--
thừa -
Nói gì với nhau
Những ngày vui nhạt nhoà
Nói gì hơn lời nói
Nói lời thừa
Thừa thêm cọng gió rơi bão chiều hôm kia
Thừa thêm những giọt lệ vừa xa
Thừa nụ hôn đêm hôm nào lỡ hò hẹn
Thừa luống cuống như lúc xem cuốn phim tình đầm đìa mưa ướt
Mưa
Mưa
mưa rơi trên con đường chúng mình đi về
Con phố ướt nhem
Vùng tóc rối bời - mềm
Bàn tay tìm ngực nhau như tìm hơi ấm
Ngày đi kéo theo ngày
Chúng ta thừa những nỗi đau
Từ một lời không thể nào nói
Nói chi, cũng chỉ là thừa thải , nhau .
nguyễntrườngan - paris & đăng sơn.fr
.
dangson.fr
TÌNH CŨ
________________________
. nguyễnthịLoanPhiên & @nguyênhạ
'' Người ta,đã có lúc tự tìm đến vơí nhau chỉ bởi một lẽ : Sự gần gũi có thể giết nỗi cô đơn.Thế giơí của con người bao la quá.Những tỷ tỷ người sẽ có một vài người đồng điệu để gặp nhau.Có nhau và giữ được nhau hay không là một chuyện khác.
Tình yêu có khi là một thực thể và cũng là một thứ ảo giác mơ hồ.Có đó rồi mất đó.Những cánh chim bay trên bầu trời kia cũng là một biểu tượng để trở thành lời của bài hát mang tên Tình Đã Vụt Bay.
Sự chia ly lúc nào cũng bắt đầu từ nụ cười buồn và thêm những giọt nước mắt.... ''
Những ý nghĩ miên man như thế đã dẫn Loan ra biển.Mùa này bãi biển vắng lặng.Buổi chiều đang có những đám mây xám xịt.Trời chưa mưa nhưng sẽ mưa.Loan định bụng nếu trời mưa,nàng sẽ tạt vào một quán nước,gọi ly cà phê sữa ngồi nhìn mưa qua dãy kính.Mưa lúc nào cũng làm nàng chùng lòng.
Thả bước chân dẫm trên bãi cát mềm,từ hơi cát lành lạnh dươí chân,Loan thả mắt nhìn những cánh chim biển đang lờ lững bám theo chiếc tàu đánh cá.Lắc khẽ đầu ,nàng có cảm giác nhận được sự mềm mại của tóc xoã trên vai và nàng nghĩ đến một hơi ấm của ngày nào...
Ngày ấy,đã lang thang dạo biển vơí nhau.Bàn tay nằm ấm áp lòng bàn tay.Chàng có những điều để nói và không nói .
- Sao anh im lặng ?
- Để nghe em nói.
Nàng biết nói gì ? Nàng sẽ nói gì ? Có nhiều khi chỉ cần sự yên lặng để biết mình đang có nhau.
Bây giờ thì đã xa nhau.Chàng có lắm điều phiền muộn và giận dỗi nơi nàng và chàng quay lưng.Không một lời giải thích.Ngôn ngữ và thế giơí của tâm hồn đàn ông bao giờ cũng là điều đáng ngờ vực.Thôi đành cứ lẳng lặng rời xa nhau.
Chiều rơi xuống nhanh trong hơi gió mặn môi .Kéo cao cổ áo,Loan đi ngang dãy quán đã có hình ảnh của ngày xưa.Nàng cúi mặt bước nhanh qua dãy bàn ghế nằm bên khung kính.Chỗ ấy chắc gì còn lại dấu vết của những ngày yêu nhau ?
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire