.
Chỗ dành cho HươngNgọcLan.
VỀ BÊN ẤY.
_________
Nếu về bên ấy,gửi dùm ta chút bụi
Giữa buổi chiều công viên cũ hàng cây
Ở chốn này - không gian sao chật chội
Mà quá khứ là kỷ niệm bủa vây
Nếu đi ngang ngôi thánh đưòng Đức Mẹ
ngắm hàng mưa bám mờ bưu điện xưa
dán con tem một góc bì thư nhỏ
gửi về ta,để nhớ mấy cho vừa.
...
Hãy đi ngang ngã đưòng ngập bóng tối
Hàng me xanh có ngôi quán nhạc vui
tìm chiếc ghế,gọi ly trà mùi bưởi
nghe dùm ta bản nhạc tình dầy vơi
Xin để dành tiếng gót chân đêm nhỏ
khẽ khua động dãy hành lang lộng gió
nhìn bên trái ô cửa người xưa đó
nhắc dùm ta,tên tình cũ đi hoang......
Vẩn vơ
__________________
Làm bụi bay đến vĩa hè
Tìm cái quán cà phê cũ
Của một thời đam mê
Trước khi vào lớp học
Làm gió quấn quýt tìm môi người
Mơn man trên gò má
Ăn xin một nụ cười
Cùng giọng nói chơi vơi
Làm bộ say khi nửa cốc
Mặt lờ đờ ,tóc dừng dựng
Thử muốn biết người vui
Hay cúi mặt ngậm ngùi ?
Làm cơn mưa nặng hạt
Thấm ướt vạt áo vàng
Để cầu người mắc bệnh
Rồi mình sẽ đến thăm
Làm gì cũng chẳng xong
Thôi xin làm tuổi yêu thương
Dính nhẹ trên mắt tím
Bám chặt bước trên đường
đăng sơn.fr
ĐÃ CŨ MỘT MÙI HƯƠNG
__________________________________
Có gì đâu cho một ngày rất vội
Người trầm mình trong khoảng khắc thời gian
Đêm thức dậy đi tìm từng câu nói
Ngày hé mắt,xua lãng giấc mơ tan
Có chi đâu,mùi hương cũ ở đầu mùa
Ta tỉnh thức,mở cửa thấy cơn mưa
Mưa từ trời rơi xuống thành dấu hỏi
Hỏi tình cũ bây giờ đã phai chưa ?
đăng sơn.fr
dangson.fr |
_____________________________
Phố cũ, chiều em về
Hàng mưa hát bài ngọc lan như thế
Ngày xưa _- mùa hạ
Có một chỗ hẹn thề
Có bóng cây dừa ngắn ngủi
Như chiếc đầu mũi em nhỏ xíu xiu
Em đứng chờ nhau
Anh đến chỗ hẹn nhau
Ta nồng nàn như thế
Ta ngửi mùi hương ngọc lan ở bàn tay nhau
Và em bật khóc
Anh nhìn em ngẩn ngơ
Tưởng mình đang làm thơ
Bài thơ tình vụng dại
( như ngón tay em để trên bờ môi anh
và ta vẽ chuyện hay kể chuyện chúng mình )
Anh im lặng
Khi không biết nói gì
Mùi ngọc lan thơm trên môi em hồng
Mắt em biến thành một dòng sông
Em chở anh trên chiếc đò tình
Bồng bềnh em,mềm dịu anh
Và em nho nhỏ hát thì thầm
Bài hát Hương Ngọc Lan
Bài hát mà ngày nào làm anh xúc động,ngẩn ngơ
từ một câu thơ
từ một ngõ vắng nơi gần ngôi nhà thờ
Em hay thầm thì lời nguyện nhỏ
Cho dù anh hay lười di lễ
Chẳng có chúa phật nào chứng dám lòng dạ anh
Khi anh nói '' anh yêu em - Nhỏ ! Nhỏ ơi ! "
Em tròn xoe con mắt ngọc
Em thẩn thờ quay đi ,dấu tiếng thở dài
Em nghi ngại cũng phải
Cái thằng lang bang như anh mà biết yêu ai
Cái gã có dáng dấp thằng du đãng
Cái thằng hay ra vẻ mình rất đàn ông
Cái ... Cái ..
Anh giật giật sợi tóc em
Để em quay lại ngó sưng sửng cái thằng cà chớn
Hắn yêu như chưa bao giờ từng yêu
Hắn yêu em
Chỉ có em
Chỉ có em làm hắn nổi điên
Từ chữ em... em...
Em thả bàn tay búp măng của em cho anh nắm kịp
Dắt em qua bên kia đường
Vội vã hôn em cho kịp cái đèn đỏ có hình người đi bộ
Mùi hương của tóc
Mùi ngọc lan quyến rũ của một giấc mơ dài
Giấc mơ của tóc dài
Quyện mùi thơm của sông và núi biếc
Anh trở thành kẻ cà lăm - ngượng ngịu
Thay vì nói chữ Ôi - anh bật cười gọi em là Ui - Ui
Em tròn con mắt,ngạc nhiên quá đổi
Em cứ tròn con mắt nai cả đời như thế
Để biết rằng : có một người dang say và đang yêu em
Yêu quá xá,quà xa
Yêu như từng bao giờ biết yêu
Hãy để anh nhung nhớ em ngay khi em ở đây - trước mặt anh
Hãy để anh yêu cả cái bóng của em khi em về nhà em
Hãy..Hãy như thế - em - em.......
đăng sơn.fr
NgọcLan lần thứ 100
TrưngVương đổ mưa
Nơi áo em màu trắng
Tờ thư màu mực tím
Mà hồng chiều đi qua
Ngọc lan thơm buổi tối
Anh tản bộ ngang nhà
Nghe lòng rưng rưng quá
Ở bài hát thứ 100
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire