samedi 9 juillet 2016

_ bụi

..








 by QuỳnhNgọcLan - 2016














.. buị ..

  phải rồi em , phải rồi anh
  chúng mình qua thời đại chúng mình
  chỉ là những hạt bụi
  dính trời , trời ngập gió
  dính mình, chuyện tưởng như vô tình

 phải rồi , nhau ơi
 trở gió giữa đời
 thôi đành vậy thôi


 Quỳnhngọclan




by BeeBee .




 ngộKhúc

__________________________________ by KhánhLan



   có dòng sông cũ
   có thưở mình xa
   có khi ngộ khúc
   có khoảng chi lìa



by nguyễnTrườngAn -  paris .








TÌNH BUỒN TRỞ LẠI.
Theo người - ta về trên con dốc
Một ngã đường tình lận đận theo

Theo đời,đời thừa trên kẻ hở
Bao ngã đường ngang ấy vẫn quạnh hiu

Theo buồn - buồn giật mình trở lại
Một thưở yêu người rồi bỗng chốc tình xa 


Trần.K.Sơn







dangson.fr









Thử say một chén tình vơi 
Để xem có thật là tôi quên người 
Ngả nghiêng ly đắng bên đời 
Chợt nhiên thức dậy đắng môi rã rời
 

ThửSayMộtMình - Trần.K.Sơn ) 





CHÚTtìnhcũ. 

Chút tình cũ,ta về ngang con phố 
Người có còn ở nhà đó hay không ? 
Cửa ngõ đóng,bụi cỏ cao như thế 
Biết ai còn giữ bóng dáng người thương ? 

Chút hương cũ,mùi ngọc lan thoang thoảng 
Câu hò cũ,chỗ hẹn cũ đâu rồi 
Vai thơm tóc,ngày xưa lưu luyến ấy 
Cơn mưa chiều nhỏ giọt mối tình phai
 


Trần.K.Sơn
 








Rồi tình nào cũng ra đi.

..







RỒI TÌNH NÀO CŨNG RA ĐI. 
___________________________________ 





Mùa hạ đang còn trườn mình trên những hàng cây,những khu vườn.Qua một đêm mưa giông,trời trở lại quang đãng. 

Vậy mà bạn tôi đang buồn.Ủ rủ như trời lại sắp mưa.Khi bạn tôi buồn,bạn đến tìm và rủ tôi ngồi quán. 


Tôi biết ngồi yên để lắng nghe bạn nói.Bạn không nói gì cũng chẳng sao.Quán có để nhạc.Chủ quán là người thích chơi nhạc thời xưa.Những Carpenter's,những Beatles của Let it Be, And i love her..những ..những.... 

Có những bài hát không thể nào quên được.Rồi bạn nói,bạn kể cho tôi nghe về cái party ở những đêm Saigon gần mùa giáng sinh,bản nhạc tình của Lobo ,của Christophe,Art Sullivan... 

Bạn nói về ánh mắt người bồ nhỏ của ngày chập chững yêu nhau.Cái gì cũng phải tập tành.Tập nhớ nhung,tập giận hờn,tập viết đầy tên người trên tờ giấy trắng rồi gửi đi.Bạn nói về những ngày nắng ,những cơn mưa lũ,những buổi tối chở nhau dưới mưa đi nghe nhạc. 

Bạn đã nhắc về những ngày cũ và bạn hỏi tôi.Giọng chìm ở cuối ly cà phê : 

- Còn Bạn thì sao ? 

Tôi giả vờ không nghe tiếng bạn hỏi. 

Kỷ niệm là cái gì ? Kỷ niệm có khi như cặn của những hạt cà phê còn sót lại.Môi và vị lưỡi vẫn còn thèm.Gọi thêm ly nữa thì chắc gì đã ngon ? 


Bản nhạc trong quán đang chơi đến bài " Sweet,sweet smile " .Giọng của Karen Carpenter nồng nàn như ánh mắt cô nhỏ có một mùa mưa trên lối về từ trường.Hàng me thả lá ở nụ cười . 


- Sao ngồi tư lự vậy ? Sao không nói gì ? 


Tôi không biết bạn tôi muốn nghe tôi nói gì ? 


Tôi đang nghĩ về hình ảnh của những cuộc chia lià khi người ta yêu nhau.Tình yêu muôn đời là những điều bí hiểm. 


Có một bài thơ đang nói dùm tôi : 


" Bay đi - Bay đi tình yêu 
Tình yêu tan vào mưa 
Mưa trở thành ngày xưa 
Xưa trên con phố nhỏ 
Nhỏ như tình nhỏ làm sao quên ?.............. 





Chiều rơi - Rồi chiều chợt dưng mưa.Nhạt nhoà.Buồn hiu hắt. 

Tôi lên tiếng nói với bạn tôi : 

- Về trước đi - Tôi muốn ngồi lại một mình. 




Bóng bạn biến mất ngoài cửa chiều.Bóng tối tràn xuống những con đường chưa lên đèn.Thấp thoáng ở góc phố,tôi thoáng thấy những hình dáng của tình yêu bay đi.Bay.... 




đăng sơn.fr












...


Aucun commentaire: