Ở đời này , có nhiều người không sợ cô đơn . Và họ vững chắc với cái một mình của họ .
Tôi nằm trong danh sách có tên những kẻ ấy vì tôi biết cách làm bạn với khoảng trống chung quanh mình ở từng lúc . Khi lái xe đi làm trên những con đường, tôi mở radio nghe mấy tay ký giả đọc tin tức và kể lể đủ thứ chuyện .
Có những chuyện nghe xong thì để ngoài tai : Chẳng hạn chuyện con nhóc mơ màng làm ngôi sao nổi tiếng chuyên đưa ngực, đưa bụng một cách trơ trẻn, rồi đánh nhau với tình nhân, đâm tình nhân bị bắt , ra toà bót, báo chí, dân thương mại xúm lại thêu dệt và tiếp tục nghĩ cách làm tiền bằng những tờ lịch trần như nhộng của nàng ta vào dịp cuối năm ....
Chuyện nhảm ở đâu cũng có .
Sáng hôm qua, có bản tin về những người vô gia cư bị chết lạnh khi trời giá rét . Ở Paris, theo thống kê thì có hơn 25 % người có việc làm nhưng vì lương quá thấp không đủ trả tiền nhà mướn nên phải lang thang ngủ đường .
Hình ảnh những tấm carton phủ lên thân hình run rét và co quắp trên hè phố ở đêm đông cộng với những tấm lòng của hiệp hội thiện nguyện chạy đến, mang sữa nóng, mang lương thực, áo ấm để trợ giúp đã làm lắm người xúc động .
Tôi nghe ký giả radio đang phỏng vấn những người làm việc thiện nguyện và đối chiếu với những người khốn khổ ấy bằng những giọt nước mắt . Mặn ! Cay !
Nghe và nghe mỗi lần như thế để biết mình phải nghĩ gì , làm gì ?
Nhạy cảm quá chăng ?
Sự nhạy cảm và lòng từ tâm phải đặt đúng chỗ , nhất là dùng tất cả tâm trạng để viết .
Ta không thể quá nhạy cảm với một cô tiểu thư ở Net khi cô suốt ngày thở than cho dẫu đang có sự bảo bọc của cha mẹ , cho dẫu là mình không đói khát, không bị bỏ rơi mà chỉ vì sống không có lý tưởng và mục đích nên hay chán chường .
( Ở khoa tâm lý, người ta gọi đó là cái bệnh nhà giàu như bệnh Stress )
Có lần, qua sự giao lưu với một vài người như thế, tôi thẳng thừng nói với họ : " Chọn cách nhìn, cách đối diện với cuộc đời khác thử xem sao . Hãy đến và trợ giúp những kẻ khốn khổ bất hạnh hơn mình xem sao ? "
Xem gì ? Thấy gì để có thể biến đổi mình theo một chiều hướng tích cực hơn ?
Những câu hỏi , những câu trả lời không thể kéo dài trong tôi lâu hơn vì mình không mong mỏi gì ở những người quá thừa thãi sự than phiền kêu rêu .
Sự nhạy cảm của mình không thể đặt vào những kẻ rất trẻ tuổi bỏ nhà đi hoang và tụ nhau ở đường phố, phì phèo thuốc lá, tay cầm chai bia ngất ngưỡng , lang thang xin tiền .
Cô đơn là gì ?
Cô đơn có phải là hình ảnh của một cậu trẻ tuổi đã mất căn hộ sống chung với người yêu sau khi chia tay nhau để phải sống lang thang ngoài trời lạnh cóng và chết lạnh lúc 3 giờ sáng ?
Cô đơn ấy có nằm trong lòng chiếc xe ở dưới gầm cầu sau một cuộc ly thân chia lià gia đình ?
Mỗi thứ cô đơn có mỗi cách xếp loại riêng theo từng hoàn cảnh .
Để tiêu diệt những thứ cô đơn nào đó, mình phải làm gì ?
Có phải là mình nên tụ họp nhau lại và làm những điều cần làm để mong xoa dịu đi phần nào những thống khổ của người kém may mắn hơn mình ?
Vì thế -
Khi đã đi, chứng kiến , tôi không nghĩ là mình cô đơn khi viết .
đăng sơn.fr
....
dangson.fr |
.