mercredi 4 mars 2015

( ) TìnhThơChoTháng3 .

...






























. ane



anh vẫn yêu em trong thầm lặng

cho dù em câm lặng

cho dù em ngoảnh mặt ở tháng ba

muà xuân trờ về

buồn bã

như bài thơ




anh vẫn nhớ em - cho dù không nói

những tháng ba trở về

ngày và đêm lê thê

...



Tháng ba, vườn nở hoa

Anh ngồi im như người chết

Trong lòng còn khúc hát :

" anh vẫn nhớ em

như một chút gì còn lại ở nhau ...... "


đăng sơn.fr & m@anh
























MuàTháng3

Ở chỗ mà ta đã đến và không ở lại
Còn xót lại một muà lạ lùng
Lạ như lời từ ly mà chẳng ai nỡ nói
Chỗ mà những con dốc bàng hoàng  dấu nhẹm lời của gió
Từ một bài thơ cũ đã ghép lại  giữa tên nhau
( một thời dĩ vãng đã xanh rêu


Ở chỗ có những thứ cỏ cây không hề có tên gọi

Tôi để lại một thoáng nhớ nhung
Cho dẫu biết là những nỗi nhớ ấy chẳng bao giờ cần thiết
Vì tình yêu, có lẽ không bao giờ làm mình ấm áp
Khi em và cả tôi nữa
Chúng mình quay lưng bỏ lại thứ ánh sáng
Từ một tháng hai, tháng ba trời còn lạnh ngắt
Trên lưng con phố núi
Giữa lưng lửng một bài hát ở nơi hẹn cũ

Bao nhiêu năm tháng qua đi

Bao nhiêu ngày tháng ba trở về
Bạc màu trên mái tóc thề

Đã chẳng ai thề gì với nhau

Chẳng ai đã đòi nhau thề thốt
Như những chuyện tình không nỡ lòng kể lại

Những tháng ba của em và tôi , trở lại

Thảng hoặc mơ hồ
Như bài thơ còn sót lại
Rồi sẽ quên khuấy
Vì thời gian không bao giờ ngừng lại
Như trí nhớ và sự câm lặng giữa em ( và tôi )

Thế thôi thì thế thôi .




đăngsơn.fr .



.                                        dangson.fr





















.












       Như
                           MộtChútGìCònLạiỞNhau .




 Em 
 rồi như dòng sông cạn
em chờ tháng ba về
Đám lục bình trôi, trôi
Nỗi buồn nào đó như phù sa
Dấu từ nỗi nhớ của kẻ xa nhà

tôi đi xa , xa lắm
 rời những tháng ba vẫn trở lại chỗ em ở
lấp ló đâu đó những cơn mưa trộm
như kẻ đi ở nhờ
đói lòng, đói tình và đói cả hơi ấm


kể gì nữa cũng bằng thừa
ở vũng mắt em ,khi ta hờ hững quay lưng
ta có gì để kể nhau nghe
những chuyện tình , lúc nào cũng có thể buồn bã
như tấm ảnh đen trắng mà tôi đã chụp cho em :
một nửa nhung nhung, một phần tư nhũn mềm

Thời gian nằm lẻ loi ở giữa ngón tay em từ tháng 3 ở thành phố hiu quạnh ấy
Đã trở thành dĩ vãng vàng vọt ở bàn đêm tôi ngồi viết
Viết để quên đi những điều cay và đắng
Quên những chuyện đời có khi chẳng vui

Quên những dòng chữ hoang mang và những cái tên em đã chọn
Như một bút hiệu để dấu đi thực thể của mình
Từ ánh sáng lấp ló nào đó của bình minh
Từ một ánh trăng màu hạ không có thật
Vì những đường cong của ảo giác

Còn gì lại ở nhau ?
Còn chăng là sương mờ qua chân tóc
Tóc làm gì biết viết và biết hát
Tóc chỉ là nét trừu tượng khi người ta  có thể nói về nhau
Và vài nỗi nhớ không bao giờ trọn vẹn
Như thêm một bài thơ nữa kể chuyện em .....

đăngsơn.fr & NhưThảo .












   8 Chữ Nằm giữa Bài Thơ Mưa




Đúng ra mình chỉ người dưng
Mà sao mưa ướt , giữa đường gặp nhau  '
      


Đó là hai câu thơ không giống ai ở ngày ấy , hình như là ngày mình biết mình thất tình một cách kỳ cục .

Phải rồi mà - Người ta là kẻ dưng qua đường ở buổi chiều mưa .  Người ta không có dù che đầu, ướt thì kệ người ta ở đầu ngã đèn đỏ .

 Mắc chi để mưa ướt bài thơ chứ ?



Mưa rơi như thế và em ướt như thế
Tôi thèm làm chiếc dù giữa trời mưa
Thèm làm em ấm ở ngôn ngữ, đáng lẽ thừa
Người ta đã thừa những điều đã có
Mà tôi vẫn thiếu hơi ấm giữa đường mưa

Mưa - có khi làm mình chạnh lòng
Mắt mình như mắc nghẹn ở mái tóc
Bàn chân ấy , bàn chân nhẹ trên đường
Đường mưa đưa em về bao nhiêu ngã ?

 Có  ngã nào cho tôi có thể về chung
Chung nhau một chút đường mưa
Tôi về, tôi nhớ cho vưà lòng tôi

Ở em, đón một tiếng mời
Mời nhau ở chỗ nụ môi giữa trời .



   Mái tóc ấy .
 Bờ vai ấy khuất cuối ngã phố .

( Chỉ còn lại bài thơ ngỡ ngàng - Không giống ai  ).




 đăng sơn.fr






........

Aucun commentaire: