dangson.fr |
NguyễnthịChữNghĩa - Anh cám ơn Em .
Em -
Nếu em là ánh sáng ở bàn viết mỗi khi anh ngồi gõ chữ .
Anh nghĩ là em nghe được sự lặng yên từ những ý nghĩ trở thành ý tưởng nơi anh và hiện ra mặt chữ .
Anh dùng một phần ánh sáng, một phần bóng tối như người chụp ảnh đo độ sáng tối, nhạt đậm để viết .
Có những buổi sớm . Mưa đã rơi từ buổi đêm đầy hơi lạnh, anh thức dậy sớm, tìm nghe những bản nhạc nhẹ và anh nhớ em .
Chữ " Nhớ " không bao giờ là quá đáng khi anh định nghĩa về nó .
Hai người yêu nhau, họ rất sợ phải rời xa nhau .
Họ bịn rịn, đứng lại, bàn tay cầm bàn tay và hôn nhau . Đẹp và tội nghiệp khi ai về nhà nấy .
Có lắm lần,anh ngắm họ và quay đi với ý nghĩ rất ác tâm, ác độc như con mụ phù thủy trong chuyện Bạch Tuyết và 9 chú lùn :
" Cứ giả vờ, giả vịt cho ra cái điều . Cho chúng mình lấy nhau, cõng nhau về nhà, đẻ ra một lố con thì lại gõ nhau vỡ đầu, ê càng . Thôi, cứ để như thế mà yêu nhau, mà viết văn, làm thơ tả tình tả cảnh và ra vẻ lãng mạn ... "
Ở bên Tây, có cha nhà văn kia còn ác liệt hơn . Hắn viết quyển truyện mang tên : Tình Yêu chỉ kéo dài chừng 3 năm
.. Và đọc xong như thế thì anh chọn em làm tình nhân với cái tên là NTCN .
Như thế, tình yêu mỗi ngày nằm ở dòng chữ . Chữ bao gọn một nỗi nhớ .
Đơn giản mà thôi . Ở bàn tiệc của văn chương, người viết và con chữ chẳng bao giờ xa rời nhau .
Anh cảm ơn Em .
..
đăng sơn.fr
CHÚNG MÌNH
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire