn tôi đọc sách . Em nhẹ nhàng rời chỗ ngồi , đến máy mở nhạc nhẹ, tôi biết cái playlist của em có những khúc giao hưởng dương cầm hiền lành .

   Nhạc trải dài, thênh thang ,tôi nâng ly  cà phê sữa của em  nhấp ké một ngụm để  nhăn mặt vì em  uống ngọt . Ngọt thì cà phê sẽ mất vị arôme .


 - Mặc kệ em .



   Biết rồi - Không mặc kệ thì tôi làm gì được em chứ ?

     

**



   -  Mình đi đâu , anh ?


    Em mở tủ , chọn màu quần, màu áo . Đôi mắt em có mấy câu hỏi thầm :


  - Bữa nay có chụp ảnh không ?  


 Rồi em hỏi, nữa :


  - Chụp tui đẹp ha ? Chụp tui mặc áo hở  chút ngực.... ?



  Tôi làm mặt nghiêm, tôi lắc đầu . Và em hiểu để ăn mặc kín đáo khi em đi bên tôi . Em đã ngừng trách móc là tôi độc tài khi không thích em mặc áo kiểu lộ liễu .


   -   Bộ ông muốn tui như mấy bà Ả Rập chùm khăn kín mít ?


  - Em nè, nè . Tôi không theo đạo hồi giáo . Nhưng .....


- Lại nói kiểu bỏ lửng . Thấy ghét !


    Đứng ngó em đang sịt chút nước hoa của Chanel lên cổ áo, tôi sực cười nhớ lại tấm ảnh chân dung của cái bà già lựu đạn ấy với cuốn phim ở tv vừa chiếu . Ơi trời ! Người đàn bà đẹp  không cần phải trang điểm  rực người , không cần sức nhiều nước hoa thì mới là đẹp .


    Tôi giữ lại ý nghĩ về cái đẹp để dắt em đi dạo . Tôi thích ngắm ánh mắt em dạo chơi ở những cửa hàng, những cửa kính đủ sắc thái khiêu dụ và tôi ngờ ngợ sợ hãi khi em ngừng lại lâu trước những tiệm nữ trang . Ôi ! Đàn bà và tất cả những cám dỗ .



    Xe rời phố, loanh quanh ở những con đường dẫn đến những cửa làng mạc , ở những chỗ không quá nhộn nhịp để tôi có thể tìm những thứ ánh sáng cần thiết . Trời nếu muốn nắng thì nắng, trời làm mưa thì cứ mưa , tôi có cách của mình, tôi có thể nhờ cánh vai của em khi muốn chụp thử một kiểu khác biệt những tấm ảnh đã chụp .

    Những ngón tay em, vòng eo của em, bàn chân cởi giầy để chần của em trên mặt suối cũng là những thứ mà người chụp ảnh cần . Miễn là em kiên nhẫn chờ tôi chỉnh máy ....




     Chúng mình đã tháo  hai cái đồng hồ đeo tay, đã cúp hai cái phones để chẳng bị thời gian và ai đó làm phiền .


    Thiên hạ đang nhao nháo với tấm bảng quảng cáo của hãng Trái Táo về cái Iphone sắp sửa ra đời thì kệ họ .


    Em và tôi . Mình không bao giờ là họ .



   Tôi có em ở bàn ghế, ở góc tường của một quán nước để đèn ấm áp . Tôi chìm say trong ánh mắt em .


   Chìm lĩm như khi mắt tôi tìm em ở vùng vai trần khi mình  về nhà, đứng cạnh nhau ở ban công và cùng ngắm hoàng hôn .


    Tôi ngửi mùi tóc, tôi nói riêng với rừng tóc đàn bà :   Anh mê thứ bóng tối nơi em .


   Trong bóng tối đang đậm hơn ấy, có tiếng em thở, tôi lại nghe tiếng ư ư . Nho nhỏ ....










      đăng sơn.fr







Aucun commentaire: