jeudi 27 novembre 2014

( ) Cảm ơn -





dangson.fr







Cảm ơn -




..
Buổi sáng thức dậy . Mở  cửa ra vườn với ý nghĩ : Cám ơn !
 Cảm ơn gì ?
Cảm ơn ai ?


 Tin ở  trời thì nói cám ơn Trời ( vì  thấy mình còn sống và chưa tận thế )
 Cám ơn tiếng chim hót giữa trời lạnh .
 Cám ơn đủ thứ .



Ngày hôm kia,  thấy mình  rất ba trợn khi hỏi con  nhỏ :
- Còn sống hả ?

 Con nhỏ nói  : - Còn sống nhăn răng


 Và nó trách mình  vô duyên .


 Trách gì thì trách . Miễn mình thấy mình không quá vô duyên là được rồi . Mình khều  con bé :
 - Viết dùm anh vài chữ đầu  để anh  lấy trớn viết bài " Cảm Ơn " đi ?


Con nhỏ không phải và không bao giờ là một nhà văn nên nó viết khi  nhại lại một câu nhạc nào đó :

" ... Mỗi ngày, em cám ơn  đời " .



Ơi trời . Nhại  lại  câu ấy thì không phải là viết văn đâu, nhóc !
Hãy  cám ơn kiểu của mình .
Hãy biết nói câu riêng của mình chứ ?
...



Đây là lời diễn văn cho bài Cảm Ơn của anh :
"     Anh  hết sức cám ơn anh vì anh đã để cơ hội cho em quen anh .
Em hiểu rõ là tại sao ?
 Vì ...anh sợ em thui thủi mình ên buồn bã.
Vì anh  nhân đạo .
Và mỗi ngày  ,thức dậy, sau khi cám ơn trời đất thì em hãy cám ơn anh .
   Cám ơn thật lòng cho dù em thấy anh vô duyên và là kẻ ba trợn nhất thế giới .
Không có anh, những muà xuân, mùa hạ hay  là mùa gì đó của em sẽ không  bao giờ đúng muà màng .
 Cả cái thành phố này sẽ không có màu trời đúng như màu trời .
Tuyết rơi ngập chiếc xe và ngập những con đường em  chạy xe sẽ không bao giờ đẹp và đặc biệt .


Vì một lẽ :
 Tất cả những gì anh viết khi em lỡ mắt đọc nhầm sẽ không bao giờ giống như những điều em đã đọc ở bất cứ nơi nào .

 Tất cả những câu chữ của anh sẽ là một niềm vui và anh biết dấu rất kỹ những nỗi buồn nào đó của mình .

 Như thế . Những câu viết cũng có thể là chữ  nghĩa của một bức thư tình dài nhất thế kỷ .




    Đây là lời cảm ơn của anh về em .


 đăng sơn.fr




..

                                                               
dangson.fr




 < Cám Ơn ( bis )




Con bé chưa bao giờ học một khóa về mỹ thuật nào nên sau  khi dạo một vòng du lịch .
 Con bé lèo nhèo :
 Chỗ anh ở đất Pháp , thấy nhiều caca kít chó trên đường phố lắm !
..



 Chưa thấy ai vô duyên như con nhỏ này . Mắc chi mà khi  đi du lịch  chỉ thấy toàn kít chó ?
Sao không ngắm nhìn và thấy cái gì đẹp đẹp và hấp dẫn ?

 Đành dấu cái mặt quê một cục  của mình, Đành nhây và nhây :
- Em ghét nhìn thấy ca ca ở phố tây thì kệ em . Tôi thít kít chó của Tây .


      Đó cũng là một trong những  thứ đặc biệt ngoài những con phố, những cây cầu, những quán nước tình tứ .
Khi  em nắm tay tôi đi dạo, tôi bảo đảm là em không bao giờ thấy ca ca của Paris và của những nơi nào tôi đưa em đến .

 Ở cạnh tôi , em không đủ thì giờ để ngắm kít chó mèo đâu ,em ơi !

 Ở bên tôi, lời cảm ơn là câu đẹp nhất mà chưa bao giờ em biết cảm ơn .






 đăng sơn.fr








...

Aucun commentaire: