.
Chiều ở Facebook _
Em có thể đi tìm ở facebook
Và cứ đi tìm cho dẫu chừng 1000 năm nữa
Cũng không thể thấy tên tôi
Facebook là gì mà tôi không biết
(Có phải là một triệu hay hai triệu người vào nối mạng ? )
Có thể đã rất và không cô đơn lắm ở nơi đó
( Nơi thằng bé con học trò US đã nghịch ngợm từ giảng đuờng đại học
Thằng bé nghịch ngợm đăng tải hình con gái
Thằng bé làm như không có chuyện gì hay ho hơn để làm
Và thằng bé trở thành gã trọc phú
Thằng bé nghiễm nhiên thấy tên nó trên bảng danh sách kẻ giàu có ở sau này trên Web... )
Em có cô đơn quá đỗi trong buổi chiều mưa không em ?
Em có âm thầm ngồi đếm những buổi chiều ?
Bao nhiêu mối tình đã qua đời em hoang vắng
Và đã bao lần em nối mạng ảo tìm tình yêu ?
... ( tình yêu làm gì có ở facebook
Khi mà những cái tên,cho dẫu rất đẹp chỉ là điều bịa đặt - và tôi là kẻ đầu tiên chống lại Facebook
Khi tôi không muốn mất thì giờ để ngu ngơ
Thời gian trôi nhanh lắm - em ! )
Đừng tìm tên tôi
Đừng loanh quanh tìm kiếm
Chỉ là một nỗi lặng thinh mà thôi
Tôi hóa mình là không khí nơi em thở
Chỉ là hạt bụi im lặng mà thôi......
đăng sơn.fr
HÃY GIỮ LẶNG
THINH
giữ cho kỹ niềm thinh nín của em
ở một góc cuối chiều
hãy ngồi nhấm nháp ly cà phê thứ 12 của
em
và đọc những gì tôi vừa
viết
tôi yêu thích nỗi lặng
thầm nơi em
yêu cái bóng đêm của
em ngoài khung cửa sổ
gió
lùa mái tóc em vừa kịp rối
mảnh
trăng tìm vào đậu ấm trên vai em
từng thứ đó có dấu kín nỗi yên thầm của
tôi
chừng ấy nửa nụ
cười
ra vẻ khiêu
khích
từng ấy thay thế cho
một quãng nhớ nhung vô hình và cố tình nào đó
tôi đã đi qua mấy mùa lá rụng
để không nỡ hoài nghi và ngờ vực mình
em chưa qua khỏi một mùa xuân còn xanh
trên mái tóc cuốn
em giữ gìn
khoảng yên lặng của em
như sợ
tôi lấy mất và mang đi
rồi như thế - đôi ta - cố tình ở xa nhau
lắm
đầu bên kia bóng
tối
đầu bên này ,vệt nắng mùa
hạ
rồi như thế,có
lúc ,em bật khóc
tình yêu buồn
đến thế mà sao ?
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire