.
dangson.fr
M -
anh vẫn yêu một chừng nào đó nỗi lặngthinh
điều gì đó không cần thiết phải nói
từ khung cửa sổ mưa của chúng mình
( người có thể yêu nhau và xa nhau
từ những muà lũ có cơn mưa chiều
ở một chủ đề viết mang tên mưa )
lưng chừng đó đời sống
lưng chừng em và anh
là lơ lững một chuyện tình
như một thoáng mỏng manh
tình yêu cạn ,đắm trong nửa ly nước
ở góc quán hôm nào
khi ta lặng tĩnh bên nhau
có nụ cười say khướt
cũng có đôi khi
vẽ thêm giọt mưa để ướt thêm cửa mắt
để thay thế một nụ hôn
vì một lẽ
làm sao để làm mới chuyện tình yêu từ một chút dỗi hờn
khi người ta quay đi chừng như muốn khóc
* giọt lệ nào đó vẫn đẹp hơn giọt mưa
lệ chẳng khi nào nhiều hơn mưa rơi ngoài cửa quán nước *
và lắm khi tự em - em hiểu :
anh vẫn yêu những chiều mưa ,khi có em....
đăng sơn.fr
.
KHUNGCỬAchiềumưarơi _
anh đã chờ em
khung cửa đầy mưa chiều
anh đã đợi em
buồn vẫn còn nguyên....
N.Duytoàn
ĐỂ
YÊU
EM
__________________
Để yêu em
Tôi biến thành giọt nước
Lẫn ở một tỷ giọt mưa chiều
Em có thể nhìn mưa và tìm thấy tôi ở chỗ hẹn
Tôi là mưa trên phố
Nơi em đi dạo khi rãnh rỗi
Tôi biết làm tóc em ướt
Tôi biết làm một thoáng buồn vui bất chợt nơi em ở
Có những ngày như thế
Khi lòng mình có điều gì băn khoăn quá thể
Khi mình không có ai bên cạnh để nói
Khi tâm hồn chợt như có điều trống trải
Khi tìm một chỗ ngồi lặng yên trong quán nước
Khi cúi đầu thấy bóng mình trên trang sách
Để có thể yêu em
Từ một thoáng ý nghĩ mềm
Tôi có thể hoá thân làm buổi chiều
Để thấy đời trần hình như còn vài phép lạ
Để em có thể yêu những cơn mưa hơn bất cứ điều gì khác
Em và tôi.
Ở chốn hẹn vừa mới vừa cũ
Ta nắm tay nhau - dịu dàng - thân thiết
Để hoá thân biến mình thành mưa
Mưa rơi ở chốn hẹn cũ
Mưa rơi ở cửa môi và ánh mắt
Như một lời hẹn ước
Như tựa đề của một chủ đề thơ mà tôi hằng yêu thích :
" Ở Những Chiều Mưa Rơi "
đăng sơn.fr
BÀIHÁT
NƠI CHỖ HẸN CŨ
Có thể
Tôi sẽ phải quên cái địa chỉ trên bàn tay em
Từ một đêm nào ngây ngây mất ngủ
Từ một góc quán chiều
Và bài hát buồn bã như tiếng gió hú
Có thể lắm chứ
Cái địa chỉ em nay đã mờ nhạt
Từ những tiếng đụng chạm của ly tách
Từ câu doạ phạm tội trốn lễ của em cho tôi
Chúa phật nào chứng dám cho tên lạc loài như tôi
Bụi không ra bụi đời
Trên nắp quần jean bạc phơ như muối trên tóc người hành khất đầu góc phố đầy mưa bay
... Người hành khất đã hát trong ánh mắt nhoà lệ ( không phải vì bụi mưa bay vào mắt )
Giọng hát pha giọng kiểu nam bộ :
" Mình đi,bỏ lại mình tôi
Tôi đây chết đứng nửa đời héo khô ..."
Tôi nghe như thế mà không để ý
Những bản nhạc trong quán nước đang át giọng ông hành khất
Giọng R'n'b của Alicia Keys đang ve vuốt trầm bỗng
Ở một tầm mắt gợi cảm nơi em
Ở ngón tay em đang khiêu vũ trên mu bàn tay tôi
Tôi quên trời,quên phật ,quên cả chúa
Tôi chỉ thấy mình đang thờ một thứ đạo Tình Yêu
( Tình yêu của Eva không còn trinh tiết khi phạm tội
Tôi theo Eva phạm tội
Cửa nhà thờ mở đàng kia mà như khép kín ở tầm mắt thằng Adam ngỗ nghịch
Những ông linh mục quay mặt đi chỗ khác
Những vị sư đi ngang,đổi lề đường tránh cái quán có thằng ngổ ngáo
Hắn đang vênh váo bên người tình nhỏ xíu xiu tượng trưng cho miền đất hứa ... và hắn tin là như thế )
Bây giờ.
Tháng năm trôi.
Tôi ngồi lặng thinh ở cái quán cũ kỹ
Ngày ấy không còn nữa
Miền đất hứa đã dựng tấm bảng dọn nhà
Eva ngày mơí đi mất
( Người khất thực hát giọng buồn thảm đã chết từ một nơi nào đó )
Bây giờ,người ta không còn nghe giọng của Alicia Keys nữa
Bây giờ..
Có một người bỗng thấy mình thừa thãi khi nhớ lại câu hát cũ :
" Mình đi,bỏ lại mình tôi
Tôi đây chết đứng nửa đời héo khô ..."
đăng sơn.fr
**
HẬUTẬNTHẾ .
.
Anh có thể làm xập những chiếc cầu nơi em ở
Có thể đẩy tất cả những cơn bão tuyết đến nơi em
Từ một ngày giông gió
Từ một nỗi nhớ cuồng điên
..
Anh có thể bắt cóc đi tia nắng nơi vườn nhà em
Để mưa cuồng nộ về phá tung cánh cổng
Nơi anh đứng mỗi chiều chờ đợi em
Những con đường,con dốc dài ngoằn ngoặc
Từ một đầu phố dẫn ra phía biển
Anh tung sóng bạc đầu gọi tên em từng buổi sáng
Anh làm gió bão,làm cơn hung thần hải tặc
Cuốn đi mất trái tim em
Đưa về một chỗ tận cùng của quả đất
Nơi có quyển lịch ghi đại khái ngày tận thế
Khi mà tất cả loài nguời bị hủy diệt
Chỉ còn lại chúng mình
Và em trở lại cái tên nguyên thủy :
Một Eva lẻ loi cùng đất trời ở trong anh
..
Như thế _
Vĩnh viễn ta có nhau....
__
N.DuyToàn
CHỖ MÀ TÔI YÊU EM GIỮA MƯA
________________________
Chỉ em biết mà thôi
Khi mưa tìm đến nơi chốn hẹn
Em đi về, chiều sũng vội tiếng hôn
Tôi đi về,tạt thăm chốn hẹn cũ
Nghe lòng mình có chút gì rưng rưng
Mưa nói với tôi,mưa chung thủy như tình em,mưa hay nói tiếng thương
Tôi muốn nói với em,dịu dàng :
Là tôi lúc nào cũng lỡ thương
Thương em khi em vân vê sợi tóc
Khi em đứng chờ tôi đến tìm em dưới trời mưa,mưa rơi
Mưa rơi như tiếng lòng tôi cuống quýt
Tôi trở thành đứa trẻ đứng chờ me đi chợ về
Tôi ,có lúc,không còn là tôi nữa
Tôi sũng uớt,tôi run rẫy
Mưa những sáng,những chiều
Tôi bị đổi tên,đổi cả họ
Khi đôi mắt nhung của em nhìn tôi
Em thì thầm : Anh Mưa ơi ! Anh Mưa ơi !
Ừ - Tôi tên là mưa ở những buổi chiều nơi em ở
Tôi rơi trên em,vào em và tôi say khướt - Em ơi !
Tôi say giữa cung đàn,đàn là lời nói tôi ngọt lịm
Tôi ngọt lịm.Ngọt lắm em ơi !
Tôi yêu những lần mưa về đón em
Tôi yêu tiếng mưa ở môi cười em
Cứ thế đi em.ừ, em hãy là như thế
Để mưa là tôi thủy chung như lời nói yêu đầu tiên
Mưa hóa thành em
Tôi biến thành em
Mưa ! Mưa ! Và mưa....
đăng sơn.fr
NhữngBuổiChiềuCònMưa.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire