jeudi 25 décembre 2014

( ) . Season Greetings to YOU .

.

 







...




      Vào những ngày cuối năm , giữa những đèn đuốc trang hoàng khắp đây đó, giữa những ngược xuôi, người ta đi tìm quà mua để tặng nhau .

 Những hộp, những bià gói, những tấm thiệp chúc đủ màu sắc bày đầy ấp . Đài truyền hình, đài phát thanh giao hàng quảng cáo ....


    Giữa những bận rộn ngập đầy như thế, có lúc mình chóng mặt và cần một nơi yên tĩnh để tìm lại thấy mình .


   Nơi mình đến là cánh cửa mở . Tìm được một hơi ấm gần lò sưởi ấm ấp , nhạc nghe vặn rất khẽ, ngồi xuống, lắng nghe tiếng tí tách nơi ngọn lửa của củi đốt . Nghe nhau kể chuyện .


 





...



    Nếu ở một chỗ có quá đông người thì không khí có thể rất náo động ồn ào và cũng có thể rất loãng với sự náo nhiệt . Người ta có khi dành nói, dành cười để không còn ai nghe ai nói .


    Tối nay, ở đây , chỉ có một nhóm người nhỏ quay quần ở góc nhà . Đèn Noel nhấp nhấy ở cây  thông  . Nhạc và đèn được vặn nhỏ nhưng đủ nghe tiếng dương cầm, tiếng vĩ cầm ve vuốt không khí ấm áp .

 Bên ngoài trời khá lạnh nhưng tuyết  trắng không đến chỗ hẹn như đêm giáng sinh năm nào . Có người nói họ thích ngồi bên khung cửa nhìn tuyết rơi  bên ngoài ( Một đêm giáng sinh màu trắng đẹp như ảnh trên tấm thiệp chúc tụng  nhận được từ xa ..... )

 
   Ai cũng có riêng cho mình một hình ảnh đêm giáng sinh . Năm nào đó, tôi đã thấy cặp tình nhân trẻ, tay trong tay, đắm đuối vì mới gặp nhau để yêu nhau . Rạng rỡ lắm ! Đẹp lắm ! Năm nay, cậu trẻ về nhà vui noel một mình với cha mẹ .  Ở lưng chừng bài hát Quel Amour của chất giọng Claude Barzzotti , mẹ cậu ôm chầm lấy cậu . Vòng tay như ủi an che chở . Con trai cao lớn gục môi trên tóc mẹ , hai bàn tay vỗ vỗ lên lưng mẹ mình . Nhạc buồn giữa sự im lặng khi họ hiểu nhau qua lời bài hát . Con trai cần đến mẹ khi tình yêu vỗ cánh bay đi và tan vào  khoảng trời đêm .


    Cuối năm . Có những chuyện tình đã vui và đã buồn bã khi người ta rời nhau .


    Hình ảnh của hai mẹ con vỗ về nhau ấy đưa  tôi về hình ảnh của một ánh mắt từ Toronto . Nàng có đôi mắt đẹp , có nụ cười và những câu nói đã rất vui nhộn . Đủ nghịch ngợm để làm người nghe vui ,ấm và cũng đủ nghịch ngợm để buông bàn tay rời nhau .

...    Con người hay dùng  âm nhạc như một thứ để trải lòng và có khi bám víu vào kỷ niệm . Giữ lại một khoảng thời gian như bài hát mang tên " Tôi bỏ quên trái tim mình ở Los Angeles " .

      Phải rồi . Ở thành phố ấy đã có một giọng nói của tóc mềm  ngang vai . Phải rồi , tiếng nói có âm vang trẻ con ấy rồi cũng đã xa xôi . Đường dây điện thoại câm nín như cần khoảng  không để lãng quên cho được nhau . Những níu kéo không còn cần thiết . Los có những ngày rung chuyển của cơn động đất nhẹ đủ làm sợ hãi . Los của một cánh thiên thần nhưng cũng có khi là hình ảnh đen rất đen của ác quỷ và ảo giác . Nhịp tim bỏ quên ở thành phố thiên thần đã có thể ngừng đập .


 ....


   Cuối năm là một đường bay của Nữu Ước đến San Jose ấm áp từ một chuyện tình đang viết dở dang .

  Chỗ hẹn của nhau là một quán nước đề bảng cấm vào khi đến một mình . Quán chỉ dành cho những kẻ biết thương yêu nhau cho dù không bao giờ hiểu là thương để làm gì  - ! -

   Khi lên máy bay, nàng quay lại, nàng nói : - Mỗi ngày nhó gặp em ở dòng chữ .

    Chàng gật đầu, dấu nhẹm đi ánh mắt không vui . Khi họ xa nhau, mấy ai vui cho dù .....



 ----






























 < đang thực hiện .
 Bạn có đủ thì giờ không ?







ct ....

Aucun commentaire: