.
BIỂN XANH để thấy Chợt Nhiên ...
_______________________________________________
Mùa hạ còn dài.Hồng rực một phía trời nóng.Nóng hừng hực trên từng con
đường trong thành phố.Xe chạy chậm dưới những hàng cây,chợt nhiên nhớ
lại một ca từ của một bài hát mới vừa nghe .
Bài hát viết :
"...nắng vương vãi trên ngọn sóng cao
chiều mùa hạ nơi mình đang dạo bước
mắt em xanh như màu nước biển
biển xanh, xanh như mây trời
hạ hồng, hồng như ....
Hồng như môi em giữa chiều ngập gió.Hồng như nụ hôn không lấy gì
làm vội..Hồng như......"
Bài hát lạ lẫm,ca từ có đâu đó đủ màu sắc của một thời thương yêu....
Xe đang chạy ra biển.Thành phố biển không xa lắm.Chỉ vài đoạn đường
cong,đường thẳng là đến.Phố biển buổi chiều có nét dịu dàng..Phố hiền
ngoan lắm.Phố có những triền dốc cao để ta có thể đứng yên nhìn xuống
bãi cát vàng lấp lánh gió.....
Mỗi người có một cách thức riêng để yêu biển khi nhìn biển. Đã từ
lâu,tôi có cách của mình : Đi dạo theo dọc những hàng cây trên con
đường thoai thoải dẫn từ đầu cây cầu nổi này đến cây cầu khác cuối con
ngõ có những chuyến tàu đang đợi khách du lịch,tôi thích thú ngắm nhìn
từng đoàn người đang vui vẻ bước lên xuống những chuyến tàu.
Biển lộng gió.Biển đẩy lại những hình ảnh,những kỷ niệm từ một ngày nào.
Tôi thử không nhắc đến kỷ niệm của riêng mình ở buổi chiều nay.Cuốn
sách truyện nằm gọn trong túi xách đẩy tôi lại một cái quán nước .Tìm
được một chỗ ngồi khá yên tĩnh,tôi mở trang sách .Những trang giấy
cũng đang kể về một chuyện tình nơi phố biển :
" .....
Biển mênh mông một màu xanh ngút ngàn, cát và sóng lăn tăn đùa giỡn
với nhau trên những ngón chân của khách dạo biển. Mùa hạ vẫn còn đây,
ngày còn dài với màu hồng rực từ phía chân trời.
Con sóng lớn từ ngoài ập vào bắn tung tóe những hạt cát mịn đang nằm
ngoan ngoãn trên bờ. Những sợi nắng vàng nhảy tung tăng trên con sóng
chạy vòng quanh bãi cát trắng.... Em đang chờ anh đến từ những con
đường dẫn ra biển từ thành phố trên cao... Ơi ;anh có thấy tóc dài em
đang bay theo những làn gió chung quanh ? Ơi; anh có thấy ánh mắt em
đang reo vui vì mình sẽ gặp nhau trong phút chốc ? Những ngón tay đang
nhớ nhau vì chúng nó đã hẹn hò với nhau từ lần gặp gỡ trước....
Này anh, thời gian chờ đợi như dài ra, cái nóng như nồng hơn, hơi biển
như mặn hơn để em chìm đắm trong niềm nhớ nhung mong đợi và biết rằng
anh sẽ gần kề trong phút giây.
Cái nóng, cái nắng của mùa hạ hồng chung quanh, nhưng em đang đươc gió
mát từ biển ve vuốt trên từng phân vuông da thịt. Ơi, hạnh phúc là
đây, hạnh phúc hình như đang có màu sắc, em thấy hạnh phúc đang có màu
xanh của biển, màu hồng của mùa hạ, màu vàng của nắng, màu lấp lánh
của bãi cát, màu trắng của mây trời, màu nâu của ánh mắt tình tứ từ
anh, màu hạt dẻ từ màu mắt em.... Tất cả trộn lại, em đặt tên là Màu
Hạnh Phúc nhé anh....." (by m@anh)
Vậy ư ? Thế sao ? Cuộc tình nào cũng bắt đầu bằng nỗi mong nhớ đợi
chờ. Ngồi ở một thành phố biển,ngắm nhìn bãi cát rực màu chiều.Nhâm
nhi một ly nước ,thả mắt đi dạo trên những dòng chữ viết về tình yêu
cũng là một cách nhẹ nhàng thở và sống. Tôi đặt tay lên trang sách như
thủ ve vuốt những ý nghĩ của chữ chạy dài theo từng ý nghĩ.Và bỗng
chốc,tôi nghe tiếng chiều rơi.Nhẹ.Êm.
Nhẹ như hơi thở mang mùi gió biển.Êm như một màu hạnh phúc đứng từ
xa để ngắm nhìn.
Chiều rơi chậm.Chiều đang rơi.Và tôi biết mình sẽ có cái hẹn với
trang chữ tình yêu như thế cho buổi tối nay.Những trang chữ của một
mối tình bắt đầu trên biển lúc nào cũng làm tôi say.Say !
* LỜIbiểnru
_____________________
về nghe biển khẽ lời ru
tưởng như tình đã ngủ vùi trong ta
tưởng là nhạt dấu chân ngà
tưởng như tình cũ chỉ là vết rêu
về nghe phố biển ru chiều
có lời hẹn ước với niềm quạnh hiu
biển xanh một góc tình yêu
tím ta một phố ở nhau ngày nào
________________
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire