dimanche 28 juillet 2013

CHỢTNHIÊN (VERSION 2013 ) °



.




MỘT NGÀY .






Có lần hỏi một vài người - Hỏi cho vui thế thôi :


-   Bạn thích buổi sáng hay buổi chiều ?


Mỗi người mỗi câu trả lời khác nhau .


Đọc ở một cuốn tạp chí  âm nhạc,có cái tựa và hình ảnh in  đẹp lắm . Bài viết kể  về thế giới ban đêm của ca nhạc sĩ Christophe ( thời Main dans la main, Oh Mon amour .... ) : Cái ông này chỉ thích sống về đêm để sáng tác và  viết hòa âm .Chàng ta sống một mình với thế giới âm thanh và càng  về sau thì càng viết hòa âm theo một cung cách quái dị và kinh dị .

Lật xem những trang ảnh kèm theo bài phóng sự thì thấy chàng ta ăn mặc và thích ánh sáng loại Dracula - ma cà rồng . Đọc xong thì thấy hết yêu nổi sự suy nghĩ ấy và không mua đĩa hát có  kiểu hoà âm kinh hãi của chàng ta nữa . Những bản nhạc bất tử  của Christophe như Aline , Je suis parti thì mình vẫn giữ trong đầu ở bụi thời gian .




*  Có vài bài viết,tôi hay nhắc về chữ " Bụi Thời Gian " theo một ẩn ý của kỷ niệm . Kỷ niệm nằm ở trí nhớ .


Lắm khi,tôi để dành thì giờ cho bộ nhớ được nghỉ ngơi khi sống hoàn toàn cho hiện tại của một ngày .


   Buổi sáng .

   Mới tinh  khi thức giấc,trời còn mờ tối trên sân nhà . Mùi vườn ẩm hơi sương,những cành lá rung rinh,mơn mởn hơi gió . Thanh bình ,thanh thản đi vài bước để lắng nghe sự thinh lặng .


   Buổi chiều .

   Nắng chếch về phía nam . Tìm một ly cà phê,khuấy cái muỗng,hòa tan viên đường trắng muốt vào tách,nghe tiếng động nhỏ trên bàn của một cái quán . Nhìn ra phía lề đường,gặp một ánh mắt,một nụ cười chào hỏi .

  - Ủa ủa ! Người dưng dưng kia ! Có quen đâu mà sao  nụ cười quá tươi để gật đầu chào nhau ?


Ủ ủa như thế rồi thấy mình vui . Có khi vui  khi   nhìn những đứa trẻ con theo cha mẹ ra phố ,những đôi má phính,những ánh mắt như hòn bi  thấy thương...



Buổi tối .


   Sau bữa ăn  muộn . Ra ngõ hóng gió . Những đỉnh cây rào rạt gió,những con đường thẳng tắp ngang  dãy công viên có thấp thoáng những chiếc xe đạp,những người dăt nhau đi dạo .




   Một ngày đang trôi qua . Đơn giản và tìm cho mình vài ý nghĩ  yên lành . Thế thôi . Tạm gọi là đủ cho một ngày . Ngài mai,lại thức dậy sớm . Lại thấy mình có điều để viết .


đăng sơn.fr      




    Hình ảnh đã đăng
dangson.fr






 


TRỜI ĐẸP






...   Sau vài tiếng rinh rinh của điện thoại thì nàng ghé thăm .


      Ánh  mắt nàng luôn có hai màu khác nhau . Màu xanh rất nhạt khi ở trong bóng tối,mắt đổi màu xanh  lơ khi ở ngoài ánh sáng rực rỡ .


    -  Anh khỏe không ,anh ?


     Tôi gật đầu. Để ngắm được màu xanh của trời,của biển,tôi kéo nàng ra khỏi văn phòng.Hai đứa ngồi cạnh nhau ở cái bậc thềm dẫn ra bãi cỏ còn ẩm ướt từ cơn bão đêm kia .


    -  Có gì vui ? Kể anh nghe .

    - Sao anh không kể trước đi ?


    Lắc đầu để nghe nàng kể chuyện buổi sáng :


    -  Sớm nay,hắn dữ dội lắm á ! Hắn nổi quạu với chó,thấy chó nhà khác sủa,con chó nhà mình cũng chồm chồm gâu gâu,hắn tức mình gõ chó rồi hung hăng bóp cổ chó .  Em tức mình,làm mặt nghiêm bắt hắn thả chó và la hắn,sau đó,dắt  chú toutou đi dạo ở bờ sông . Bỏ hắn một mình .Hắn im ru . Hay không,anh ?


    Tôi cười,khen như nịnh - thỉnh thoảng mình nên nịnh bạn mình . Chẳng chết ai :


   - Ừ,em giỏi khi cần cứng


    Nat cười dòn tan,âm thanh có màu nắng của mùa hạ .

   - Ngày hôm kia,ở bàn ăn,hắn ngó em rồi nói : Em giống anh .Em và anh  là hai kẻ lạ đời .Hắn nói chúng ta là hai đứa chướng đời .

   - Xời !


    Nàng kéo tay tôi :

  - Phải vậy không anh ?


    Gật đầu .

    Phải chứ , hắn,cái thằng bồ của em đã qua khỏi cơn ghen,cơn ngờ vực giữa em và anh thì, dĩ nhiên,hắn phải nói em là kẻ  lạ đời và chướng khí . Em đã không quỵ lụy hắn khi hắn đến với em vào đúng lúc em  tay trắng và đang chán đời nhất . Hắn dựng nhà,cho em mướn nhà ở sát bên nhà hắn . Và hắn đáo để yêu em . Gì thì gì,em  khẳng khái để em luôn phải là em qua bao sóng gió nghiệt ngã ở đời ....


    Tôi thích thú giữ yên lặng để nghe Nat thủng thỉnh :

   - Cuối tuần rồi,em dắt hắn lại thăm cha mẹ nuôi của em . Thấy cái biệt thự lộng lẫy khi đến,hắn bỡ ngỡ tròn mắt vì nghĩ  hai vợ chồng chủ nhà sẽ rất chảnh,rất điệu bộ làm cao . Mà không ,cha mẹ nuôi đơn giản bình dân và thương người lắm ! Nếu không,chả bao giờ em nhận họ là cha mẹ nuôi .


    Câu chuyện kể của Nat làm tôi nhớ đến mẫu đối thoại của  cuốn phim Titanic : Khi ngồi  ăn giữa đám khoe khoang loại trưởng giả,chàng Jack vẫn là Jack ,ngang nhiên,tự tại ....



      Thấy tôi  im im,Nat lại khều tôi,vẻ nghịch ngợm :

     - Anh đang  nghĩ gì ? Nói đi,em nghe .


     Ờ ờ - Nếu muốn nghe điều kỳ khôi thì anh nói :

    Ngộ !  Nếu từ ngày xưa,đôi ta lấy nhau ,có lẽ mình sẽ đục nhau,gõ nhau cả ngày vì hai đứa đều ngang ngạnh như nhau . Và vì hai đứa hay có những ý nghĩ giống nhau . Hèn chi thằng bồ của em nó ngán và nơm nớp sợ mất em .


   Ngộ  ! Có lần   đã nói với hắn :

   - Nhìn trong mắt mày,tao biết mày đang sợ tao giật người yêu của mày . An lòng đi con ! Tao để mày yên tâm .Nói thật cho mày nghe : Nat rất đàng hoàng .


   Nat cuời hi hi khi nghe tôi nói như thế.Nàng hôn lên má tôi trước cặp
mắt đẹp  của gã kép tóc vàng .

   Phải thú thật,ở bên Nat,tôi có  những cảm giác rất lạ . Nhẹ nhàng,dịu êm . Nat biết lắng nghe như một cô học trò mỗi lần bị tôi  rầy rà khi có những ý nghĩ theo chiều hướng bi quan . Nghe xong thì Nat cười như đứa bé được dỗ kẹo ngọt.


      Khi người ta bằng lòng thì người ta ngọt  thêm :

     - Kiếp sau,em lấy anh nha anh ?


    Ơi ! Ơi trời ! Nói vậy hoài làm chi ,em ?

    Mình đang sống ở kiếp này thì hãy sống hoàn toàn - toàn vẹn đi em !


   Kiếp sau ra sao ? Có thành phố nhộn nhịp với chợ búa không ? Có cái nhà hàng nào nằm trên một bờ sông với bàn ghế trải khăn thật đẹp để
ta ngó nhau,rủ rỉ bao điều cần nói không ?


   Nghe tôi hỏi như thế ,Nat im lặng . Rồi nhìn đồng hồ :

   - Em phải về lo cơm nước nha anh . Không thôi hắn sẽ ỏm xòm mà nhăn.Tội !



   Ừ em về đi . Một căn nhà ngập nắng xanh,một khu vườn nhỏ  tươm tất . Một góc nhà ấm áp có tượng đức mẹ và những đóa hoahồng . Anh biết là đêm nay,em sẽ thắp ngọn nến với lời nguyện thầm .


    Đừng thố lộ cho ai biết là em đã cầu nguyện gì .


Ừ - Em về .Em mang theo một góc  sáng đẹp trời nơi anh






     đăng sơn.fr          

Aucun commentaire: