lundi 30 juin 2014

* Viết cho những điều kỳ diệu -



.

















. Phần 1 .




Thỉnh thoảng , nghe vài người mơ ước : " Phải chi tôi được trúng số , tôi sẽ .... sẽ ....... "



Nhìn khuôn mặt đang ngẩn ngơ , mơ màng như thế thấy " khủng " và " phê " vô cùng tận . Nếu trúng độc đắc với những con số chi chít rất dài - giả tỷ - như vậy đi - Bạn sẽ làm gì với những con số ấy ?



Hãy để tôi đoán và nhập vai vào chỗ đứng quá sung sướng ấy của bạn ( Xem nó ra sao ) <<<


** WARNING : Xin bạn hãy hết sức tập trung để TỰ SƯỚNG .







a ) : Tôi sẽ điều hoà nỗi mừng vui ấy ( vì sợ sướng quá, vui quá, tim ngừng đập và ngã lăn quay, chết ngắt ) . Sau đó , tôi tậu nhà rất lớn , rất đẹp : một căn biệt thự trên quả đồi cao nhìn ra biển, mua xe loại chiến nhất , xe loại thể thao , bỏ mui , lạng phố phường cho thiên hạ lác mắt và sửa soạn vài vòng ngao du quanh thế giới .



b ) : Điều chỉnh lại vài vấn đề :



Với món tiền quá khổng lồ dư dả ấy , tôi thấy mình cần phải chỉnh lý lại một vài vấn đề để có thể thụ hưởng cái SƯớNG của mình .


" Mình sẽ đi thẩm mỹ viện để tân trang lại sắc diện của mình . Mình phải đẹp hơn ngày cũ , mình dắt người bạn đời cù lần của mình đi theo, nó muốn đẹp cỡ nào thì cho nó đẹp , nó muốn ăn diện như bà hoàng, như tài tử điện ảnh loại siêu sao thì cũng chả sao .... "


Sau những màn chỉnh trang sắc đẹp , trang y thì lại giật mình vỡ lẽ với những vấn đề khác .


Nếu mình là đàn ông, nhìn thấy bóng con mụ bạn đời đang xum xoe sung sướng ấy thì giật bắn người : " Trời ! Con mụ này già chát thấy phát ớn , cái giọng cười, giọng nói, tính tình của nó vẫn vậy sau bao năm chung sống ... Trời ! Ta phải làm sao đây ?!



Dễ lắm ! Ta đặt câu hỏi cho vấn đề thì ta giải quyết kiểu nhanh gọn, ta chia cho nó một số tiền ( tùy theo lòng từ bi , hảo tâm của ta và ta bảo nó " Hãy biến khỏi cuộc đời của tôi - Biến cho thật nhanh " - Thế là xong . Người mới - Đời mới .



c / :


Cuộc sống mới của ta bắt đầu với khuôn hình mới tinh : Đào mới, cực cùng xinh đẹp , nàng cười rất xinh, tươi ở những đêm khách sạn sang trọng,ở những buổi tiệc cực kỳ tráng lệ ngon lành, những sáng, những chiều bên nhau cực kỳ sung túc .....




d / ....


Phần này , tôi để cho bạn tự sướng, tự sống theo ý bạn .


( Không có ý kiến kiểu lèo nhèo, lằng nhằng )









. Phần 2 __________________________________________________






Phần thứ 2 này chẳng dính dáng gì với những cái " Tự Sướng Mình Ên " đã kể ở trên . Vì chuyện của tôi sẽ không bao giờ là vấn đề của bạn .



Chuyện Tự Sướng của tôi bắt đầu vào những giờ khắc của sáng sớm . Tôi sướng chun chút với ly cà phê sữa thơm thơm ở cái góc bếp nhỏ . Tôi cho phép mình thò mũi ra cửa vườn, nghe tiếng chim hót trong khi cái radio nhả bản tin khí tượng và lèo nhèo ba cái lằn nhằn .


Sớm - Đài kể về chuyện mấy thằng nhóc ôn dịch đã thách thức nhau ở Facebook chơi trò giỡn mặt tử thần như sau :


" ..... Chúng nó thách thức nhau để chơi trò anh hùng - Ra chiếc cầu treo, cột chân vào xe đạp và nhảy xuống sông , thằng nào không chết chìm, trèo đưọc lên bờ thì thắng trận vinh quang với hình ảnh trên Net . Thằng nào không dám liều mạng thì phải bao cả đám ăn nhậu ở nhà hàng .... "


Đài tin tức nói là phần đông , chúng nó chết tiệt . Đứt phim đời ở lứa tuổi 15 - 20 . Hết chuyện .



Nghe bản tin lèo nhèo ấy, nghe thêm mấy vụ phá phách, đốt xe, đập vỡ cửa kính các tiệm buôn bán của lũ quá khích sau khi xem xong những trận đá bóng thế giới , tôi thấy mất sướng . Khi mất sướng, tôi phải tìm điều để viết ....




Xin chọn vài điều Kỳ Diệu để viết .






Ở bài viết này , tôi xin bạn đừng nhắc, đừng mơ màng về chuyện trúng số nữa . Tôi cũng đã quên khuấy đi nội dung của câu chuyện cổ tích kể về 3 điều ước và cũng bỏ qua chuyện tôi đã mong ước có cái đũa thần để thoả mãn những điều tôi đã thèm muốn .


Khi viết , tôi cũng muốn quên phắt đi những quyển sách của những nhà văn có biệt tài ru ngủ người đọc . Họ muốn viết gì để tạo nên những chuyện hoang tưởng là chuyện trong cái đầu của họ .



Không có cây đũa thần để làm chuyện điên rồ, tôi tìm cách nhập thể và biến thể theo cách riêng của mình .



Đơn giản mà thôi . Viết - Và lập ra các chủ đề để sắp xếp những câu chuyện theo một cấu trúc theo ý mình .




Nếu cần kỳ kèo kể chuyện đời có những vị đăng đắng hoặc mặn chát , tôi viết ở Đã Xưa Như Bây Giờ . Một tích tắt để nói về điều đã nghe, đã nhìn thấy và chọn một góc cạnh để nhìn thấy chúng với ý nghĩ của mình .


Ở Thêm Một Lần Nữa thì tôi phiên phiến , cố gắng dịu dàng, nhẹ nhàng hơn trong câu chuyện kể .... Những ngày, những tháng qua đi , những mơ ước không thể sờ mó , không thể thực hiện ( không phải vì quá xa vời thực tế và viễn vông - Yêu hoà bình, ta phải làm sao để quý trọng và giữ gìn sự hoà bình ấy ? )



Ở một người viết , hắn có một thế giới vừa rất mênh mông vừa chật hẹp . Vấn đề của người viết là mở toang những chỗ kỳ bí, những chỗ thâm sâu, những bi đát, những hào hứng nhiệm màu của đời sống để chọn được cho mình một vài điều kỳ diệu .



Vì thế - Hắn cần viết . Không viết bằng cây đũa thần và giấc mơ trúng số .




đăng sơn.fr









...

samedi 28 juin 2014

CHOÁNG + CHƯỚNG

.










'' choáng "

.....











Choáng cũng có nghĩa là choáng váng, say xẩm mặt mày .



Choáng là hiện tượng nhất thời khi ta đứng trước một hiện tượng . Choáng vì một ánh mắt, một nụ cười quá cỡ , choáng ngộp và có thể đảo điên vì thứ không ngờ .



Tối hôm qua, mở một cái blog của một phái nữ . Và thấy Choáng = Chướng -


Nàng đã viết ở phần G+ ở blog của nàng như sau :



"
Welcome to Blog . A real love story from a married man - ( ... ) - to his lover. He loves all women whom he met on the net, but he insisted that this is his real love.

CAN YOU BELIEVE THAT? "




Dịch ra tiếng khoan hò , tiếng nước mắm , mắm nêm nhà mình đại khái là : Chào đón bạn đến với nhà Blog . Đây là mối tình thật của một gã đã lập gia đình viết cho tình nhân . Gã yêu tất cả những ng
ười 
phụ nữ mà gã quen biết ở NET , nhưng ..... Bạn có tin được hay không ? .... "





Rõ là vô duyên .


Tình yêu là cái gì ? Làm sao gã có thể yêu tất cả những người phụ nữ mà gã đã quen biết . Và trong bao nhiêu người nữ phái ấy, đã có bao nhiêu tâm hồn rất cô đơn cho dù đang có một đời sống lứa đôi ?



Người ta có thể nào yêu nhau qua những dòng chữ viết ? Và tại sao ?





đăng sơn.fr





( ThếGiớiẢo và TìnhThật )


   

KIỂU CÀ CHỚN -

..














Đôi khi thấy mình bật cười với vài điều ngồ ngộ - Ngộ Nghĩnh và hơi chướng .



Ở mấy cái xứ tiên tiến này, có lẽ ăn no nên khá rững mỡ , báo chí hay bày trò bầu bán lung tung :

- Họ bầu cho tài tử nam sexy nhất trong năm

- Bầu cho diễn viên, ca sĩ nam nữ hấp dấn nhất ( cũng trong năm )

- Bầu cho cả những nghệ sĩ ăn mặc đẹp hoặc xấu nhất ( trong năm )





Tôi bỏ khá nhiều tiền mua báo , mua tạp chí và đọc để có cái bỏ vào đầu mà lỡ có hứng thì viết .


Lắm khi thấy tiếc tiền vì đọc phải ba cái loạng quạng, chẳng giống ai - Tôi nổi quạu với ý nghĩ :


'' Tao nhất định bầu cho cho tao là kẻ viết và là kẻ đặt những câu hỏi cà chớn nhất thế kỷ "



---- < ** Ghi chú : Trong " văn học " kiểu ngôn ngữ tiếng Việt nhà mình không hề có danh từ Cà Chớn <






Tôi tạm giải thích cho bạn dọc hiểu cái vấn đề ' Cà Chớn ' của tôi như sau :




- Ở các buổi họp mặt , ăn uống với bạn hữu , tôi hay có cái thú chọn một nạn nhân của mình .



Nạn nhân của tôi có những điều kha khá , không quá bình thường ( tầm thường ), hắn phải có một cái vẻ gì khá đặc biệt để tôi tốn thì giờ với hắn ( bất luận Hắn là nam hay nữ )



Là một kẻ khá rắn mắt và thích khiêu khích, tôi đóng vai ký giả để đặt cho Hắn một loạt câu hỏi hóc xương , hóc búa . Và tôi thích thú " đọc " để " đếm " vẻ sửng sờ của Hắn .



Nếu Hắn là người có vẻ nhanh nhẹn thì tôi dặn Hắn đừng suy nghĩ quá lâu trước những câu hỏi đại khái như :




- Bạn là Ai ?


- ...



- Bạn thích nhất cái gì ở đời này ?


- ....



- Bạn nghĩ gì về sự sống và cái chết ?


- .....



- Bạn tìm gì ở một con người ?


- Và ....





Đa số , những nạn nhân của tôi oải lắm !




Tôi im lặng trong một thoáng chốc để nguội tâm trí , và nhìn rất sâu vào ánh mắt của họ .

Đôi khi , có những cái Hắn cũng chì ra phết khi lạng qua, lạng lại để né tránh những câu hỏi đã làm họ khó chịu . Với bản tính kỳ cục và khá lì, tôi không để họ né tránh, tôi nhất định lôi họ vào cuộc chơi hỏi và đáp .



Tôi hỏi thì xin ngài trả lời - Thế thôi .



Đã gặp nhũng kẻ cũng rất chì , rất bản lãnh và cũng lì ngang hàng như tôi , họ hỏi lại bằng câu hỏi thay vì câu trả lời ngay vào đề :

- Ông đang làm nghề cảnh sát hay là làm nghề báo đời ?




Á ! Á ! Tôi lại thích những câu trả lời dấu trong những cái đá giò lái như thế vì thích những kẻ lỳ lỳ và ngang ngang . Với tôi, đối thoại cũng là một trò chơi của một nỗi đam mê .






....




Có lần , ở nhà bạn hữu, gặp một ông ký giả Việt Nam sang đây làm phóng sự nghêu ngao, du ký , tôi thích thú khi đặt cho ông ta nhũng câu hỏi thay vì để ông ta hỏi và khẩu cung mình .


Cuối buổi đàm thoại , tôi tặng cho ông một quyển sách của một ký giả Pháp của đài truyền hình và là một nhà văn rất ăn khách . Quyển sách hồi ký mang nhan đề : L'homme d ' Image - Người của Hình Ảnh .


Quyển sách này nói về cái ảo và thực của người viết khi phải đối diện với những hình ảnh rất thật của mình . Ông ký giả ViệtNam tròn con mắt , và trong ánh mắt ông, tôi nhận ra mình đang làm ông ta khổ sổ không ít với những câu hỏi kiểu cà chớn, cà chua của chính mình .




Như thế, có đôi lúc, tôi nghĩ thầm thầm : Mình là một kẻ viết không giống ai .



Kệ tôi đi -



Và bạn - bạn đang viết về những điều gì lý thú ?









đăng sơn.fr




( Viết rất nhanh khi trời đang giông bão - một ngày khá cà chớn ! )














 ....

vendredi 27 juin 2014

.... THÊM LẦN TỰ BÚT

_
dangson.fr
















- NHẬT KÝ của đàn ông
........






Ngồ ngộ với một ý nghĩ quái lạ từ danh từ Nhật Ký ! 


Chữ Nhật Ký ném cho tôi một hình ảnh rất nữ phái : Họ nỉ non, lòng thòng ghi chép chuyện lòng, chuyện ngổn ngang, chuyện tâm tư ,chuyện lung tung . 


Ngày xưa, còn đi học, chập chững viết , thấy gió thoangthoảng, thấy mưa bay bay ngang cửa lớp, thấy dường như thầm thầm để ý đến con nhỏ nào đó . 


Thấy mình kỳ kỳ . Chẳng biết nói gì với ai . Đành mở tập giấy , mỗi ngày, mỗi ghi vào đó một vài thứ chẳng ra làm sao . Rồi lười, rồi khi đọc lại , thấy mình ủy mị , rồi quăng đó , lãng lờ . 


Con gái thích viết nhật ký như ghi lại một chặng thời gian . Hình như trời sinh ra lũ con trai, đàn ông để không viết nhật ký ( tôi nghĩ đại như thế với những dấu vết như dao khắc của thời gian ) 





.... 



Có một vài người viết đã tâm sự : " Chữ nghĩa vốn không có giống đực và giống cái . Để có thể sáng tác, khi viết, ta nên quên đi cái giới tính của mình ". 



Vậy sao ? Tôi hay đọc vài trang nhật ký của phái nữ vì tò mò, xem họ nghĩ gì , và họ trải một phần nào những ý nghĩ ấy ra sao khi viết ( ? ) Tôi không viết nhật ký, và từ những chặng đường đời đã trải qua, tôi đã thử viết theo kiểu Tự Bút . 


Tự bút là một cách viết theo cách ký sự kể chuyện . Và tôi lẩm cẩm lập ra những chủ đề như Thêm Một Lần Nữa - Viết Để - hoặc là Chợt Nhiên . 


Bây giờ, thay vì viết và dùng danh từ Nhật Ký, tôi thử pha 3 chủ đề đó và trộn lẫn vào nhau . 


Thử xem sao 




VIẾT cho Con Trai . 




Đi làm về , cha thấy con đứng ngoài cổng . 


Hỏi con : 


- Hôm nay không đi làm sao ? 


Con lắc đầu, trả lời cụt ngủn : 

- Tối kia, con đã nói với ba rồi . Con đã nghỉ việc rồi . Ba không tin sao ? 



Cha lắc đầu, chẳng nói thêm câu nào khi quay lưng vào nhà , hỏi chuyện mẹ con . Nàng nói " Kệ nó . 25 tuổi, nó biết nó phải làm gì vì công việc hãng điện thoại của nó đã có quá nhiều áp lực ... " 


Cha lại nín thinh khi nghĩ đến biết bao nhiêu hãng xưởng, thương mại đang thải nhân viên, đang gặp khó khăn để đóng cửa hàng loạt, nạn thất nghiệp đang vượt đến lằn mức đáng lo ngại . 


Trong sự im lặng ấy, cha nghĩ về biết bao nổ lực đã tranh đấu của con khi con được tuyển dụng giữa biết bao đối thủ xin việc làm để có một chỗ đứng . 


Đàn ông không biết nói, ít khi biết thủ thỉ chia sẻ nhất là giữa cha con , cho dù là từ khi con vừa 18 tuổi thì cha không còn nghiêm khắc với con nữa . Theo cha thì khi trưởng thành, cho dù là còn thiếu kinh nghiệm sống thì chàng thanh niên vẫn có một lề lối để suy nghĩ và đi con đường riêng của mình . 


Lắm lúc , thấy con ngồi ăn , tay gắp, miệng nhai, tay kia cầm cái điện thoại với những ngón tay bấm liên tục trên màn ảnh, cha cáu lắm nhưng cố gắng ôn tồn nhỏ nhẹ : 

- Con này, khi ăn uống, con hãy tập trung vào hương vị và hưởng thụ ... 


Con im lặng . Những ngón tay vẫn hí hoáy ở cái điện thoại mắc dịch . Khi con lái xe quá nhanh , bị phạt vạ dài dài, cha nhắn nhủ con , khi con phàn nàn " Úi trời ! Đi làm, có lương để trả tiền phạt, làm giàu cho nhà nước .... " 


Cha nhìn con, kiểu mỉa mai con : 

- Con ơi ! Lỗi tại mình, vả lại nhà nước cần tiền để trang trải chi phí đang thiếu hụt . 


Con lại nín thinh . Hình như con đang nghĩ là " Cái lão già này quá khắc khe , quá ác với cách lý luận như thế " . 


Giữa hai cha con là một khoảng nín thinh . Con chỉ rù rì dí dắc tâm tình với mẹ con mà thôi . Không cạy được miệng con thì cha muốn viết cho con vào ngày sinh nhật 25 tuổi của con vừa qua ,cha muốn kể những câu chuyện , những giọt nước mắt của con khi con nhận được tin về thằng bạn đã đậu xe, nả viên súng vào đầu nó ở một buổi chiều ngập ngụa gió sau thảm cảnh của gia đình nó .... 


Cha không biết viết nhật ký nữa , cha kể chuyện mà thôi - con . 


Có phải những tình huống ở đời này là những câu chuyện ghi lại mổi ngày, mỗi tháng hay không ? 



Trầm lòng để viết , viết giữa những buồn vui .... 



- ( Từ VIẾT ĐỂ ) 




** THÊM MỘT LẦN TỰ HỎI . 




Hẳn nhiên, có lắm lúc thắc mắc và không tìm ra được những câu trả lời một cách thỏa đáng . 


Thắc mắc điều cần thắc mắc . Khi gặp gỡ bạn bè , thì thầm với nhau về đời sống, về mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái . Ai ai cũng có vẻ hãnh diện khi nói về con cái . " Nó " giỏi lắm, học hành đỗ đạt, " Nó " làm quan lớn ở bàn giấy, ở bộ này bộ kia , nó lập gia đình, đẻ con cái . Nó .. Nó .... 




Nhớ có lần sang thăm gia đình ở California , đang lẩn thẩn đứng trước những hàng sách của một tiệm sách khá đồ sộ thì nghe tiếng điện thoại vang inh của quầy tính tiền . 


Bà chủ tiệm ( tôi đoán mò ) nhắc máy : 


- Allo . Alô , tôi đây . 


Rồi bà nói một giọng rất nhanh nhẹn, rất giọng bắc kỳ của thời cha mẹ tôi : 


- Ối giời ơi ! Chuyện thằng con bác sĩ của tôi đấy à . Nó kiếm được khối tiền, lấy cô vợ Mỹ, xây cái biệt thự to lắm trên đồi Long Beach . Sung sướng lắm ! Ối dào ơi ơi ! 


Đứng lựa sách . Không muốn nghe thì cũng phải nghe chuyện bà mẹ tự hào và đang nổ tanh bành về cậu ấm khoa bảng . Tôi gật gù để hưởng ké cái lâng lâng của một bà mẹ có con thành đạt , cho dù thay vì nhỏ giọng tâm tình thì bà mở máy oang oang hết cỡ làm như sợ khách không nghe thấy . 


Chọn sách xong, ra quầy trả tiền . Bà bán sách hỏi : 

- Hình như ông đến từ xa . Mà này ông . Ông đến từ Paris há ? Trông ông khác người bên này quá . 


Tôi tròn quay hai con mắt : 

- Bộ bà thấy cái gì khác lạ ? 

- Giời ! Nhìn cách ăn mặc thì đoán ngay . 



Tôi cười , cười , định hỏi bà một câu về cậu con trai thành đạt của bà : Này bà . Cháu nó có hay về thăm mẹ không ? 



Ở một người cha, người mẹ , tôi yêu thích câu trả lời là " CÓ " - ( Chúng ngoan và hiếu thảo lắm cho dù là bận rộn cách mấy đi nữa ) 


Cha mẹ nào mà không muốn được con cái tề tựu dắt díu nhau về thăm hỏi mình ? Tôi đã thấy và vui với những nụ cười rạng rỡ của những cha mẹ có con cái, con cháu về thăm và tôi yêu những đứa con ấy . Nó , dẫu là có làm đến chức tổng thống, chủ tịch, thủ tướng mà khi về thăm mình thì yêu cầu nó lột cái chức vị ngoài đời của nó ra để đơn thuần trở lại là một đứa con . 



Khi viết những điều này, tôi thử chụp cho bạn những lời tâm tình của những đứa con biết nghĩ, những bậc cha mẹ biết hy sinh, biết bảo bọc lo lắng cho con cái . 



Hình ảnh một người con gái lo lắng cho bà mẹ quá lớn tuổi đang cùng ở chung một mái nhà của mình : 

- Mẹ tôi yếu lắm rồi . Bà đang bị mất trí nhớ . 



Hình ảnh của một người con khác vừa chôn cất bậc sinh thành : 

- Tôi cũng mừng cho cha mình đã quy tiên vì đã không còn bị hành hạ vì bệnh tật ... 



Biết bao đứa con đã quay lưng đi sau khi đã đủ lông đủ cánh ? Biết bao nhiêu những bà mẹ, ông bố ngẩn ngơ trông ngóng tin tức của con cái khi chúng biệt tăm . 


Khi gõ những dòng chữ này, tôi đang nghĩ, đang nhớ về mẹ tôi . Bà không phải là đọc giả của tôi nhưng bà thích nghe con trai mình nói : - Mẹ ơi . Sáng nay, con rất nhớ mẹ . Mẹ ơi " 



Tôi thèm nắm lấy bàn tay mẹ, để yên trong bàn tay mình trong một chốc lát im lặng . Hình như, đàn ông không biết nói chuyện vì kém cõi lời ăn tiếng nói . 


Thôi thì , mình viết . 




Viết thêm một lần nữa khi nhớ lại những câu mà bạn bè đã dặn dò thăm chừng nhau : - Đừng quá lo lắng cho việc làm của con cái . Chúng đã trưởng thành và có khi tính toán hay hơn mình . Thời đại mới mà . 


Phải rồi ,thời đại quá tiến bộ có sẽ làm hao hụt đi cái tình cho cái tình không ? 



( Mỗi người chúng ta đều có câu trả lời cho riêng mình ) 


đăng sơn.fr



...

jeudi 26 juin 2014

- X X -

..







  

  Thấy 2 chữ X X như vậy, có lẽ  người ta sẽ tưởng bở mà nghĩ bậy bạ : XX là ...... 



   Xảnh xẹ ư ?
     Xảnh xẹ có cái nghĩa dễ thương  rất riêng .
 Xảnh xẻ như cách đoán mò, đoán ẩu ...
 ( Có khi đoán đâu trật đó như ông thầy bói mù sờ cái mu ruà , ông đoán tầm bậy trật lất :
 '' Số cô nhọc nhằn lắm , suốt ngày phải cầy bừa ... vất vả lắm ... "  !!   )


 Cha nội này nói ra, hở cái là vô duyên cùng cực !


  Ai mà không phải cày bừa để kiếm ăn ?
 Ai mà không nhọc tâm, nhọc trí để ngày ngày đi cày ?


Chả lẽ ngồi không chờ thiên hạ nuôi ?

   Thật là XX !


     Giả tỷ cái đi :
  Khi chướng lên , hứng lên, em hỏi cái thằng bồ của em một câu :
 - Anh nè !    Tôi gật đầu, chịu anh, rồi anh nuôi tôi cả đời hả anh ?

  Giả tỷ , thằng ấy ấm đầu vì mê muội , nó gật đầu để em cũng gật đầu đi theo nó.

    Cứ ở nhà, ngày ngày chờ nó đi làm về ( chán chết ! ) vì thế nào cũng có lúc em rững mỡ , em lên cơn nhàm nó để bỏ nó .



    Tôi thì khác , tôi thực tế hơn .
    Tôi yêu em và tôi trù cho em rất vất vả, cực nhọc trong tình yêu của tôi .
      Em càng rên rỉ bận rộn thì tôi càng  thích .
 Vì ít ra, khi bận rộn như thế , em không có thì giờ để XX với những tên rảnh rang đàn đúm xúm xít quanh em .
 Như thế, tôi yên lòng .



 Đây là một bài viết ác đức nhất của tôi dành cho em kể từ lúc em lọt gọn lõn vào trái tim tôi .
         Thật là đáng đời cho Em .





 đăng sơn.fr
 ( viếtTrongMộtNgàyXX ... )



2.



... Ừ - Thì Kệ anh -

  ..




 Kệ anh đi , em -
Hãy cứ mặc kệ anh khi mỗi lần anh thích lải nhãi như  một tên kép  mùi , khi anh nhì nhằng : " anh nhớ em " -
..
 Nhớ ở bóng chiều nhạt nhoà mỗi lần  đi ngang nhà .
 Nhớ khi  làu nhàu những điều không vừa ý khi em đổ thừa là ' Bởi , tại ' Bị  ', tại ' bận rộn ' hay là vì cái  chi chi đó ngoài ý muốn .
 Em đổ thừa gì thì kệ em .
   Anh không thể nào mặc kệ mỗi lần anh đi tìm em .
 Tìm nụ cười dính tòn têng trên môi .
 Tìm  cho bằng được một thứ mà những người nhớ nhau đi tìm .
..
 Ừ - Rồi Ừ thêm lần nữa -
( Hãy cứ mặc kệ anh khi anh nói anh nhớ em - NHIỀU ! ...)





 đăng sơn.fr








....

dimanche 22 juin 2014

- ĐI HỌC VỚI NHAU

.
dangson.fr

















 ĐI HỌC VỚI NHAU -




     Lận đận vậy mà mình đã ra trường và mình giã từ áo trắng .
 Giã từ sân trường có đầy xe đạp, đầy những tiếng cười vui của bạn bè .


    Em ra trường , ra đời với đôi mắt dính bụi.
   Anh gỡ những hạt bụi trong mắt em, mỗi lần em buồn bã vì đời ngang trái không hiền ngoan như chữ nghĩa trên sách vở ...
 Những con số tính toán ở đời lắm khi làm chúng mình nhức đầu, uể oải .
 Những con số của vi tính thời đại điện toán và lạnh lùng như ánh mắt phù thủy 


 Có đôi khi, anh nắm lấy bàn tay em, đếm những sợi gân trên lưng bàn tay , anh nói với em , và làm như anh muốn khôi hài hóa đủ thứ chuyện .



  Anh hỏi em : -  Em dạ đi , em . Rồi anh dắt em đi học trường khác ?


 Nghe em thắc mắc ngồ ngộ :
- Học gì nữa . Mình có mấy cái bằng treo bếp , đủ rồi ..
 - Trường này khác, Học khó hơn nhiều . Trường này dạy đếm những giọt lệ nhớ nhung, dạy nói bằng môi, bằng mắt , bằng sự lặng thinh .

 - Ơi trời ! Cái gì mà kỳ ?!



     Anh đang quảng cáo cho trường đại học ái tình .
 Trường này  có những môn không dễ học và rất vất vả từ tâm lý, từ giận dỗi, ghen tương .
 Thi cử rất khó khăn vì có người đã phải học sói đầu đến 10 năm , 20 năm mà cũng chưa giật được mảnh bằng độn túi .




 ..



    Nghe xong, em hãi và oải lắm . Em nói em đã lười học lắm rồi .
    Anh gật đầu, chiều em . Rủ em đi ngồi quán .
 Quán để nhạc tình làm anh thèm viết cho em bức thư tình lạ lùng nhất mà chưa bao giờ em biết đọc kể từ khi chơm chớm biết yêu .

      Bức thư tình ấy  êm lắm để thay thế mảnh bằng tình yêu mà đôi ta không thể nào có được .
   Thôi thì, hãy nhận lấy cái chứng chỉ ghi đại tên chúng mình ( ở một cuối buổi chiều chờ mưa )
   Anh thèm nhìn mưa rơi khi ngồi cạnh em .
 Bàn tay làm mưa trên bàn tay nhau . Như thế, như ngày nào  ấy xa xưa, chưa có em, nhưng anh đã biết đoán ra hình ảnh của em khi đứng đọi trước cổng trường em .




 Em và anh, chúng mình đi học ở vườn tim nhau .....






 đăng sơn.fr













...


... TẠI VÌ .

....
dangson.fr




















  Mấy hôm nay - anh quá bận rộn . Bao nhiêu công việc đè anh như bị lấy thịt 105 ký lô đè người  ( làm anh xém dẹp lép  ! )

  _ Ưà em ! Công việc nhiều thì làm  riết cũng xong .
 Làm xong việc này thì qua việc khác .
   Qua vài điều buồn bã , thì  có chuyện vui .
Vui vì  em đã tử tế gửi cho  vài dòng chữ ngắn bằng đôi giày cao gót của em .



Khi đọc chậm rãi những gì em  viết , anh để ý thấy chữ " Bé " nhỏ híu hiu .


Chữ Bé mà anh luôn luôn yêu quý vì lẽ :
 Cái gì nho nhỏ, nhỏ xíu đều dễ thương .
 Dễ thương như con mèo, con chó, con chuột ,con vịt nhỏ hõn .

Nhỏ như khoảng cách giữa em và anh từ một ngày nào đó  em đã " làm quen " với anh một cách tình cờ .
Đúng rạ thì anh không dễ cho ai làm quen vì nhiều lý  do riêng : Chảnh ,  Lối, Khó  tính .
( Nhất là ở kẻ khác phái như em )

 Họ đa sự , họ làm quen mình rồi họ sẽ lấy đi mất sự tịnh yên trong lòng mình .
   Tâm hồn anh đã là một dòng sông mùa hạ . Dòng sông rất êm trôi , trôi theo cánh gió trên bờ vắng .


Em làm quen với anh để làm gì ?
 Em có bao nhiêu viên sỏi màu trắng trong nắm tay và em sẽ ném xuống mặt nước bao nhiêu viên ?

 Sóng nước lăn tăn,  mặt nước gọn lên những vòng tròn bé bé .


Và anh ?




Anh sẽ chờ bao lâu để những vòng tròn ấy liền lặn lại như  những ngày xưa  chưa bị em làm quen ?

        Thì thế -
 Thôi cũng đành sau bao lần lưỡng lự .
 Ừ thì làm quen .



  Khi viết những dòng chữ này thì anh đang nghe  bài hát của một giọng ca rất nhõng nhẽo, hắn hát bài hát mang tên  :   Giữa hai mùa mưa nắng " rất tình .
   Hắn lải nhãi rằng :  Nếu em bỏ đi,  anh sẽ mất đi trái tim anh ..



 Ơi ! Ơi ! Trời !
 Ủy mị quá đỗi và hắn có thể làm anh  cũng ủy mị khi anh viết cho em :
 Bởi vì - Tại vì ....



     Em cứ đoán là tại sao mà bởi vì ....







 đăng sơn.fr







.....

vendredi 20 juin 2014

_ NO Fb

.


dangson.fr









Anti FB .





Sao ngộ ! Sao kỳ ?



Những người bạn đọc đều biết là tôi kỵ, tôi chống Facebook vì tôi hay bị sổ mũi, nhức đầu với phong trào nối mạng này , vậy mà lâu lâu, ở hộp thư, tôi vẫn bị nhận được những lời mời làm bạn ?


Làm bạn với bạn ở FB, tôi có mập thêm được vài ký lô gam nào không ?

Chơi với bạn ở FB , tôi sẽ có thêm bao nhiêu ký lô vàng, bao nhiêu hạt kim cương ở nhà băng ấy khi mở tài khoảng ?




Thôi mà ! Tội nghiệp tôi mà .


Hãy để tôi thật sự giữ gìn tình của bạn ở trái tim dịu dàng riêng tôi .






đăng sơn.fr


- no Fb