mercredi 4 mars 2015

- ( - ) Rơi em vào anh .

.







dangson.fr









....





 ( .Buổi trưa ở Paris  . )
..
Bây giờ là 3.15 pm .
 Anh chưa có cái gì nhét vào bụng .
Chỉ có ly cà phê th 2 làm cồn cào bụng .
Anh bắt đầu cạu cọ khi bao tử bắt đầu kêu đói . Anh có thể  nhấc phone  để order một cái Pizza to bằng cái bàn để gừ gừ nhai và làm việc .



Anh cũng có thể  gọi một tô mì hoành thánh để lót bụng qua ngày và làm việc đến 7. 46 phút pm .




..

Vậy mà -
.Nhận được hai cú điện thoại của họ, anh thấy ứ, thấy no lắm rồi .
 Họ đang muốn giỡn mặt với anh ở một ngày không có nắng đẹp .
( Họ thấy anh hiền , hiền , họ làm tới )
 ( Kể cả 3 con nhóc ở Studio Nous - Chúng Mình - nữa . Họ phone liên tục khi đang thực hiện trò  điểm phim cho mục radio mới thành lập ) ...


Anh nói với  họ , và tất cả mọi người :
 - Laìssez moi tranquille ! Để tôi yên đi !
    Và anh  cúp điện thoại .
(   Em biết là khi  làm việc quá nhiều, anh hay bị tưng bất tử, anh  không quá tử tế )
Anh sẽ gừ gừ như con cún và anh cắn !
Khi anh cắn, anh biết  là mình sẽ ân hận trong vòng 10 phút sau vì ....
 ....


 Em !
Em !


 Làm cách nào để anh đừng gâu, gâu , đừng cắn, đừng húc như con dê háu đói ?


 Em -

 Làm sao ? Làm sao ?
 . Ở ngoài cửa sổ cuả anh , trời đang đẹp lắm ! 13 độ C -


 Em -
  Ở cuốn sỏ Agenda của anh , có nhng cái hẹn ở con số 7.45 pm !


 Em -



Anh không phải là người máy để nói : Bonjour và biết giả vờ cười tươi ở môt ngày quá sức .
...


 Em -


 Anh chỉ còn một  vài cách  duy nhất :

1. Nhấc phone - Gọi em một câu :
- BJ . Comment ça va ?
 Em thế nào rồi ?


 Anh chờ nghe tiếng em hí hí ở đầu dây nói và em kể về em .


Em nói gì ?
Đừng kể chuyện  bị kẹt xe ( anh sẽ khùng lên ! )
 Đừng kể chuyện năm nay trả thuế quá nhiều ( anh sẽ cạu cọ !)


  Nói gì cũng được, trong vòng 10 phút ,  em có thể nói xạo, em có thể nói là em nhớ nhung anh cho dù là giả vờ nhớ nhung .
 Em có thể kể về câu chuyện trời đã rơi tuyết từ  hai ngày nay .

 Ừ mà em !
 Ừ mà !


 Anh thèm đi bộ với em ở ngày tuyết trắng xoá ở tất cả những ngã phố,
 Bàn tay em  ủ rất  mềm trong bàn tay anh .
 Ở đầu ngã phố kia, anh thấy có cái quán cà phê và cái bàn còn  trống chỗ,  anh thèm kéo em vào cái bàn ấy , ngồi bên cạnh em , sưởi ấm mình bằng ánh mắt em và gọi ly cà phê thứ 3 trong ngày và khóc lóc :
 -Em !
 Em -



 Hãy để anh rủ rỉ , lèo nhèo với em trong vòng 5 phút ngắn ngủi  mà thôi . Rồi anh sẽ cười rất tươi , anh sẽ uống cạn ly cà phê của Ý đại Lợi và giả vờ lãng mạn như lời đối thoại của anh chàng Parisien khi nói :

 - Anh đang thèm tuyết rơi cả buổi chiều nay . Anh thèm bỏ tất cả việc đang làm . Thèm đưa em về căn phòng có đèn màu hồng  ở 4 góc tường . Thèm mở máy  hát nghe bài Tuyết Rơi  và làm rơi tuyết trên vùng ngực hồng của em .
 Khi tuyết rơi nhiều như


 thế , anh cũng rơi rơi để em rơi vào anh .
 Có thể như thế, không em ?




 đăng  sơn .fr
( muà đông Paris )





























..

Aucun commentaire: