samedi 15 octobre 2016

* Vu Vơ

.

Đôi điều ở mỗi khi mình bị bí đề tài để Viết :

....


Mỗi ngày , mỗi đi cày nên oải lắm . Đi làm về là phờ người nên chỉ còn cách ăn uống xong , làm việc nhà chút đỉnh qua loa . Leo lên phòng ngủ, bật  đèn đầu giường , bật vài bản nhạc blues nghe và ngủ  ngon   /  Sáng dậy, đi cày tiếp ..


 Đời cứ vậy mà trôi .


 Chiều nay , mở cái Pad, tình cờ đọc hàng chữ thấy mà thương :


Vu vơ..


Phải dựng một chủ đề để người ta hổng nói mình vào đây chỉ đọc..

Thật tình, số mình xui gì đâu, tự dưng mới vào là bị cái khứa kia kiếm chuyện. Mình cũng chẳng lạ gì nguyên do, cái khứa đó có thù oán với ông Đăng Sơn nên tìm cách hạ nhục, bôi xấu mình đó mà. Sẵn đây em cũng xin thưa, em không có họ hàng gì với ông Đăng Sơn nữa nhá. Cả tỉ năm rồi em không nói chuyện với ông ấy đấy các bác ạ... ĐS đi đâu cũng cãi nhau với người ta, em cũng mắc mệt.. Là do cái tôi của anh ta quá cao mà thôi. Nói gì thì nói, em biết tính nết của mỗi người khó mà sửa được , nhất là khi người ta càng không nhận ra. Riêng em, em chỉ xin được 2 chữ bình yên trong cõi đời ô trọc này.. Xin các anh, các bác tha cho em nhớ. Em xin cám ơn ạ.. Tạm thời em viết thế thôi, khi nào em vu vơ em lại viết tiếp. Kính chúc sức khỏe cả nhà ạ..

< by Yubi - Thủ Đức .VN

____________________________________________


 Hơ hơ  - Khi khổng khi không có người nhắc đến tên mình . Sướng ha !

 Vậy thì mình lại hết bị bí chữ và có cái để viết . Dịu dàng mà VIẾT




2.



dangson.fr







< Truyện và Chuyện với chủ đề Tiểu Thư .

.











Ai dè mà cái trí nhớ của em còn quá tốt từ năm 2007 từ một diễn đàn xưa, khi em ở bên Thụy Sĩ và vào chủ đề Viết Để cũng như chủ đề Thế Giới Ảo và Tình thật để góp ý với cái tên NB ( Ngọc Bích ) và sau đó là nick tên Cô Hàng Xóm - và sau đó là nhiều cái tên khác ở mỗi diễn đàn ...


 Người ta hay nói câu Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã . Em và  anh , chúng ta không là trâu   và là ngựa , chỉ vì mình có một điểm chung là thích cách viết văn của ông Đoàn Thạch Biền .



 Vậy thôi .



Trong vòng 10 năm ấy, ta quen nhau . Đến một lúc em thắc mắc :


- Nếu anh về lại SG, em muốn gặp anh để xem anh ra làm sao ? Anh có giống như những điều anh viết hay không ?




....



 Hơ hơ và ha ha .


 Ta gặp nhau để làm gì chứ ? Anh vẫn cứ thế :  Cao nghều nghệu khi đứng cạnh con bé chỉ cao chừng 1 mét 51 .


 Khi nói chuyện với anh , có lẽ em NB phải bắc cái ghế và rất mỏi cổ em .




..



 Giữa 2 chúng mình là một khoảng cách quá xa là xa .



Em là AI ?



 Hãy đọc thử lại  những câu em đã viết ở đây :



" ... 



Vu vơ..


Phải dựng một chủ đề để người ta hổng nói mình vào đây chỉ đọc..

Thật tình, số mình xui gì đâu, tự dưng mới vào là bị cái khứa kia kiếm chuyện. Mình cũng chẳng lạ gì nguyên do, cái khứa đó có thù oán với ông Đăng Sơn nên tìm cách hạ nhục, bôi xấu mình đó mà. Sẵn đây em cũng xin thưa, em không có họ hàng gì với ông Đăng Sơn nữa nhá. Cả tỉ năm rồi em không nói chuyện với ông ấy đấy các bác ạ... ĐS đi đâu cũng cãi nhau với người ta, em cũng mắc mệt.. Là do cái tôi của anh ta quá cao mà thôi. Nói gì thì nói, em biết tính nết của mỗi người khó mà sửa được , nhất là khi người ta càng không nhận ra. Riêng em, em chỉ xin được 2 chữ bình yên trong cõi đời ô trọc này.. Xin các anh, các bác tha cho em nhớ. Em xin cám ơn ạ.. Tạm thời em viết thế thôi, khi nào em vu vơ em lại viết tiếp. Kính chúc sức khỏe cả nhà ạ..




_______________________________________________




 Ở em và ở anh là 2 điều đảo ngược nên lúc  về SG, anh không  tìm em để xem con bé 1 mét 51 có cao hơn tí nào không sau 10 năm dong duỗi và lang thang từ em trên net ....



.

Em mang họ Hoàng và anh mang họ Nguyễn , ta làm gì mà có họ hàng với nhau chứ  ?

 Em mang  cơn bệnh trầm uất của tiểu thư và anh đã là  người chữa bệnh trầm uất cho em  trong vòng gần 9 năm .


 Ta có điểm gì giống nhau ở  2 vị thế ?




 Khi viết và  thẳng thừng để viết , anh  chấp nhận sự oán ghét hoặc ai đó đố kỵ  và thù oán . Vì anh không phải là em .






..


 Anh sẽ tiếp tục  viết những truyện ngắn mang tên : ' Tình Nhỏ làm sao quên " để tiếp nối với câu chuyện đã viết của ông ĐTB .




 Em tiểu thư hãy yên tâm .



 đăng sơn.fr


- PS :  Bé hãy rộng lượng cho anh  10 dấu Like ở bài viết này . Chúc bé nằm mơ thấy anh về SG thăm bé .






...




 Tình Bé ở lá thư mới nhất .




-----------------------------------------------------------


 Rồi bé lại ra đi sau khi  bé đọc những  lời thẳng thắn mà anh viết cho bé khi bé  lỡ dây vào và kiếm chuyện với anh . Anh đâu có làm gì bé mà bé kiếm chuyện há ?




 Anh chỉ đơn thuần là một người viết những mẫu chuyện tình bé cỏn con  khi phóng tác ở đôi mắt đẹp và mơ huyền của bé .





 Bé à !



 Ngày xưa , anh cũng xém phải làm nhà tu kiểu linh mục vì cha anh rất ngoan đạo  - Ông chỉ muốn tống anh vào nhà dòng , nhưng anh biết mình còn lắm nợ trần .



 Anh thích  đóng kịch, làm phim ảnh và làm nhạc sĩ trên phím đàn dương cầm .



 Anh thèm sáng tác bài nhại lại của  cái ông nhà văn xưa ấy với bài :  " Tình em làm sao nỡ ? "




Sau cái thời khỉ gió ấy, anh  chạy  qua bên này, tưng tửng nhớ về một thời SàiGòn xưa ấy và nhớ về ngôi giáo đường bên cạnh trường trung học .



 Chẳng may, ở một vài trang viết, em  lại nhắc cho anh về thời mưa bay ướt áo ấy . Thôi thì ,thôi thế ... 10 năm qua rồi .



 Chẳng lẽ anh lại phải hát bài Em Hiền như Ma Sơ ?    Em cứ đi tu . Ở bên này, mỗi laân vào nhà thờ, biết đâu anh lại nhớ em để  viết  và bịa thêm một chuyện tình  ?





 Tội nghiệp hai đứa mình . Quá thể mà .....









 đăng sơn.fr




2016.2017


...








Aucun commentaire: