vendredi 22 juillet 2016

** ĐI và ĐẾN

.









' ĐẾN và ĐI '



Thời gian không bao giờ bị thất nghiệp nếu chúng mình đứng thẳng và nhìn thẳng như cách trực diện .

Bạn và tôi - Từ một nơi nào đó trên quả đất này, bạn đang làm gì ? Nghĩ gì ?


Làm sao , một người viết giữa bóng tối và ánh sáng như tôi có thể biết được ? Biết để làm gì ?


.

Bạn có thiếu đề tài để viết không ? Có khi nào bạn thấy thật sự lẻ loi và " cô đơn " trên dòng viết của mình ?


....



Còn tôi . Tôi quen rồi . Giữa căn phòng làm việc, giữa những tiếng động chung quanh, tôi có thế giới riêng với chính mình ( Cái tôi khá ích kỷ để dùng thì giờ đọc, đọc nhiều điều ....... Oái oăm! Dễ nực và dễ chịu, dễ ghét, dễ thương ... )



Đọc để mở thêm những ô cửa như cách hít thở . Đọc khi băng qua con đường khói bụi khi mưa khi nắng để biết mình còn sống sót khi đến được bên kia đường của một nơi gọi là quê nhà ... Ở đó, tôi đã không gặp những " AI " từ những người đã có lòng để VIẾT ...


( Viết gì sau khi đọc những trang sách ngập chữ từ một Nguyễn Nhật Ánh, một Dương Thu Hương, một Nguyễn Ngọc Tư đến từ Cà Mau ... ? )


Tôi nghĩ : Gặp nhau để làm gì ? Chẳng lẽ để nhắc về những nghịch cảnh , những tính toán , những cách thức kinh doanh và những điều không nên nhắc lại ? 


Mà thôi . Quá khứ đã nằm trên những trang viết thật tình, có khi gây hiểu lầm, có khi gây phiền nhiễu từ ngộ nhận . Bạn và tôi, hãy đi con đường mình muốn đi để đi . Mỗi cách thức bước đi là những điều học thêm . Học đời, học người và học cách hiểu được lấy chính mình .



Mà thôi . Vui khi viết . Vui khi định tâm để viết và hiểu rất rõ điều mình muốn viết .



Đời sống này có nhiều chỗ để đi . Đi trên phím chữ, dù buồn - dù vui .









đăng sơn.fr










Aucun commentaire: