dangson.fr
Ai có thể Dễ Thương hơn Nhỏ chứ ?
____________________________________ nguyễnthịLoanPhiên
Câu này chỉ có một người trả lời được là người trong cuộc .
Người ấy tóc lỡ cỡ ngang vai . Sáng đi làm, tối tối sợ thấy trống trải vây quanh . Tập tành viết . Viết những câu chuyện loanh quanh chẳng ra đâu vào đâu, thỉnh thoảng có vài bạn đọc vào thăm viết vài câu góp ý . Và cô gặp anh sau vài lần giao lưu .
- Cho anh gọi em bằng Nhỏ được không ?
- Uh ! Chi vậy ?
- Uh là chữ viết của Ô - Chỉ sự ngạc nhiên . Coi bộ anh rất nhà quê ?
- Uh ! Nhỏ kỳ cục .
Anh làm Nhỏ cười trên mặt chữ ở cái khung cửa nhỏ xíu bên góc trang máy vi tính . Anh ở rất xa Nhỏ, chưa thấy mặt Nhỏ laân nào mà sao lại đòi gọi người ta kia bằng chữ Nhỏ .
Lỡ là người bên kia có khi lớn hơn anh cả 20 tuổi thì sao ?
Anh không trả lời câu Nhỡ Nhỡ thắc mắc như thế của người kia .
Chuyện thăm hỏi nhau là chuyện bìng thường mà thôi . Bình thường như ngày kia, anh tò mò :
- Dễ thưong như Nhỏ , chắc có nhiều người theo Nhỏ lắm . Phải vậy không ?
Nhỏ xí cho một câu , chòng chành :
- Biết nhiều về người ta để làm chi ? Em cho anh gọi em là Nhỏ là may lắm rồi .
Hai người có tính ngang ngạnh giống nhau nên lời qua tiếng lại rồi thinh không mà không ai hỏi han ai nữa .
....
Khuya nay, mở máy đọc bài ở Net . Thấy khung cửa bật đèn .
Bên kia có người hỏi : - Anh đang làm gì đó ?
Ngạc nhiên lắm:
- Nhỏ đó ư ? Còn sống há ?
- Bộ muốn trù cho em mau chết sao ?
Rồi im bặt -
Phải rồi . Khi Nhỏ lại biệt tin, biến mất, anh giữ lại một câu đã lỡ khen em :
" Ai có thể Dễ Thương hơn Nhỏ chứ ? "
....
|
dangson.fr |
NHẬT KÝ của Nhỏ .
__________________________________________
đăng sơn.fr &
@nguyênhạ
Về đến nhà , ướt như chuột lột vì cơn mưa quá bất ngờ . Mở xách tay, thấy hết hồn vì bị mất quyển Nhật Ký .
Nhỏ chụp cái nón, đội vội vã lên đầu , lao ra cửa . Mưa mù mịt, mưa và gió quyện vào nhau như muốn cản bước chân . Lấy tay vuốt mặt, lạnh run , Nhỏ dáo dác nhìn xuống đất . Tìm một chập lâu rồi thất vọng muốn khóc .
Thất thểu về nhà, bỏ bữa ăn chiều, leo lên giường chùm chăn kín mít như bị cảm sốt . Có nhiều thứ mà Nhỏ đã đãng trí làm mất , Nhỏ tiếc một thoáng rồi quên đi . Quyển Nhật Ký này là điều quý giá nhất vì là những trang giấy mà Nhỏ và anh đã viết cho nhau , kể lể đủ thứ chuyện .
Nhỏ ngồi dậy, gọi cho anh,báo tin . Anh la lối um xùm, anh đòi giận Nhỏ ít nhất là hai tháng .
Chuột dưới chạn bếp đang kêu chít chít . Nhỏ đang thút thít giống tiếng chuột . Nhỏ lè nhè :
- Thôi đi . Giận Nhỏ chừng một tuần thôi . Giận em thì lấy ai để gọi là Nhỏ ơi, Nhỏ ơi mỗi lần ?
Ngày mai, Nhỏ sẽ cố gắng đi lòng vòng hỏi thăm xem có ai nhặt được quyển tập có chi chít chữ ấy không ?
/ Ai lỡ có nhặt được - Xin đừng đọc nhật ký - Tội lắm ai ơi ! /
Nhỏ ở Trang Sách .
________________________________ N.DuyToàn
|
dangson.fr |
Nắng muà hạ khiến ngưòi người thích ra đường dạo phố . Muà hạ kéo khách du lịch đi đầy khắp ngõ hẻm . Anh không là khách du lịch đến từ xa . Ở phố này, những ngày nghỉ rảnh rổi, anh có một chỗ ngồi ở băng ghế công viên , ngồi đọc sách, thảnh thơi , có được một chỗ ngồi, đưa mắt nhìn ngắm những vợt ánh sáng thả xuống từ kẻ lá xanh, nhìn những cánh chim bồ câu xà xuống kiếm ăn là một cái thú .
Sáng nay, thả bộ từ công trường rộng lớn, rời nhà thờ trước toà thị chính, anh ghé công viên . Người người ngoôi đầy trên những băng ghế . Ném mắt, thấy chỉ còn một chỗ còn trống có cô gái tóc dài đang ngồi đọc sách, anh nhẹ nhàng ngồi xuống , mở cặp lấy quyển sách đang đọc dở dang . Đọc được vài trang , tai anh nghe tiếng cười khúc khích , quay sang bên cạnh , anh thấy cô nhỏ lật trang sách và che miệng hihihihi .
Đọc sách hẳn là điều thú vị . Người viết đưa mình du hành trong những ý nghĩ . Anh rời tiếng hihi để trở lại trang sách của mình . Mải mê với chữ , khi ngẩng lên thì cô nhỏ hàng xóm cùng băng ghế đã biến mất . Anh thấy một quyển sách lớn hơn bàn tay mình còn sót lại ở chỗ cô đã ngồi . Quay đi, quay lại để tìm cô trả quyển sách bị quên .
Chẳng thấy người bỏ quên, anh liếc cái tựa sách rồi nhét vào cặp . Chuyện vội vã bỏ quên đồ là chuyện thường . Anh tiếp tục đọc cho đến trang cuối mới rời chỗ ngồi .
Trời kéo mây đen báo hiệu một cơn giông đang kéo đến .
...
Bẳng đi một vài tuần vì bận rộn , anh không ghé công viên đọc sách . Hôm nay, ngày nghĩ trong tuần , khi đến công viên , lại thấy cô nhỏ ngồi cắm cúi đọc sách . Anh lẳng lặng ngồi cùng băng ghế . Chẳng ai nhìn ai, chẳng ai nói gì . Anh móc quyển sách bị bỏ quên đặt xuống chỗ trống giữa hai người rồi tìm trang sách của mình .
Cô nhỏ tóc dài nhìn đồng hồ, đứng lên quay gót . Anh nhìn lại thì lần này lại thấy quyển sách khác ở chỗ ngồi . Thấy lạ lùng, anh bỏ dở trang sách, cầm quyển sách mở trang vì tò mò muốn xem cái cô này đã đọc về điều gì .
Sách có tựa đề " Lặng Thinh . Lặng Thầm " bằng tiếng Việt . Giữa trang 100 - 101 thấy có mẫu giấy viết tay. Anh đọc :
" Cám ơn ông đã có lòng trả sách . Lần này để trả ơn ông, tôi tặng ông quyển truyện này . Sách này là do tôi viết . Tác phẩm đầu tay " - Vỏn vẹn chỉ có thế với cái tên Nhóc thị Nhỏ .
Anh cười xoà . Ngạc nhiên . Hình như cái cô này là một người rất lặng thầm . Tự hỏi là có khi tác giả Nhóc thị Nhỏ này là một người không biết nói .
Khi không biết nói thì mình viết . Có lẽ là như thế .
|
|
dangson.fr |
Thư ở xa cho Nhóc .
____________________________ đăng sơn.fr
" Đừng ngạc nhiên khi đọc những dòng này . Đáng lẽ hôm nay sẽ có những câu chuyện nhỏ rất dịu, rất êm . Mà .....
Nhóc có hiểu là tại sao sau chữ NHƯNG , chữ MÀ ... Người biết viết văn hay để những dấu chấm lửng lơ không ?
Nhóc còn bé tí, làm sao Nhóc có thể hiểu là gì ?
Anh giải thích :
- Để có thể viết những điều rất dễ nựng, rất dễ thương thì mình phải thoải mái khi viết . Viết trong một tâm trạng bực bội thì khó lòng viết kiểu nhẹ nhàng dễ thương .
- Hôm nay, đọc ở một vài chỗ đang sinh hoạt , anh gặp một đống rác bị thải ra từ những kẻ mệnh danh và tự hào là có văn hóa và biết " viết " . Anh thấy lạ kỳ và buồn nôn như ăn phải một thứ khó tiêu .
Nếu Nhóc là anh , có lẽ khi đọc xong Nhóc cũng hết hứng để viết , để kể những câu chuyện tình .
Tội Nhóc - tội chữ - Và tội cả anh . Một người muốn lúc nào cũng dịu dàng như một hơi mưa .
.....
|
Tại Vì --
__________________________________________ đăng sơn.fr
Mấy hôm nay chàng mệt mỏi . Chàng lặng thinh như tờ giấy . Có nhiều lý do làm chàng mệt . Vì trời mưa nắng bất thường . Vì mớ công việc đè ngộp thở , đè gãy xương .
Chàng bò về nhà, thè lưỡi như con TouTou thảm hại ! Ngó và cọ quẹt cái vườn rồi bò lên giường ngủ sớm . Mỗi ngày qua đi như nước chảy róc rách .
Chàng quên viết thư tình - Quên đi là mình có con nhỏ kia . Quên cũng là một điều tốt cho bộ nhớ . Nhớ chi nhiều cho nặng cái đầu ? Con nhỏ cũng bận rộn .
Chiều nay , ngừng việc . Con Nhỏ nhắn với tiếng ' Gâu Gâu '.
Nghe hết hồn , hỏi : - Ủa ! Bộ Nhỏ đổi tên rồi sao ? Sao lại Gâu Gâu ?
Nhỏ cười hi hi, thấy ghét : - - Tại hổm, em đọc bài TouTou của anh, em thích á ! - Trời . Hèn chi ... - Là sao ? - Thì anh cũng đang muốn gâu gâu với Nhỏ . - Gâu gâu nè . ...
Ừ - Nhỏ - Thì mình gâu gâu . Như hai chú chó nhỏ ngồi cạnh nhau, ngó trời, ngó đất . Biết đâu khi ngó xong một buổi chiều mưa , mưa . Gâu gâu sẽ có thêm một bức thư tình dài nhất thế kỷ .
Đọc xong . Thấy chàng ký tên là Gâu Gâu . Nhỏ ơi !
cho ĐẾN KHI EM HẾT GIẬN ANH
_________________________________________ @nguyênhạ - nguyễnthịLoanPhiên - đăng sơn.fr
Chuyện không có gì là ầm ĩ . Kể ra thì xấu hổ lắm !
Để đỡ ngượng ngùng thì phải Alô , alô cầu cứu 2 cô bạn viết để họ cố vấn -
* Cách của @nguyênhạ .
Anh gọi phone dựng em dậy lúc gần nửa đêm . Em cáu gắt , xém la anh khi anh làu nhàu :
- Nhỏ ! Cứu anh . Nó đang quậy anh te tua .
- Anh ngộ ! Mắc gì mà phải SOS chứ ? Làm như đang cháy nhà ?
Trêu anh vậy thôi cho vui . Em lặng thinh ở máy, thỉnh thoảng ừ ừ à à nghe anh kể xấu Nó . Nó là cái con nhỏ đèm đẹp, có tóc dài dài, mềm mềm . Ở Nó, có một ánh mắt đã làm anh quên trái tim bệnh hoạn của anh . Nó có khả năng biến những ngày mưa gió bão bùng của anh thành những ngày đẹp nhất . Lúc ấy, em thấy cái mặt anh khờ khạo hoặc nói thẳng ra là ngu tàn tệ .
Anh ơi ! Kệ nó đi . Nó giận thì mặc xác nó . Khi nào hết giận thì nó hết sưng mặt và nó sẽ làm trời đẹp hơn trong mắt anh . Nếu Nó có tính lì và kiêu kỳ như công nương con nhà giàu thì bỏ quách nó đi cho rảnh nợ đời .
Chuyện nhỏ như con kiến . Ngủ đi . Đừng lèo nèo như con nít nữa . Đừng để một con nhóc làm điên đảo mình . Tệ lắm . Bye anh .
* Cách của nguyễnthịLoanPhiên .
Trích dẫn từ Mail , ngày hôm kia :
" Anh Khờ ơi !
Đã khuyên hết lời mà anh đã không nghe . Nó chảnh lắm ! Nó tưởng nó là Vip bởi vì anh quá cưng chiều nó . Nó không phải là hạt ngọc, không là công chúa, không là siêu sao ( Cỡ như anh , làm sao vớ được hạng chân dài kiểu top siêu siêu sao , )
Nó chỉ giả vờ hiền thục như tà áo dài bay bay trong gió khi anh chụp ảnh cho Nó .
Trong cái đầu nó là toàn bộ phương trình tính toán còn hơn máy vi tính của Sony , của Samsung . Anh có biết nó nghĩ gì, muốn gì khi nó nắm tay anh, ngây ngây cặp mắt như trẻ con nhìn anh .
Em nghe nó nói với anh, giọng nhũn như cô đào hát cải lương :
- Nhớ em hăm, anh ?
Em biết anh ngầy ngật để tê điếng với chữ " hăm , hăm " của nó .
Tỉnh dậy đi anh - Bỏ nó đi anh ( như câu họ nói : Không có mợ , chợ vẫn đông á !
......
< Cách riêng của tôi ----------
- đăng sơn.fr
Sáng, thức dậy . Trời gừ gừ ỉu và lịm ngắt . Trời báo hiệu là sẽ có thêm một ngày xấu . Anh pha ly cà phê , đứng ngoài vườn hít hít hơi sương . Muà hè gì mà giống như trời mùa thu .
Buồn bã như thế , hèn chi mấy gã thi sĩ cứ è cổ ra làm thơ muà thu . Anh ghét thi sĩ , ghét mùa thu ẩm ướt . Ghét nỗi thinh lặng khi tản bộ qua những lối đi dưới mưa .
Anh đang ghét nhiều thứ lắm , ghét đám đông nhộn nháo ồn ào , ghét những nụ cười, những cặp mắt , những cái váy đầm của những cô gái ngoài hiên phố xá, ghét cả những tiếng xe cộ và ghét cả cái thế giới có vẻ hối hả này .
Chỉ có em là biết tại sao anh lại xấu tính để ôm đồm nhiều cái đáng ghét như thế . Vì em đang giận anh vì những chuyện chẳng ra đâu là đâu .
Anh là kẻ vô tội khi quá bận rộn để không nhớ đã có cái hẹn với em . Anh thực tình vô tội . Anh chỉ là nạn nhân của em khi em phang cho anh mấy chữ ở máy ( anh ghét luôn cái màn ảnh ) khi đọc :
Em ngoáy :
" Em mệt mỏi và chán anh lắm rồi . Anh ! Bé sẽ không gặp anh nữa đâu "
Vỏn vẹn vậy rồi thôi .
Ngày xưa - anh ngon lành lắm . Anh chẳng sợ ai hù dọa anh như thế . Bây giờ, anh chịu thua chỉ vì một chữ " Bé " ở dòng chữ tội nghiệp anh như thế .
Em có thể chán anh nhưng anh chỉ là anh . Anh không biết chán em . Chán làm sao cho được khi mỗi lần em biến thành con mèo xíu xiu mỗi lần ngồi cạnh nhau nghe nhạc tình ?
Làm sao chán được khi ở mỗi góc phố, em có cái quán thắp đèn để anh yên ổn, trầm lắng ngồi nhìn em chống tay bên má với cái ống hút cắm vào ly nước . Em chu môi , hút chậm rãi để mực nước chầm chậm vơi đi . Ánh mắt em có luồng sáng để anh thấy anh trong mắt em .
Làm sao có thể chán khi có một người xíu xiu nắm lấy bàn tay đàn ông : " Nhớ há ! Nhớ tui hăm ? Làm cái gì khi nhớ tui ? "
Ông bà, cha mẹ, tiá má tôi ơi ! Hỏi chi cho nhiều - Làm sao có thể trả lời ?
Thay vì phải tìm tất cả những câu có thể đẹp lòng em , anh nhìn ngang , nhìn dọc, kéo vai em vào một góc khuất , hôn lên đôi má em, hôn lên đôi mắt khép lại của em .
( Trong những nụ hôn nhỏ ấy, anh dấu tiếng mà anh hay thèm gọi em : Nhỏ ơi ! )
---
Ai xúi biểu gì . Ai nói ra nói vào gì thì kệ họ . Miễn là em hết giận anh . Anh sẽ vui .
Chuyện khi Nhỏ bị FaceBook ăn thịt .
_________________________________________________ @nguyên sơn - đăng sơn.fr
Nhỏ theo phong trào vì thấy bạn bè đứa nào cũng có tài khoản ở FB và rất mê say .
Nghe bắt ham :
- Chời ! Ngày hôm nay đã quá, mới tải cái hình lên mà đã có hơn 30 mạng vào xem với mấy cái Like .
- Ơi ! Thêm bạn bè đông vui !
Nghe thấy khoái, thấy thích . Ai mà chẳng muốn có bạn bè đông đủ vây quanh , mình có thể có một đời sống khác ngoài đời sống trần trụi đang khô khan này . Bạn chỉ đường để đăng ký vào FB .
Nhỏ ngần ngừ rồi chọn cái tên nghe hay hay : BéNhưNhỏ ( viết không bỏ dấu cho khỏi phiền hà là benhunho )
Đã quá là đã . Mỗi ngày Benhunho vào FB chừng 5 , 10 lần . Biết tất cả mọi sự, biết bạn bè ăn gì , đi chơi ở đâu, xem phim gì, đọc gì, hẹn hò bồ và đấm đá bồ ra sao .
Ở FB, mọi người rất nâng đỡ và đùm bọc nhau . Nhỏ cám ơn trời đất, cám ơn cả những cái đầu quá thông minh để sáng chế ra mạng xã hội . Nhờ nối mạng mà người người trở thành thông minh, lanh lẹ .
Nhỏ không thích ra phố, không thích lạng xe với bạn bè nữa vì thấy mất thì giờ . Và ở FB , nhờ ơn trên, Nhỏ có hai người yêu . Vậy là quá đầy đủ để khỏi sợ ế vì ở ngoài đời thật, Nhỏ biết mình không mặn mòi xinh gái .
Ngày kia, tình cờ Nhỏ phát hiện ra là hai thằng kép của mình có rất nhiều bạn bè ( mỗi đứa có chừng 300 bạn nối ) và mỗi thằng có khoảng 4 , 5 cô tình nhân .
Nhỏ bực tức , xóa hết tài khoản, đi tìm anh .
Anh nắm tay Nhỏ :
- Đã nói rồi mà không chịu nghe . Vào đó làm chi cho chúng mần thịt em .
- Mần thịt là sao ? Chả hiểu gì ?
- Trời ! Anh có gã bạn thân , nó nói thấy hình của em hở hang loạn xạ .
Nhỏ bàng hoàng . Nhỏ như người bị rơi xuống đất . Và Nhỏ hiểu là ở đâu và tại sao .
.....
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire