jeudi 4 décembre 2014

( ... ) NÓI VỚI SỰ LẶNG YÊN ( bis )

.





 Ở một ngày, trang cũ ở Blog , tôi đã viết :




"......


Em yêu sự im lặng của anh .  Im lặng đúng chỗ khi cần thiết .
Khi cần nói thì mình nói . Có nhiều cách nói để dịu, để ngọt, để đừng đắng ...
 Khi anh im lặng là bóng đêm trở về . Em , có lúc tản bộ, em hoà em vào gió vào bóng tối .
 Nghe tiếng gió vi vui qua từng hàng cây xào xạc . Gió làm lá cây lên tiếng tình tự . Khoảng cách gần gần làm anh im lặng


 Em cũng lặng thinh để nghe nỗi lặng lẽ từ anh .
 Như thế, ngày và đêm quyện vào nhau . Ở chỗ mình lặng yên .

   Tình yêu cũng cần có một khoảng nghỉ hè .


                        Và như vậy - Em yêu anh .


 ...    đăng sơn.fr
      ( 2.06.2014 )





  

      _______________________________________________________ o o o 







        Hôm nay, tình cờ trở lại chủ đề , nhìn vào 3 hàng góp ý đầy một khoảng lặng thinh ( ... ) như sau :




 commentaires:




Diane Nguyen a dit…...
Diane Nguyen a dit…...
Diane Nguyen a dit…..,



 ________________________________




1 .




     Tôi nói thẳng và nói thật là tôi không bằng lòng như thế .


   Để chứng tỏ sự không bằng lòng của mình , tôi tải lại bài  sau đây vì có lúc tôi không biết im lặng .




     

người XƯA -

dangson.fr

...




























 Có đôi lúc lòng quạnh quẽ .

Có đôi lúc, thấy mình chẳng quên gì . Những ngăn kéo kỷ niệm vẫn đầy ấp nắng, mưa thời cũ .


 Nhắc đến một thời cũ , để làm gì, em biết không ?



 Thời ấy đã đẹp lắm . Đẹp ở nắng ,  ở mưa, ở một con  ngõ có nhà em và tôi . Mình là hàng xóm .Chẳng ai biết ai -

  Thời gian lất phất trên dòng sông gần nhà đẩy em và tôi lớn nhanh .

 Em tóc dài xõa vai, tôi tóc ngắn thời vừa rời trường trung học . Em và tôi thấy nhau, gặp nhau :  Một đoạn đường gập ghềnh ngày đi làm thủy lợi . Em trong đoàn người đi cạnh tôi . MỘt mùi tóc lạ lạ, gió thổi tóc em bay qua đầu mũi tôi, tóc vướng víu, em  kéo tóc lại bằng những ngón tay thon dài . Có một lúc, em cúi xuống, hái một cánh hoa vàng để giữa lòng bàn tay và em khoe tôi với nụ cười .


   Em khoe như thế rồi như vô tình, rồi bỗng chốc, cứ chiều chiều tôi đi ngang nhà em . Gõ cửa. Gặp em . Thấy em . Cho dù là một chốc lát .


      Cứ nhu thế là mùi hương của tóc, là một trong những ánh mắt . Cứ như thế rồi không ai bảo ai rồi thành thân .


   Em tìm điều gì ở tôi ? Tôi tìm thấy gì ở em  ? Một mùi thơm thơm của tóc để rồi mỗi lần đi về thấy mình lạ lùng với chính mình ....

  Làm sao tôi có thể nói cho em hiểu sự đi lạc với chính tôi như thế  ( ? ) Tôi không thể nào định rõ lòng mình với những câu hỏi lẩm cẩm là : Tại sao người ta nhớ ? Nhớ nhung điều gì đó không rõ rệt trong lòng .


 20 tuổi - Đẹp lắm phải không ? Đẹp như những dòng chữ mà tôi viết cho em . Thư kẹp trong quyển sách thơm mùi giấy ngây ngây . Thời ấy, làm gì có smart phone như bây giờ .. Mỗi lần viết cho đầy  trang giấy, đi về lại hồi hộp , tim nó làm như có tiếng nói nào đó : " Chẳng biết con nhỏ sẽ nghĩ gì khi đọc ? "


   Chữ của em  đẹp . Tôi đọc để thấy những bức tranh của một ánh nắng trên cánh đồng hiu hiu gió . Tôi thích lắm chữ ' A ' có cái móc chạy ngược lại như nụ mắt em nhìn tôi ở một khoảng ánh sáng mới . Tôi thích lắm chữ ' T ' có cái gạch như người gánh nước trên một quãng đê buổi trưa màu hạ .

   Tôi yêu lắm  tấm thiệp  ngày giáng sinh em viết cho tôi " Gửi anh tất cả những niềm vui và hồng ân ... "


   Hồng ân của tôi ư ?

   Là được ngồi cạnh em ở một góc bếp nhà em . Mình thầm thì rồi mình cười, mình nói, mình kể cho nhau nghe  lắm thứ mà lẽ ra rất bình thường .


   



2.



         để làm người XƯA 




   
        Như ai cũng có thể biết : - Để làm người xưa thì phải để thời gian trôi khi làm công việc của nó .

        

        Thời gian là của chung và nó trôi ở những con ngõ, những lối dẫn tôi lại với em . Tôi yêu những buổi sáng ngang nhà, liếc lên cánh cửa màu xanh để khi vọng thấy mái tóc trên cành vai mềm mềm ở ban công có lơ thơ cây lá .


     Tôi học cách thích buổi chiều đi ngang nhà . Hy vọng thấy em ở cửa bếp và mùi thơm đồ ăn đang được em nấu nướng . Tôi ngang nhà không phải để làm  kẻ ăn mày đứng xin đồ ăn thưà ở lòng hảo tâm . Tôi xin thứ mà em biết rõ khi em hẹn tôi buổi chiều tối khi nắng vừa khuất sau hàng cây ở bờ sông .


    Tôi gật đầu để ghé . Hoặc là chúng mình ngồi ở cửa bếp nhìn ra đầu ngõ vắng, hoặc là mình tản bộ ở bờ sông có 
ánh trăng rọi trên rừng tóc xõa của em .


   Những lúc như thế, tôi thử giữ yên lặng thật lâu để có thể lắng nghe  nỗi lặng thầm giữa hai đứa .

   Đứa này nhìn đứa kia và biết rình rập hai bàn tay của nhau để xem bàn tay nào nắm bàn tay nào trước tiên .





    Vậy đó . Thời gian nằm gọn ở những khi đến bên nhau và thời gian không bao giờ biết thất nghiệp .





     ( Tôi ngừng những ngón tay  trên phím chữ - và tôi giữ  nỗi im lặng ở đây . Nếu mắt em  có ghé vào đọc , em  sẽ hiểu thế nào là ngôn ngữ của một nỗi lặng thinh ........ )





   ***





    < Extrait của người Xưa  :




"     ...       


Thời áo trắng ấy, và cả khi rời giảng đường, tôi yêu nhất là mỗi sáng chủ nhật để có thể trốn lễ nhà thờ ,đưa cô nàng nho nhỏ người yêu vào quán có nhạc Pháp . Tôi đã ngổ nghịch chọn nhạc tình từ những vòng đĩa 33 tour để thay thế lời kinh giảng của linh mục . Tôi mặc cả với chúa của mình " Con thèm nhìn nàng, thèm nắm tay nàng khi nghe Christophe hát Mains dans la main - Tay trong tay - Con thèm say cà phê đậm có màu mắt của nàng và thèm bơi lội trong tiếng cười của nàng .


Chúa chẳng nói năng gì , có lẽ ngài không hiểu rõ lắm tiếng Việt Nam ( Nghe đâu Chúa Giê Su có khuôn mặt giống như Goerge Harrison của ban Beatles ? ) Nhưng gì thì gì ,Chúa đã im lặng và gật đầu vì lẽ : Sáng chủ nhật, tôi không hại ai, giết ai, lừa bịp gian dối ai .
Tôi chỉ cần 2 chỗ ngồi ở Văn Hoa ĐaKao, nơi có đèn dịu, có nhạc tình, có người yêu tóc dài ngang vai . Ở mái tóc ấy có một mùi hương tóc mà không ai có . Ở đôi mắt ấy, có những nồng nàn mà không ai có thể copy được vì là bản chính, độc quyền .


Tôi không bao giờ đòi bản sao copy, tôi yêu bản chính .


Cái bản chính ấy học sinh ngữ chính là anh văn . Nàng mù mờ về pháp ngữ khi nghe nhạc pháp và tôi đóng vai thông dịch viên - Có lắm lúc tôi cố tình dịch sai sai để lừa nàng bằng ngôn ngữ riêng của mình . Tôi gian dối với nàng khi thêm thắt cho bài hát một đoạn không hề có . Giả tỷ như : Anh chỉ muốn tất cả những vòng quay của thời gian ngừng lại ở chỗ anh hôn em ....



Tôi ba xạo quá ! Và có lúc để tỏ ra là lương thiện, tôi thú thật với nàng khi hai đứa rời quán đi bộ dưới những tàng cây đẹp nhất, tình nhất .


Cô cười và cô lợi dụng ánh mắt cũng biết cười ngon lành để làm tôi say, tôi choáng váng, tôi ngu đi chút nữa . Giọng cô làm như có thứ đường của mật " Em đoán là anh rất ba xạo và lưu manh . Hihihi .... "


Ừ - Em - Ba xạo thì có thể, nhưng lưu manh thì không . Tôi không lưu manh với ý định là nhà văn ở những bức thư tình nắn nót từng ngày gửi cho cô khi kẹp trong quyển tập nhật ký đã viết chung . Chữ của cô đẹp hơn một bài thơ, cô viết rõ và lưu loát . Mỗi lần đọc thư và nhật ký của cô, tôi thấy yêu tất cả nơi chốn có mặt cô .



Có những góc, tôi chỉ cần im lìm khi đi bên cạnh cô, bàn tay cô có phép lạ là tâm hồn thằng trẻ dịu đi như những cơn mưa sau ngày nắng gắt . Vì thế, tôi viết và tập viết văn bằng những lá thư tình.
....   "





 ****         sẽ + sẽ còn tiếp












                                                                                                                                                   









 
dangson.fr














I see you -











.......

Aucun commentaire: