samedi 28 septembre 2013

.. thêm một lần nữa

.
Hình ảnh đã đăng






 HÃY ĐỂ ANH YÊU EM
thêm một lần nữa











Có nhiều lúc
Anh muốn lặng thinh
Như không còn gì để nói
Những khi thấy mình một mình
Thấy mình cuộn tròn, nhỏ nhoi như chiếc lá.
( Ví như vậy chắc chưa đủ làm em hiểu
Anh sẽ nói như thế nào đây ?
Khi sự lặng thinh rất cần cho riêng mình
Chữ " Mình " có cả cái tên em trong đó ! )

Có lắm lúc
Anh thèm có em
Giữa bóng đêm
Giữa bóng tối lẻ loi như cơn tuyết vừa đổ xuống
Tuyết trắng, đẹp trinh nguyên
Như ánh mắt em
Như nụ hồng nơi môi em

Nơi anh sống, thở và suy nghĩ
Nơi anh tạm gọi là nơi trú ẩn
Có đầy đủ những thứ anh đã có
Chỉ có điều : anh thiếu em
Như bao lần anh biết mình cần em

Hãy để anh yêu em
Yêu như từng biết yêu
Yêu như tưởng mình đã chết
( Người ta nói yêu là đã chết )
Sự mâu thuẫn và vô lý của tình yêu,
Anh nghĩ chỉ mình chúng ta hiểu

Em ! Những điều anh viết và lý luận
Đều là những điều thừa thãi
Thừa như những chặng đưòng anh đi qua
Thừa như quán vắng và bàn ghế biết cô đơn
Tiếng nhạc thừa
Giọt cà phê thừa
Anh cũng tầm thường, ế ẩm
Với nỗi cô quạnh hằng có khi nhớ đến em giữa trận mưa

Hãy để anh yêu em
Hãy để anh thèm em
Thèm đôi vai trần trụi
Có mùi thơm của tóc
Tóc ở trần trên ngực
Tóc quấn lấy anh trên giường chiếu
Mà những tiếng ư ư... trong cổ họng em
Đã cho anh biết mình phải và nên làm gì
Thân xác em mềm mại
Môi hôn nhau cuốn hút
Để ta không còn là mình nữa

Những lúc như thế
Anh biết rõ anh sẽ nhớ nhung em
Một khi lìa nhau từ căn phòng nhỏ xíu
Từ khi tiếng nhạc run rẫy trên môi, trên ngực em vừa ngừng bặt

Em quay gót để về chỗ em đã đến
Anh thẩn thờ tưởng mình nằm mơ
Như trong truyện liêu trai chí dị

Ngày qua ngày
Mây qua mây
Mưa, mưa rồi nắng
Anh quay quắt nhớ em
Anh đã lầm với chính mình
Khi đã tưởng cứ yêu, cứ muốn là sẽ có

Anh âm thầm cầu nguyện
( dù lúc yêu em, anh quên cả trời đất )
Anh âm thầm nguyện cầu
Với những con kinh nửa nhớ nửa quên
Cầu cho em quay trở lại

Anh sẽ nức nở như đứa trẻ vừa lạc mẹ
Anh sẽ quỳ dưới chân em
Và anh hôn lên những ngón chân đã lỡ bỏ anh ra đi
Anh nói với chúng và với em một điều duy nhất :
" Hãy để anh yêu em "

... Hãy để anh nhớ nhung em
nhớ như giọt cà phê chảy xuống tách sứ trắng
nhung như cành hồng vừa cắt ở vườn chiều
nhớ như trẻ con nhớ đòi quà mẹ
mẹ đi chợ về - con chạy theo vòi vĩnh

anh không phải là trẻ nít
cũng chẳng phải là con em
anh và em - chúng mình người dưng ...
đã có ngày kia đi cùng đường

Em đã mặc chiếc áo dài màu trắng
Anh ngơ ngẩn như người đi lạc đường
Màu nắng sáng rực trong đôi mắt em nhung,nhung
Vai chạm tóc, tóc nở nụ cười hồng

Ôi - Anh thấy hồn mình bay, bay lượn
Như cánh bướm trắng hay lượn lờ bên nụ hồng
Ôi - Em quá đỗi dễ thương !
Ôi - Anh say quá và giả vờ làm kẻ lạc đường
Anh hỏi em con đường gần nhất
( Giả vờ đấy thôi )

Em lúc lắc mái tóc ngó ngang, ngó dọc
Ánh mắt nghịch ngợm
Bờ môi chúm chím và ríu tít tiếng chim
Anh suýt đánh rơi quả tim
Anh chao đảo trong biển sóng nhè nhẹ

Và từ đó...
Anh học cách thức để nhung nhớ em
Và từ đó...



đăng sơn.fr









  

Aucun commentaire: