vendredi 13 mars 2015

( ) KHÚCTÌNHtháng3

.



dangson.fr




   Mình không phải là kẻ chạy theo phong trào thời trang - ( Tất cả kiểu thời trang thời thượng nào cũng sẽ bị đào thải sau một thời gian ngắn như những kiểu cọ ghép nhạc liên khúc , như kiểu báo chí tải tin giật gân kéo khách tiêu thụ .... )


        Vậy thì, dịu dàng ngồi xuống, viết kiểu riêng của mình .



photo by NT

















 1.
  ( Để Đón Tháng 3 Về )

 
    Tên của tôi là Chữ .

   Có lúc chữ ghép lại như cơn bão tố đầy trời , chữ thịnh nộ hung hãn quét sạch làng mạc, thành phố ( ở những chỗ ấy có tất cả những sự hung hiểm tàn ác của lòng người ... )

   Mà thôi , đã tên là Chữ thì nên dịu dàng hiền lành như tia nắng của một ngày đi dạo trên bờ sông của tháng ba .



 2.
  ( Để có thời gian ở lại Bên Nhau )


      Chữ rất thích tựa đề như ở trên nên  nán lại , dùng thời gian ở lại với nhau . Thời gian có những đặc tính riêng của nó . Nó hờ hững kiêu sa như hình bóng tiểu thơ con nhà đài các .

     Có những lúc, tôi bỏ quên nó để lại gần  bên em .

   Em biết để làm gì không ?  Tôi nếm thử chất đắng ở ly cà phê thứ 9 trong ngày của em . Tôi đã muốn bỏ thêm một viên đường vào ly cà phê ấy để em có thể ngọt . Ngọt thêm một chút như ngày nào tôi có em ....

   Thời gian đang trôi ở tách cà phê cuối ngày nơi em và nơi tôi .



3.
( Rơi Em Vào Anh )


       Có những thứ đồ rất dễ vỡ như pha lê .
       Khi mua một món hàng , người ta hay để ý ở chữ ' Cẩn thận - Dễ Vỡ '

      Còn em thì sao ?

     Em có mong manh , dễ vỡ không ?

    Nếu em nhỏ nhẹ để gật đầu như cách thú nhận thì tôi đưa bàn tay cho em nắm . Tôi không mong manh dễ vỡ đâu em . Vì thế, khi viết, tôi biết mình viết gì và vì sao thích viết .





....










4.

  TìnhChữChoThángba


  Sớm !

 Nhẹ nhàng với sương mờ ngoài kia . Đoán thầm, có lẽ sau màn sương thì trời sẽ đẹp hơn hôm qua hôm kia .

   Có lẽ sẽ tươi nắng , sẽ quên là có lúc mình đã không được dễ chịu, dễ thương cho lắm ở vài bài viết .


       Đôi lúc , mở những trang viết cũ mới , lẩn thẩn đọc lại , thử biến mình thành kẻ khác khi ngồi đọc ( Có lẽ , lắm khi họ lắc đầu chóng mặt và có lúc muốn quạu cọ, nổi giận ... )

     Khi họ nguội lại , mình dịu lại ( như buổi sáng lành lạnh nhiều sưong mờ ) mình thèm nhẹ nhàng để nói : " Phiền tôi mà làm gì ? Tôi có khi là hơi lạnh ẩm và là hiện thân của một thứ ngôn ngữ mờ sương .

 < Có lẽ, khi sương mờ tan, chữ sẽ ngập nắng ấm để ấm hơn . Ấm như  những tình khúc từ máy đang nghe .....










đăng sơn.fr

























...


Aucun commentaire: