mardi 18 décembre 2012

Ở NGÀY TẬN CÙNG bên em ( 21/12........ )

..




dangson.fr



Ở MỘTNGÀYNẮNGMƯA
của ngày TậnThế 





Tôi muốn tặng em ngày tận  thế
để em nắm lấy bàn tay tôi
để em có một lần chót nở nụ cười
khi em biết em là người yêu cuối đời - trọn vẹn

tôi - gã hoang đàng
gã niệm kinh để niệm kinh
mỗi khi lẻ loi - một mình
tôi cầu Phật và tin vào Chúa
Phật ngồi thiền hiền lành
Chúa khổ nạn trên cây thập giá
Tôi thì biết khổ vì em
Em như trái cấm địa đàng
Em đến cả những khi không báo trước

( Người ta bảo nhau về ngày tận thế
  Người ta đào hầm trú ẩn
  Sau khi bỏ tiền thừa mứa cho buổi an cuối cùng ngày tận mạt ..)

Tôi không phải là người ta
Em cũng không phải là người ta

( Chữ người ta xa lạ như thế làm tôi có lần ghét hết thảy loài người
  Loài người đã gian tham quỷ quyệt
Họ chế ra súng ống bom đạn
Họ nhìn nhau dữ dằn hơn cả loài thú dữ..
Họ................................................................................... ( ----------------- )





 Ngày tận thế khi trái đất này bị hủy diệt
Tất cả những hư đốn của con người bị hủy diệt
Cái máy Pc cuối cùng sẽ  tắt ngúm
Cũng là lúc tôi nắm tay em cùng quỳ xuống cầu cho đuợc chết chung
Tôi không biết ta sẽ lên thiên đường hay sẽ xuống cõi địa ngục ?

Mà có hề hấn chi đâu em
Miễn em còn là em
Nguyên vẹn như ngày em đến,em nghe tôi nói tiếng yêu em
Để bắt đầu cho một chuyện tình
Tôi đã đưa em vào những quán nước đẹp nhất thế giơí
Nơi có một vài bóng tối
Nơi tôi được thoải mái ngồi hôn em
Chẳng ai dòm ngó ai
Chẳng một ai nỡ tị hiềm,ganh tị vơí tôi và em
Chỉ vì một lẽ duy nhất : Tình yêu không bao giờ có tội
Tội chăng là tội sáng tạo trong đầu mỗi người chúng mình....


Đêm ngày 20 tháng cuối năm
Tôi dọn một chỗ nằm
Để có em bên cạnh
Tôi thắp chục ngọn nến
Tôi nhìn sâu vào trong đôi mắt huyền diệu của em
Tôi bắt chước một đoạn phim bi thảm của Titanic
Tôi khe khẽ gọi tên em ở bầu ngực em
Tôi nói và lập lại lần cuối với em
" Anh sẵn sàng linh hồn để được chết bên em

đăng sơn.fr





__________________________________________________________________





Hình ảnh đã đăng





KHUYA
______________________
*
@nguyênhạ & đăng sơn.fr







Khuya rồi,cô định rửa mặt sửa soạn đi ngủ nhưng lại chưa thấy buồn ngủ.Một ngày của cô đã quá dài vơí biết bao điều mệt mỏi.Hôm nay là một ngày kỳ lạ.Đi đến đâu cũng thấy người ta nhăn nhó làu nhàu.Gã chủ sự của văn phòng cũng lau láu càu nhàu báo cái tin buồn là hãng sẽ nghĩ đến việc sa thải người.

Cô đã nổi cơn ,khều gã :
- Bộ hãng có tầm cỡ như Trái Táo cũng muốn rung rinh sao,ông ?

Nghe cô bạn đồng nghiệp láu táu xen vào - kiểu móc lò :
- Hỏi ngộ á ! Bộ ngươi không thấy hình thương hiệu Apple là trái táo bị cắn khoét lủng một góc hay sao ? Táo của Ipad,Iphone bị thằng Sam Sún ( Samsung ) cắn mẻ đó.

Gã chủ sự ngao ngán lắc đầu để nghe con nhỏ xí xọn đó phang thêm câu cuối.Câu này rùng rợn quái ác :
- Nè mấy người nè.Còn hai bữa nữa là đến ngày tận thế rồi.Lo mà ăn xài đi.Ở bên Tàu,họ đang nhao nhao cưới nhau đó.Điệu này tha hồ chết chung....


Cô nhăn mặt,bịt hai tai để thấy mình chợt ghét con nhỏ đồng sự.Thân nó ú na,ú nần mà đi làm thì trang điểm như ả đào hát bội,tay chân đeo vòng vàng leng keng giống như cái tiệm kim hoàn lưu động.Cô ngó nó và hiểu tại sao nó hay than ế chồng và muốn xa đời đi tu.Chẳng biết cái chùa nào có thể chứa nó ?

Những ý nghĩ lẩm cẩm ấy đưa cô trở lại bàn giấy,chẳng biết luýnh quýnh thế nào cô lại làm đổ ly nước đầy lên tập hồ sơ trên bàn,cô quýnh quáng kéo xấp giấy tránh nước thì lại kéo ngã cái hộp cao lều khều đựng bút viết rơi lả chả xuống mặt đất.Vậy là cô đang mệt,đang cạu cọ lại càng có cớ phụ để nhăn hơn.

Quay lại,vừa kịp thấy con nhỏ ú nần xí xọn thò đầu vào thành cửa,cô hét ầm lên :

- Xời ạ . Tui đang bực đó nghen.Biến dùm đi chỗ khác mau.


Vậy rồi việc gì cũng phải qua,cô cố gắng tập trung vào việc làm.Lúc đôi mắt đã rã rời,cô ghé mắt vào ô cửa thấy có cái mail bay đến.Cô đọc hàng chữ :

" Đang làm gì ? Có mời anh đi ăn tối nay không ? ( Sắp tận thế rồi ! ) "

Rõ là vô duyên ! Bộ người ta không còn chuyện gì vui vẻ hơn để nói hay sao ? Tại sao báo chí,đài tv,radio cứ ong ỏng nhắc về lời tiên đoán xấu xí như thế chứ ? Bao nhiêu chai champagne sẽ được bán ra nếu cái ngày bị hù hịt quái gỡ đó không xảy ra ?

Sẵn cơ cáu gắt ,cô gõ chữ : " Để yên cho tôi làm việc nghe không ? Chiều nay tôi mệt lắm rồi .Tôi ngủ sớm ! Bye ! "

Cô tắt ngúm ô cửa nhận thư và ngồi thừ người nhìn ra bầu trời xám xịt đang chực rơi mưa.Thấy buồn buồn.



---


Bây giờ,nhìn hai cây kim đồng hồ thấy đã khuya,cơn mệt mỏi tự dưng biến đâu mất.Cô thấy mình quá đáng vơí dòng chữ cạu cọ lúc chiều khi trả lời người yêu.Cô thấy tội nghiệp anh ấy.Và biết thế nào anh cũng kiếm chuyện nại cớ để giận hờn cô.Choàng áo ngủ lên vai,cô ghé mắt nhìn ra bầu trời đêm đang lả tả mưa gió.Trời đổ lạnh sâu hoẵm ướt át,cô thở dài định bụng sẽ gọi cho anh vào sớm mai và nhẹ giọng xin lỗi anh.

( Hình như cô cũng đang ngờ ngợ với cái ý nghĩ : " Lỡ có gì thì hết gặp nhau.Ở bên nhau trong hai ngày cuối,dẫu có chuyện gì chết chung,tay trong tay cũng đỡ hơn là một mình " - Cô hay sợ trời khuya và vì đã sợ cô đơn nên cô yêu anh ..... )






dangsonfr - 2012
 ------------------------------------------------------------

    


 Đối thoại trước ngày tận thế
(Giả vờ làm gan nói cho ngon, lúc xảy ra thật chắc là hoảng loạn lên rồi ...)



- Sợ hông bé?
- Anh sợ hả?
- Yes bé, anh nhát gan
- Em chả sợ chuyện tận thế, nhưng em sợ động đất
- Sợ chứ
- Em cầu cho xảy ra thật
- Hơ hơ, anh sợ
- Anh còn tiếc của hả?
- ....




- Nè, nhà anh có mua mì gói để dành không?
- Không, khùng há?
- Sẽ yêu đời yêu người hết mình tối nay?
- No
- Why not, còn vài tiếng nữa thôi
- Kệ
- Lỡ mai có gì...
- Có gì thì sao?
- Uổng
- Chết chùm cho dui
- Nhiều người kéo nhau đi lên núi hòng mong được cứu sống.
- Dởm, ở đâu cũng ngỏm thôi.
- Em chỉ muốn chết trong nhà, trên giường êm ấm của mình.
- Nói vậy thôi, tận thế thật thì vui lắm
- Chỉ sợ lúc đó hoảng loạn lên, sợ hãi, không vui được
- Mặc kệ nó, bé
- Em nói rồi, em sợ động đất lắm
- Mai sẽ biết, nếu không ngỏm
- Nếu làm cái rầm mà chết ngay thì có phước vô cùng
- Thiên hạ sẽ ăn mừng ngày mai

....

- Nhớ đọc kinh, thắp nến và chờ.
- No, mắc gì em phải chờ? Anh hoảng thì anh chờ mình anh đi.
- Anh ớn ...
- Nè, có câu "Thấy em nhỏ xiú anh thương" bây giờ em nói "Thấy anh hoảng quá em tội nghiệp anh" ...

- Chúc em có đêm tận thế vui ... và ấm nhé.
- Em không thèm lời chúc ấy đâu.




Nguyệt Hạ
20-12-2012


















Aucun commentaire: